Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sử Thượng Đệ Nhất Mật Thám

Chương 58: Tỉnh Trung Nguyệt khen thưởng (1)

Chương 58: Tỉnh Trung Nguyệt khen thưởng (1)





Trong nháy mắt, Tỉnh Vô Biên phảng phất bị sét đánh, hoàn toàn không dám tin nhìn qua tên ăn mày Vân Trung Hạc.

Ta. . . Ta. . . Ta. . .

Hiện tại ăn mày đều lòng ôm chí lớn như thế sao? Nhìn xem tóc tai ngươi như cỏ dại, toàn thân trang phục ăn mày rách nát, còn bẩn bẩn không chịu nổi.

Đi bên đường tìm mấy đồng tiền ngoài cửa hẳn là truy cầu lớn nhất của ngươi à? Vậy mà ngươi dám coi trọng tỷ ta? Còn muốn ngủ với tỷ tỷ của ta?

Tỷ ta Tỉnh Trung Nguyệt là đệ nhất mỹ nhân Vô Chủ chi địa, hơn nữa còn là nữ chư hầu duy nhất, toàn bộ con cái chư hầu Vô Chủ chi địa đều nằm mộng cũng nhớ cưới Tỉnh Trung Nguyệt làm vợ.

Nhất là tại thời khắc đặc thù này, chỉ cần Liệt Phong thành nguyện ý đầu nhập vào, mặc kệ là Nam Chu vương quốc, hay là Đại Doanh đế quốc, đều nguyện ý phái ra vương tộc thông gia với Tỉnh Trung Nguyệt.

Muốn cưới Tỉnh Trung Nguyệt, từ vương tộc đến chư hầu, có thể xếp hàng từ Liệt Phong thành tới chân trời.

Cho nên, tam quan tên điên Tỉnh Vô Biên này đều bị lật đổ.

Trọn vẹn một hồi lâu, y mới khàn khàn hỏi: "Ngạo Thiên, xuất thân ngươi là gì? Phụ mẫu làm gì?"

Vân Trung Hạc nói: "Không cha không mẹ, cô nhi, xuất thân ăn mày lưu manh."

Tỉnh Vô Biên nói: "Vậy công danh ngươi đâu?"

Vân Trung Hạc nói: "Không phải đã nói rồi sao? Trẻ nhỏ vỡ lòng một năm bỏ học."

Tỉnh Vô Biên nói: "Vậy, vậy ngươi có tài hoa gì?"

Vân Trung Hạc nói: "Hãm hại lừa gạt, lừa tiền lừa sắc."

Tỉnh Vô Biên nói: "Chỉ bằng những thứ này, còn. . . Còn muốn ngủ với Tỉnh Trung Nguyệt?"

Vân Trung Hạc dõng dạc nói: "Ca, lời ấy sai rồi. Ta mặc dù không có tiền, nhưng tỷ ngươi có tiền, phú giáp thiên hạ; ta mặc dù không có công danh, không có đọc sách, nhưng tỷ ngươi học phú ngũ xa à; mặc dù tay ta trói gà không chặt, nhưng tỷ ngươi võ công tuyệt đỉnh à. Hai người chúng ta một khi tằng tịu với nhau, vậy chẳng phải cái gì cũng không thiếu sao? Rõ ràng trời đất tạo nên một đôi à."

Tỉnh Vô Biên nói: "Cái gì đều là tỷ ta bỏ ra, vậy ngươi bỏ ra cái gì?"

Vân Trung Hạc nói: "Dung nhan ta tuấn mỹ vô địch, còn chưa đủ sao?"

Tỉnh Vô Biên nghĩ một hồi, trực tiếp rút ra chủy thủ.

Vân Trung Hạc nói: "Ý gì? Ngươi muốn giết ta sao? Rõ ràng là ngươi bức ta nói ra lời trong lòng, ta xem chúng ta kết nghĩa Kim Lan, mới móc trái tim nói lời thật lòng với ngươi."

Mẹ nó, lời thật lòng này cũng quá kinh dị đi.

Tỉnh Vô Biên đưa chủy thủ cho Vân Trung Hạc nói: "Không, ngươi hay là giết ta đi, ta mặc dù kết nghĩa Kim Lan với ngươi, mà ngươi còn có ân cứu mạng ta, mặc dù ta và Tỉnh Trung Nguyệt thế bất lưỡng lập, nhưng ta cũng không thể giúp ngươi hại nàng, đây không phải là trơ mắt ném Bạch Thiên Nga vào hố phân sao?"

Vân Trung Hạc nói: "Tỉnh Vô Biên, ngươi quá đáng à. Ta là con cóc không sai, nhưng có ai quy định con cóc không thể ăn thịt thiên nga? Ta muốn ăn tỷ ngươi thịt thiên nga này, lý tưởng này là sai lầm sao? Nó sai lầm thì sao? Ngươi yên tâm, cho dù có một ngày, tỷ ngươi mắt bị mù gả cho ta, chúng ta luận theo vai vế, ngươi gọi ta tỷ phu, ta gọi ngươi ca."

"Ca à, tỷ tỷ ngươi là đệ nhất mỹ nhân Vô Chủ chi địa, như là một tảng mỡ dày, thiên hạ như con ruồi thèm nhỏ dãi nàng không biết có bao nhiêu người. Thay vì tiện nghi cho người khác, chi bằng tiện nghi cho ta, đúng không? Dù sao chúng ta kết nghĩa Kim Lan, chúng ta là huynh đệ, phù sa không chảy ra ruộng ngoài à!"

"Vân Ngạo Thiên ta đời này rất thẳng thắn, có sao nói vậy giữ nghiêm như một, nói muốn ngủ với tỷ ngươi, chính là muốn ngủ cùng nàng, nói muốn lừa tiền lừa sắc nàng, chính là muốn lừa tiền lừa sắc, ta ăn mày thì thế nào? Ai quy định ăn mày không thể cưới nữ thần? Đại ca của ta Đoàn Diên Khánh chính là một tên ăn mày què chân, còn ngủ với vương phi Đao Bạch Phượng đấy."

Tiếp theo, Vân Trung Hạc thu liễm lại, thấp giọng nói: "Đương nhiên, lý tưởng ta hèn mọn mà to gan như vậy chỉ nên một mình ca ngươi biết mới tốt, hàng vạn hàng nghìn đừng cho người thứ hai biết, dù là mẫu thân ngươi biết, hay là Lãnh Bích biết, ta chỉ có một con đường chết. Nếu như bị tỷ ngươi biết, ta đại khái bị chém thành muôn mảnh cho chó ăn."

Vậy mà lúc này, Vân Trung Hạc đột nhiên cảm giác được phía sau lạnh sưu sưu.

Còn có sắc mặt Tỉnh Vô Biên trở nên quỷ dị, mà thân thể y còn run rẩy, thậm chí hô hấp cũng không thông.

Vân Trung Hạc run rẩy nói: "Tỉnh Vô Biên, ngươi không cần như vậy, ta biết sau lưng ta không có ai, ngươi mơ tưởng làm ta sợ."

Không biết vì sao, tóc gáy phía sau Vân Trung Hạc đều dựng cả lên, tóc dài cỏ dại vài ngày không tắm gội cũng cơ hồ muốn dựng đứng lên.

Mà lại mơ hồ còn có cảm giác muốn tè ra quần.

Trọn vẹn một hồi lâu, Tỉnh Vô Biên nói: "Ngạo Thiên, nếu không ngươi quay đầu lại nhìn một chút."

Cổ Vân Trung Hạc phảng phất bị rỉ sét, quay đầu khó khăn không gì sánh được.

Sau đó, hắn thấy được một đôi mắt tuyệt mỹ, một gương mặt mỹ lệ đến tru tâm.

Chính là nữ ma đầu giết người như ngóe kia, lãnh địa 13,000 cây số vuông, mấy chục vạn con dân, Nữ Vương Tỉnh Trung Nguyệt.

Nàng giết chết Vân Trung Hạc như là nghiền chết một con kiến.

Vân Trung Hạc cảm thấy mình không thể thở nổi, khó khăn quay đầu lại, khàn khàn nói: "Ta. . . Ta hiện tại quỳ xuống, còn kịp không?"

Tỉnh Vô Biên lắc đầu.

Vân Trung Hạc nói: "Ngươi cảm thấy nữ vương thành chủ anh minh vĩ đại, khoan dung đại lượng nghe được bao nhiêu?"

Tỉnh Vô Biên nói: "Hẳn là toàn bộ."

Vân Trung Hạc nói: "Vậy ngươi cảm thấy ta sẽ chết sao?"

Tỉnh Vô Biên nói: "Ta cảm thấy thế."

Vân Trung Hạc nói: "Vậy ngươi cảm thấy ta nên làm thế nào mới tốt?"

Tỉnh Vô Biên nói: "Tự sát."

Vân Trung Hạc nói: "Chẳng lẽ ngươi không cứu ta sao?"

Tỉnh Vô Biên nói: "Ta sẽ đốt giấy cho ngươi."

Đ.M, vô tình!

Không biết qua bao lâu, Vân Trung Hạc lại một lần nữa khó khăn quay đầu lại, phát hiện nữ ma đầu Tỉnh Trung Nguyệt đã rời đi.

Tỉnh Vô Biên tiến lên vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: "Nén bi thương."

Mẹ nó, ngươi có biết dùng từ hay không?

Sau đó, Tỉnh Vô Biên rời đi thẳng.

Lưu lại một mình Vân Trung Hạc trong tiểu viện hôi thối trùng thiên này.

Một đầu tóc dài cỏ khô, chập chờn trong gió.

. . .

Sau nửa canh giờ!

Mấy tên võ sỉ tinh nhuệ trực tiếp đá văng cửa, tiến vào tiểu viện Vân Trung Hạc.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch