Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sự Trở Về Của Người Vợ Bị Bỏ Rơi

Chương 80: 80

Chương 80:80




Bất quá nào có con mèo nào không trộm tanh, đặc biệt là hài tử Văn Minh kia từ nhỏ đã đẹp, hiện tại lại có tiền đồ, khó tránh khỏi sẽ lây dính chút hoa hoa cỏ cỏ. Chỉ hy vọng đứa nhỏ A Toàn này có thể nghĩ thông suốt.

Lưu đại nương dùng tay nhẹ nhàng vỗ vỗ Phó Chỉ Toàn.

Phó Chỉ Toàn hướng nàng lộ ra nụ cười xinh đẹp.

Lưu đại nương nhìn thấy bèn thở dài, thật là tạo nghiệt. Hài tử tốt như vậy, đợi bảy năm, thật vất vả mới chờ được nam nhân trở về, kết quả lại là như vậy.

Quý Mỹ Du ở bên cạnh hoàn toàn không nhận thấy được gợn sóng, nàng giơ tay lên, cao hứng mà hô: “Đại ca.”

Quý Văn Minh vừa nhảy xuống ngựa, nâng Vạn thị đi đến bên xe ngựa, nghe được tiếng kêu, quay đầu lại nhìn Quý Mỹ Du một cái, vẫy tay nói: “Lại đây.”

Quý Mỹ Du vội vàng lôi kéo Phó Chỉ Toàn đi qua.

Quý Văn Minh tựa hồ lúc này mới phát hiện ra Phó Chỉ Toàn. Đồng tử đen nhánh của hắn nhìn thoáng qua mặt nàng, thực mau lại dịch chuyển mắt đi, ngữ khí nhàn nhạt nói: “Nương bị thương, ngươi trước đỡ nương vào nhà đi.”

Ánh mắt xinh đẹp của Phó Chỉ Toàn không tránh mà nhìn thẳng vào Quý Văn Minh. Hôm nay hắn mặc một thân áo giáp màu bạc, được ánh mặt trời mùa đông ấm áp chiếu xuyên qua, phản xạ ra ánh sáng khiến người không mở được mắt. Phó Chỉ Toàn lại một lần nữa ý thức được, Quý Văn Minh không phải là thiếu niên anh tuấn đơn thuần trong mắt nàng trước kia.

“Phó thị, ngươi trước đỡ nương vào nhà đi, bên ngoài gió lớn.” Thấy Phó Chỉ Toàn không phản ứng, hắn lại lặp lại một lần nữa.

Hắn hẳn là sợ nàng ở chỗ này nháo lên, ảnh hưởng đến người kia của hắn, khiến người mà hắn đặt trên đầu quả tim phải khó chịu.

Ha hả, hắn cũng thật đủ tự luyến.

“Vâng.” Phó Chỉ Toàn ôn nhu trả lời một câu, đi đến trước mặt của Vạn thị, cười tủm tỉm mà nói, “Nương, bên ngoài gió lớn, phu…… Văn Minh đau lòng nương, chúng ta liền đi vào trước đi.”

Ở trước mặt của Quý Văn Minh, nàng thật sự khó nói nổi hai chữ phu quân, chỉ nghĩ thôi cũng đã cảm thấy ghê tởm.

Vạn thị nhìn về phía nhi tử, ánh mắt mong mỏi liếc liếc một cái về phía xe ngựa, con dâu mới và đại tôn tử của bà.

Quý Văn Minh hiểu ý tứ của mẫu thân, trấn an mà vỗ vỗ tay bà: “Nương, nương vào nhà trước đi, con lập tức liền tới.”

Vạn nhất Phó thị la lối khóc lóc, cũng không đến mức mất mặt ở trước mặt hàng xóm láng giềng.

Vạn thị minh bạch ý tứ của nhi tử, rốt cuộc xoay người đi đến cửa nhà.

Phó Chỉ Toàn thong thả ung dung đi theo ở phía sau, tâm tư bay tới thật xa.

Cũng không biết việc nàng bảo Trương Liễu làm, hắn đã làm thỏa đáng chưa, những chưởng quầy đó sao đến giờ vẫn còn chưa có tới.

Trương Liễu lần trước đoạt lương thực, nhờ nàng cầu tình với Phạm đại nhân, nên chỉ bị quan phủ áp đi lao dịch hơn nửa tháng liền lại được thả ra.

Sau khi hắn trở về, Phó Chỉ Toàn tuân thủ hứa hẹn, đem cả hắn và Sử ca cùng nhau an trí ở khách điếm.

Sử ca rất nhanh nhẹn, Phó Chỉ Toàn an bài hắn cấp cho Vạn thị một kinh hỉ, để cho mẫu tử bọn họ trước tiên gặp mặt.

Về phần Trương Liễu, lúc ấy thương gia ở phụ cận đều nghe được, Phó Chỉ Toàn nói muốn nhận hắn vào làm tiểu nhị.

Bởi vậy một tiết mục khác để hắn ra ngựa lại càng thích hợp hơn.

Hai ngày trước, Phó Chỉ Toàn để hắn đi khắp nơi tuyên truyền, lão bản khách điếm Vân Lai vay mượn một số tiền lớn để mua lương thực, hiện tại đang thiếu một đống nợ, cũng không biết đến khi nào mới có thể trả hết.

Trương Liễu tuy khó hiểu dụng ý của nàng, nhưng vẫn thành thành thật thật mà chấp hành phân phó.

Cho nên, hai ngày này, Trương Liễu đều làm trạng thái mặt ủ mày ê, ăn xong cơm sáng liền đến tửu quán ở bên cạnh khách điếm gọi một vò rượu giá rẻ nhất. Sau khi ba ly rượu vàng xuống bụng, liền bắt đầu lôi kéo người qua lại tố khổ, trong lời nói đều là lo lắng, sợ bị mất công việc mà thật vất vả mới kiếm được này.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch