Lại thị lại là một nhân vật gió chiều nào theo chiều ấy, từ khi nghe nói Quý Văn Minh phát đạt, nàng liền đến Quý gia nhiều lần. Nghe Mã thúc nói, ba ngày hai lần nàng đều sẽ tới một lần, mỗi lần đều làm Vạn thị vui vẻ ra mặt.
Đánh giá, nàng là ở trong lúc giao tiếp đã nhận ra Vạn thị đối với nàng con dâu hiện tại không được vừa lòng, có ý tưởng muốn chọn con dâu khác, cho nên sinh ra tham niệm.
Ha hả, cũng không biết, Lại thị nếu biết Vạn thị đã sớm chọn được con dâu khác, chỉ là muốn lợi dụng nàng ta, nàng ta còn cười được hay không.
Nếu tỷ muội Lại thị tỷ gấp không chờ nổi mà muốn nhập cục như vậy, nàng liền thành toàn cho các nàng, đẩy các nàng một phen đi.
Phó Chỉ Toàn làm như cái gì cũng chưa có phát sinh quá, chậm rãi nện bước, bất tri bất giác mà đi đến bên cạnh Lại thị, cầm khăn tay lau đôi mắt, một bộ dáng cực kỳ thương tâm.
Tiếng khóc nho nhỏ vang lên ở bên tai, Lại thị muốn bỏ qua cũng khó, nàng nghiêng đầu, trên mặt chất đầy nụ cười giả tạo : “Đệ muội đây là như thế nào?”
Phó Chỉ Toàn dùng khăn tay che miệng lại, khổ sở mà nói: “Tứ tẩu, ai, ta……”
Thấy Phó Chỉ Toàn thở dài không nói lời nào, Lại thị vươn tay, nắm lấy tay nàng, ôn nhu khuyên nhủ: “Đệ muội đừng lo lắng, thúc thúc rất công chính sẽ không có việc gì đâu.”
Phó Chỉ Toàn cười khổ: “Chính là hôm nay dù không có việc gì lại như thế nào. Tẩu tử là người từng trải, hẳn là rõ ràng nhất, chúng ta là nữ nhân, quan trọng nhất chính là làm cho trượng phu vui, nhưng ngươi cũng biết, cùng ngày chúng ta thành thân, phu quân hắn liền đi rồi, nói là như người xa lạ đều không quá. Hôm nay Nhị thẩm mang theo nhóm thím lại đây, phu quân trở về nghe nói việc này, không thiếu được sẽ muốn giận ta. Cũng trách ta làm việc không chu toàn, không sớm tồn nhiều lương thực lên, liên lụy tộc nhân chịu khổ.”
Nàng nói đến tình ý chân thành, hốc mắt đều đỏ, hối hận cùng tự trách đảo quanh trong đáy mắt.
Lại thị thấy, trong lòng liền cười nhạo, đều nói Phó thị này thông tuệ, hiền thục như thế nào, ở trong mắt nàng xem ra, chỉ có hư danh, bất quá là cái bao cỏ mà thôi. Đều sắp bị hưu bỏ, còn lo lắng trượng phu trở về không thích nàng, chẳng lẽ là đầu óc có hố sao?
Ngoài miệng lại an ủi nói: “Yên tâm đi, Minh đệ sẽ biết đệ muội tốt.”
Phó Chỉ Toàn nghe xong, bộ dáng làm như nhẹ nhàng thở ra, nhưng lông mày vẫn chưa giãn ra: “Nhưng…… Phu quân thăng quan, vạn nhất, vạn nhất hắn hai lòng thì làm sao bây giờ? Ta xem trong kịch, các thuộc hạ muốn cấp trên vui đều tặng nữ nhân, có vài vị quan chức ngay cả con gái cũng bỏ được. Rốt cuộc, vào được nhà chúng ta, chẳng sợ chính là làm thiếp cũng so với gả vào nhà bình dân bá tánh đều tốt hơn nhiều, tẩu tử nói có phải hay không?”
Lại thị nghẹn lời, nàng ta thật ra không nghĩ tới chuyện này, bất quá Phó Chỉ Toàn nói cũng không hẳn không có đạo lý. Một biểu tỷ bà con xa của nàng, còn không phải là gả vào Quang Lộc Tự khanh gia làm ngũ di nương, rất được nam nhân sủng, người nhà mẹ đẻ cũng đi theo nước lên thì thuyền lên. Biểu dì kia cái đuôi đều thiếu chút nữa vểnh lên đến tận trời. Biểu huynh cũng đi làm quản sự một cái thôn trang, có thể nói một người đắc đạo, cả nhà đều đi theo dính ánh sáng.
Thấy bộ dáng của Lại thị như đang suy tư gì, đôi tay của Phó Chỉ Toàn dán ở trên bụng nhỏ, giống như lơ đãng mà nói: “Vạn nhất những tiểu yêu tinh đó hoài hài tử của phu quân, ta biết phải làm sao bây giờ……”
Lại thị không biết lời này của Phó Chỉ Toàn có ý gì, chỉ nghĩ nàng là thật sự lo lắng, trong lòng càng coi thường Phó Chỉ Toàn, nữ nhân này không được bà bà lẫn trượng phu thích, dù giỏi giang thì cũng có ích lợi gì.
Nàng khinh miệt mà nhếch môi, nói cho có lệ: “Sẽ không, đệ muội lo lắng nhiều rồi.”
Không nói quá nhiều khiến cho nàng ta cảnh giác, Phó Chỉ Toàn đúng lúc mà nói sang đề tài khác, không có quá hai câu, nhà cũ Quý gia đã gần ngay trước mắt.
Đẩy cửa ra, dưới gốc cây dương già bên trong nhà đã có vài vị trưởng bối Quý gia đang ngồi, trong đó, Quý nhị thúc cầm đầu.
Nhan thị vừa vào cửa, liền thêm mắm thêm muối tìm một đống lớn sai lầm của Phó Chỉ Toàn, ngay cả khi ăn tết nàng tới nhà cũ hành lễ cũng có thể lôi ra tật xấu.
Biết nàng là bới lông tìm vết, Phó Chỉ Toàn cũng không biện bạch, chỉ nhìn về phía Quý nhị thúc, xem hắn nói như thế nào.
Nhìn vào con ngươi hắc bạch phân minh của Phó Chỉ Toàn, Quý nhị thúc có chút không được tự nhiên, bất quá các thúc bá đều đã mời tới, không chấp nhận được hắn rút lui có trật tự.
Hắn tránh đi ánh mắt của Phó Chỉ Toàn, sờ sờ cái cằm không có chòm râu, giả vờ khụ hai tiếng: “Phó thị không thuận cha mẹ trưởng bối, hưu đi. Phó thị, ngươi có gì dị nghị không?”
Diễn trò đều đã làm được đến một bước này, nàng nói có dị nghị bọn họ liền dừng tay sao? Phó Chỉ Toàn nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn: “Không.”