Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sử Thượng Đệ Nhất Mật Thám

Chương 368: Thần tích chân chính (1)

Chương 368: Thần tích chân chính (1)





Móa!

Đây là trình diễn « Bạch Xà truyện » sao? Dưới đáy tháp cao trấn áp một con cự xà?

Bình thường mãng xà không ăn vật sống, nó nhất định xiết chết động vật rồi mới nuốt vào. Cho nên muốn xuất hiện tình trạng bị mãng xà nuốt vào trong bụng, dùng một cây đao phá bụng chui ra là hoàn toàn không thể xuất hiện.

Con cự mãng trước mắt cũng không ngoại lệ.

Vân Trung Hạc bị ném vào hang động này, đầu cự mãng kia liền mở ra miệng to như chậu máu nhưng không lập tức cắn nuốt hắn, mà dùng thân thể thô to của nó quấn chặt lấy Vân Trung Hạc.

Trong chốc lát Vân Trung Hạc choáng váng, lập tức muốn ngạt thở.

Mà toàn thân hắn lại bị trói, căn bản không thể động đậy mảy may.

Ngạt thở càng ngày càng nghiêm trọng, càng ngày càng nghiêm trọng.

Trước đó Quỷ Nương gia thân, vô số rắn độc cũng cuốn lấy Vân Trung Hạc, muốn sống sờ sờ cắn chết hắn.

Lúc đó Quỷ Nương bỗng nhiên phát ra từng đợt quỷ khóc sói gào, sống sờ sờ dọa lui toàn bộ độc xà, như tránh quỷ vậy.

Mà Lượng Tử gia thân Vân Trung Hạc, gã chỉ biết điên cuồng tính toán, đồng thời danh xưng dự đoán tương lai, không có công hiệu dọa mãng xà

Beethoven khẳng định có năng lực này, dù không có nhạc khí, gã vẫn có thể phát ra sóng âm quỷ dị, dù không thể giết người, nhưng doạ sợ mãng xà chạy đi hẳn là có thể.

Nhưng hết lần này tới lần khác số 8 Beethoven lúc này cũng không ở trên người Vân Trung Hạc.

Bất quá Vân Trung Hạc rất muốn thử một chút, loại thời điểm sống chết trước mắt này, rốt cuộc những bệnh nhân tâm thần ẩn nấp kia có xuất thủ hay không?

Vân Trung Hạc chết, hai mươi chín tên kia cũng ngỏm củ tỏi theo.

Lẽ ra làm con cự mãng trước mắt kinh sợ thối lui đối với những bệnh nhân tâm thần này, hoàn toàn dễ như trở bàn tay, rất nhiều bệnh nhân tâm thần có thể làm được. Beethoven có thể, Quỷ Nương có thể, số 24 cũng có thể.

Nhưng cả bọn thật thấy chết không cứu à!

Vân Trung Hạc bị cự mãng quấn quanh, càng ngày càng hít thở không thông, nhưng những tên này vẫn như cũ hoàn toàn không để ý tới.

Đ.M!

Chỉ có thể dựa vào chính mình!

Cự mãng cuốn quanh Vân Trung Hạc, mở ra miệng to như chậu máu tới gần đầu Vân Trung Hạc.

Mẹ nó, thật sự là quá thối.

Vân Trung Hạc dùng hết khí lực cuối cùng, nhắm ngay miệng to như chậu máu của cự xà bỗng nhiên phun một cái.

Dưới khoảng cách gần, mấy viên đan dược nho nhỏ bỗng nhiên xuất vào trong miệng rộng cự mãng.

Những viên đan dược này là gì? Tự nhiên là trân châu, nhưng bên trong móc rỗng, chứa mấy trăm mg kịch độc.

Potassium!

Loại xyanua này cũng không tính là thiên hạ đệ nhất kịch độc, nhưng là kịch độc đệ nhất Vân Trung Hạc có thể tìm được lúc này.

Hắn đề luyện ra từ trong vô số khổ hạnh nhân nấu chín.

Trước đó đồ chơi này vẫn giấu ở trong răng hàm nào đó, bên ngoài dùng vật trám răng màu trắng che giấu.

Đây cũng là trò hay của gián điệp hiện đại hay dùng, thời khắc mấu chốt bỗng nhiên cắn nát độc hoàn, có thể trực tiếp tự sát, sẽ không bị bắt tra tấn.

Bất quá kỹ nghệ nhất định phải vượt qua kiểm tra, mà nhất định phải được huấn luyện chặt chẽ, nếu không cẩn thận, hạ độc chết chính là mình. Bất quá Vân Trung Hạc dù sao cũng là y sinh, tay nghề vẫn vô cùng mạnh mẽ.

Đầu tiên xyanua kịch độc hoàn toàn giấu trong trân châu, mà lại dùng lửa hòa tan sau phong lại, căn bản không cần lo lắng bị lộ. Thứ đến mấu chốt nhất là viên độc hoàn giấu ở trong chỗ trống của răng, sẽ không bị cắn trúng, cũng không bị tổn hại.

Vân Trung Hạc không chỉ ẩn giấu một viên, mà ròng rã mười mấy viên.

Bất quá hắn không giấu trong răng, mà là chôn dưới da.

Nghe phi thường kinh dị sao? Cái đồ chơi này có thể chôn ở dưới da sao?

Đương nhiên có thể, đừng nói chôn ở dưới da, dù chôn ở một ít nơi đều không vấn đề, không tin lên Google Search đi.

Chỉ như vậy, những độc hoàn này mới có thể tránh thoát điều tra, mới có thể tùy thân mang theo trên người.

Đương nhiên, trước khi Vân Trung Hạc tiến vào Nam Châu thành đã dùng loại phương thức đặc thù giấu độc hoàn vào thể nội, cũng không phải vì mãng xà này.

Trời mới biết gặp được đại mãng xà à, hắn là vì tại thời khắc mấu chốt có thể hạ độc chết người khác.

Vừa rồi Vân Trung Hạc một thân một mình đi vào Phù Đồ Tháp phong đỉnh, từ lúc đi lên đến xuống, đều chỉ có một mình hắn, liền có thể lấy độc hoàn chôn ở dưới da ra, sau đó ngậm trong miệng.

"Phốc phốc phốc phốc phốc. . ."

Vân Trung Hạc một hơi phun ra mấy khỏa độc hoàn.

Lúc này ngược lại là nguy hiểm nhất, bởi vì hắn cần thoáng cắn một cái, để xyanua kịch độc có thể đi ra, nhưng lại không thể lập tức đi ra, nếu không sẽ hạ độc chết mình.

"Phốc. . ." Cự mãng này phản ứng thật sự là nhanh, lập tức phun độc hoàn trong miệng ra.

Nhưng vẫn có mấy khỏa trực tiếp trượt vào trong thực quản nó.

Bất quá nó cũng không lập tức độc phát, mà là tiếp tục quấn quanh Vân Trung Hạc.

Vân Trung Hạc càng ngày càng ngạt thở, trước mắt từng đợt biến thành màu đen.

"A. . . A. . . A. . ."

Hắn phát ra tiếng kêu thảm, càng ngày càng thê lương, dù người bên ngoài cũng nghe được rõ rõ ràng ràng.

Thổ dân phản tướng ngoài tháp không khỏi lộ ra một tia không đành lòng.

Hắn dù sao cũng là nhi tử Ngao Tâm, lại bị dùng phương thức này giết chết.

Ròng rã hét thảm hơn nửa phút, tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng nhỏ, cuối cùng hoàn toàn nhỏ khó thể nghe.

Tất cả mọi người biết, hắn đã chết!

. . .

Trên thực tế, Vân Trung Hạc thật hít thở không thông, mà lại hít thở không thông thật lâu, lập tức sắp đi vào trạng thái chết giả.

Hắn đã bị cự mãng quấn quanh hai ba phút, cũng may mắn là lúc này hắn béo tốt, có thể giảm xóc, nếu không xương cốt đã bị quấn gãy mất.

Bình thường dưới tình hình này, người ngạt thở, đại não sẽ thiếu dưỡng khí. Đại não thiếu dưỡng khí trong thời gian dài, não sẽ chết, bởi vì không cách nào duy trì sinh cơ đại não.

Nhưng Vân Trung Hạc ở phương diện này lại có thiên phú dị bẩm.

Cái gì là sinh cơ đại não, đơn giản chính là sóng điện não, đơn giản chính là ý thức.

Ở trong đầu của hắn có hai mươi chín bệnh tâm thần, bọn họ có thể duy trì ý thức đại não Vân Trung Hạc thật lâu, sẽ không để cho nó triệt để chết máy. Lần trước bị Yến Biên Tiên đâm xuyên ngực, Vân Trung Hạc cũng tiến vào thời gian dài chết giả.

Cảm giác được Vân Trung Hạc không nhúc nhích, cự mãng lại một lần nữa mở ra miệng rộng tới gần đầu Vân Trung Hạc, muốn nuốt hắn vào.

Nhưng không biết vì sao, nó cảm thấy thân thể càng ngày càng tê dại.

Liều mạng muốn khép miệng lại, nhưng phát hiện động tác đơn giản không làm được, bởi vì kịch độc trong cơ thể nó đã phát tác.

Xyanua trong bụng nó nhanh chóng tiết ra ngoài, theo hệ tuần hoàn nhanh chóng đi đến toàn thân.

Đối với nhân loại bình thường, số lượng xyanua chí tử là bao nhiêu? Mấy chục mg mà thôi.

Mà lúc này xyanua tiến vào bụng cự mãng, khoảng chừng hai ba gram, đừng nói một đầu mãng xà, dù một con voi lớn cũng độc chết.

Bất quá hình thể nó thật sự là quá lớn, cho nên độc phát thân vong tương đối chậm chạp một chút.

Bất quá cự mãng này lại hung tàn, nó trúng độc xong, biết Vân Trung Hạc chính là người hại nó, vậy mà trở nên hung tàn.

Lại muốn dùng khí lực sau cùng cắn chết Vân Trung Hạc.

Mở ra miệng to như chậu máu nhắm ngay đầu Vân Trung Hạc cắn, răng miệng lộ ra càng khủng bố, dù nó đã trúng độc không còn khí lực, nhưng chỉ cần bị nó cắn trúng, đầu Vân Trung Hạc trực tiếp nát, tuyệt đối ngỏm củ tỏi.

Mắt thấy đầu Vân Trung Hạc sẽ vỡ toang.

Bỗng nhiên. . .

Vân Trung Hạc phát ra một tiếng gào thét quỷ dị.

Im ắng gào thét, bởi vì là sóng siêu âm, cho nên hoàn toàn không nghe được.

Trong nháy mắt đánh trúng vào đại não mãng xà.

Con cự mãng này vốn không còn khí lực, bị sóng âm đánh trúng, toàn bộ thân thể bỗng nhiên bắn ra, trước dừng lại trên không trung, sau đó chậm rãi rơi xuống.

Đây. . . Đây là bệnh nhân tâm thần nào phát uy? Là Beethoven, hay là Quỷ Nương, hoặc là số 24 Âm Ma Nữ.

Các ngươi sớm một chút đại triển thần uy đi, nhất định phải chờ đến lúc này, còn lãng phí mấy khỏa độc hoàn của ta.

Kịch độc nhanh chóng lan tràn toàn thân cự mãng.

Nó nhanh chóng chết đi, toàn thân cũng mất đi lực lượng, hoàn toàn buông lỏng Vân Trung Hạc ra.

Vân Trung Hạc không khỏi thở hồng hộc, nằm ở trên bộ xác rắn băng lãnh này.

Thở dốc một hồi lâu, hắn bắt đầu cử động thân thể, bởi vì toàn thân hắn vẫn bị Huyền Vũ Giáp quấn chặt.

Những da trâu, ruột, gân thú này thật đúng là cứng cỏi, bị cự mãng này quấn quanh vậy mà không bị tổn hại.

Hắn bò đến bên cạnh miệng cự mãng, liều mạng mài trên răng sắc bén của nó.

Cọ xát ròng rã mười mấy phút, mới làm dây thừng Huyền Vũ Giáp trên người đứt đi, may mắn răng mãng xà này không có độc.

Cởi trói xong, khôi phục hành động, Vân Trung Hạc bắt đầu tìm kiếm trong động.

Nơi này hẳn là có một cái bao đó, bên trong có rất nhiều bảo bối Vân Trung Hạc.

Đêm hôm đó hắn viết mật tín để Ngao Khí hỗ trợ, đi đào móc một địa điểm ngoài Nam Châu thành ra một cái bao, sau đó tìm cách đưa cái bao này đến giấu kỹ trong Phù Đồ Thánh Tháp.

Cái bao này là Vân Trung Hạc chôn giấu kỹ trước khi tiến vào Nam Châu.

Nhìn thấy mật tín, ngày kế tiếp Ngao Khí liền rời Nam Châu thành, tiến về Đại Nhật sơn, gọi là để Đại Thánh Sư Viên Thiên Tà thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, trên thực tế là trợ giúp Vân Trung Hạc vận chuyển cái bao này.

Vừa rồi tìm kiếm trên dưới trong tháp một lượt, hắn không tìm được cái bao này, chắc hẳn Ngao Khí đã ném bao này xuống hang động dưới đáy tháp. Nơi này có một đầu cự mãng, cho nên hẳn không ai dám tới kiểm tra, cho nên ném cái bao này xuống đây là hợp lý nhất.

Nhưng Vân Trung Hạc tìm hoài, vẫn không phát hiện cái bao này.

Chỉ có một thanh kiếm gãy! Chính là lúc ấy Ngao Khí lấy từ trong tay Vân Trung Hạc.

Trong chuôi kiếm gãy này có giấu đồ vật, nhưng bảo bối càng quan trọng hơn lại ở trong cái bao kia.

Dù không có cái bao này, vẫn như cũ có thể giết chết mười vạn người bên ngoài, nhưng chính hắn cũng không trốn thoát.

Không có bao này, tiếp theo hắn không thể trang bức, giả thần côn được.

Không đúng, nếu kiếm gãy ở nơi này, vậy bao kia cũng hẳn ở đây.

Không phải là. . .

Vân Trung Hạc nhìn lại phía cự mãng, không phải là bị cự mãng nuốt mất chứ?

Rất có thể, cự mãng này đói bụng đã lâu, thứ gì rớt xuống bên dưới đều bị nó nuốt.

Thế là, Vân Trung Hạc dùng kiếm gãy cẩn thận từng li từng tí mổ bụng cự mãng.

Quả nhiên. . . Bên trong có một cái bao, vậy mà thật bị cự mãng nuốt.

May mắn bên ngoài bao có từng tầng từng tầng chống nước, lại phòng cháy, bất quá Vân Trung Hạc không có phòng chua, nhưng may mắn Vân Trung Hạc sợ vào nước, lựa chọn dùng túi dạ dày trâu làm tầng bảo hộ thứ hai.

Cho nên từ Nam Chu đế quốc mang tới bảo bối, vẫn không bị ẩm ướt, cũng không bị ăn mòn.

Có những thứ gì?

Rất nhiều rất nhiều, có Penicilin nguỵ trang, có các loại kịch độc, còn có thuốc mê siêu ngưu bức.

Những vật này đều bị hắn phong tồn trong hoàng kim, bạch ngân, trân châu.

Nhưng trọng yếu nhất có ba đồ vật.

Một cái Wingsuit Flying, hắn tự tay may.

Cái gì là Wingsuit Flying? Chính là một loại thể thao vận động cực hạn, chỉ có người không sợ chết nhất mới dám chơi.

Người ngoại quốc chơi rất nhiều, trong nước chơi không nhiều. Chính là một loại quần áo hình dạng con dơi, mặc vào từ đỉnh núi nhảy xuống liền có thể phi hành.

Trong nước chúng ta cũng có Wingsuit Flying tranh tài, Vân Trung Hạc đời trước cơ hồ là kẻ yêu thích tất cả các loại vận động cực hạn. Điên cuồng trượt tuyết, nhảy dù, Wingsuit Flying các loại.

Tên điên nha, thích nhất mạo hiểm, thích nhất tìm đường chết.

Bất quá Wingsuit Flying có yêu cầu đối với dáng người, hiện tại thân thể hắn mập như vậy, có thể bay lên hay không, thật sự là một vấn đề.

Cho nên vốn dùng cánh tam giác là hợp lý nhất, nhưng cánh tam giác thực sự quá lớn, cái bao này căn bản chứa không nổi.

Bất quá chờ lúc phát sinh kịch biến, mật độ không khí sẽ gia tăng rất nhiều, cho nên hẳn là có thể bay lên.

Còn có một thứ giản dị hơn là nhảy dù.

Đương nhiên, dù nhảy này chế tạo cũng không khó.

Một món đồ khác, chính là công nghệ cao chân chính, nhiệt nhôm siêu ngưu bức, nhiệt độ thiêu đốt có thể đến 2500 độ C.

Chế tạo nhiệt nhôm độ khó cũng không cao, chính là dùng bột nhôm và sắt ba (III) oxit, dựa theo tỷ lệ hỗn hợp 1: 2.95

Bất quá ở thế giới này muốn tìm được nhôm xác thực rất tốn sức, lúc ấy tại Vô Chủ chi địa Vân Trung Hạc dốc hết sức bình sinh mới lấy được một chút xíu, bởi vì bình thường nó trộn lẫn với quặng sắt.

Đương nhiên, nhiệt nhôm ngưu bức lần này không cần dùng, giữ lại về sau hẵng dùng.

Ngoại trừ những thứ này, còn có một số bảo bối loạn thất bát tao.

Những bảo bối này là giấu ở quê quán Giang Châu, Vân Trung Hạc từ kinh thành đến Nam Man cảnh, trước vòng qua Giang Châu để lấy.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch