WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 132:

Chương 132

Sắp xếp công việc cho nữ nhân của ta!

sharedby: truyendichgiare.com


CV,Biên, Dịch: Hoangzil

Theo yêu cầu của Trương Thành.

Đường Dĩnh liền đổi vớ đùi đỏ trắng theo yêu cầu của Trương Thành.

Váy ngắn màu xanh lam với bộ đồ thủy thủ bó sát cùng với đôi giày cao gót màu đỏ.

Sau đó, Trương Thành dứt khoát không nhin lại được

Dưới cái nhìn đầy tò mò của Trương Hiểu Hồng, Trương Thành và Đường Dĩnh đã làm chuyện gì đó giữa nam và nữ.

Đường Dĩnh phát hiện ra rằng sức mạnh thể chất của Trương Thành giống như một đường thẳng tắp tăng lên mỗi ngày càng tốt hơn.

Thời gian cho sự phục hồi này , thật biến thái là quá nhanh đi!.

Không cho nàng một chút thời gian nghỉ ngơi nào cả.

Hắn đã làm năm lần liên tiếp.

Đường Dĩnh nhìn đồng hồ báo thức trên bàn.

Đường Dĩnh nhắc nhở: "Lão Công, gần chín giờ rưỡi,"

Trương Thành nói: "chỉ 09:30, vẫn còn sớm mà."

Đường Dĩnh tránh khỏiTrương Thành nói: "Bội San vẫn trong phòng đợi anh mà"

là một phụ nữ Trương Thành dành cho nàng đại đa số tình yêu, nàng đương nhiên hạnh phúc, cao hứng.

Hơn nữa, Trương Thành cũng không có mới nới cũ.

Không như những người đàn ông khác,quên đi tình yêu cũ với những niềm vui mới.

“Phải a." Trương Thành cuối cùng cũng nhớ ra.

Mới vừa cùng Dương Hiểu Hồng trong phòng chơi đùa, sau đó lại giày vò Đường Dĩnh.

Đã thật sự quên mất Tương Bội San!.

Tuy nhiên, Tương Bội San sẽ vội vàng sao?.

Chiều nay, Tương Bội San có thể nhận ra vũ khí vân bạo đạn đơn binh.

Đây cũng là tài năng của nàng.

Về sau, Trương Thành nếu lại mang về một chút vũ khí, liền có thể tìm nàng hỏi một chút.

Trương Thành hỏi: "Lần này không làm xong à?"

Đường Dĩnh đưa cho anh ta một nguýt dài hơi chút pha giận dữ nói, "Lão công ,anh sẽ dừng lại được sao?"

"Hắc hắc." Trương Thành mỉm cười xấu xsau đó Trương Hiểu Hồng nói: "Hãy đi nói với Bội San, một chút nữa lão công sẽ qua."

“Ồ," Trương Hiểu Hồng ngay lập tức chạy ra khỏi phòng, để thông tri Tươngi San.

…..

Tương Bội San và Hạ Viện Viện đều có suy nghĩ giống nhau.

Họ đều có ý thức được ai là người có thể cung cấp cho đồ ăn , thức uống cùng sự bảo vệ.

Do đó, Trương Thành cũng chẳng phải chuẩn bị bài diễn văn, dễ dàng thành công chiếm lấy thể xác cùng tâm hồn của cô bé mới lớn Tương Bội San.

Có điều Tương Bội San rõ ràng mạnh hơn so với Đinh Ngọc Đình và Hạ Viện Viện về thể lực và thể chất.

Sáng hôm sau, cô vẫn có thể tự mình thức dậy.

Hơn nữa, Tương Bội San và Đinh Ngọc Đình cùng Hạ Viện Viện khác nhau.

Nàng không dựa vào Trương Thành để ngủ mệt, mà theo Trương Thành, lên tầng hai để chạy bộ cùng nhau.

Đó là nàng là một cô gái rất mạnh mẽ và bướng bỉnh.

Trương Thành có lẽ có một sự hiểu biết hơn về Tương Bội San.

Trương Thành nói với Lý Thắng Nam: " Lý Thắng Nam, em sẽ phải hướng dẫn nàng ấy nhiều hơn ,sau này nàng ấy sẽ theo sau em."

Lý Thắng Nam thường không chỉ đi cùng Trương Thành để tập thể dục, giúp Trương Thành tính toán.

Đồng thời, nàng cũng chịu trách nhiệm bảo vệ biệt thà dọn dẹp các thây ma thường xuyên.

Lý Thắng Nam cau mày nói: "Nàng ta, nàng còn quá nhỏ !"

Tương Bội San nghe, một chút mất hứng buồn bã nói :. " g Nam tỷ tỷ, em đã tập luyện Taekwondo, tham gia huấn luyện đào tạo quân sự lính bắn tỉa "

". . ." Lý Thắng Nam, Vương Sắc, Hạ Viện Viện, đồng thời im lặng.

Trương Thành nói : "Vậy liền để nàng đi theo ngươi đi."

Đinh Ngọc Đình đi theo Đường Dĩnh, chịu trách nhiệm về nhà bếp cùng việc nhà.

Hạ Viện Viện đi theo Vương Sắc, học tập chữa bệnh cùng cấp cứu.

Tương Bội San đi theo Lý Thắng Nam, đảm nhiệm biệt thự bảo vệ, giám sát, thanh lý Zombie.

Dương Hiểu Hồng bảo dưỡng xe cộ, Lưu Thiến Thiến phụ trách rửa chén, làm vệ sinh.

Trương Thành khá hài lòng với sự sắp xếp của mình.

Ít nhất, hắn đều tìm được việc làm cho phụ nữ của mình.

Với những công việc nhỏ, các nàng có thể ổn định và cho họ có cảm giác được tiếp nhận và hiện diện trong “nhà” của hắn.

Dù sao, công việc của các nàng, đều bỏ sức ra ở trong nhà.

. . .

Giữa trưa, sau khi cơm nước xong.

Trương Thành tìm thấy một cuốn sách bản đồ trong thư phòng trên tầng hai của biệt thự.

Không chỉ có bản đồ trên toàn quốc, mà còn có bản đồ trên toàn thế giới.

Từ các tỉnh, thành phố, quận, thị trấn và làng.

Đều có chú thích chi tiết.

"Khó trách là làm địa ốc."

Trương Thành dễ dàng tìm thấy quận Hưng Nghiệp địa đồ.

Quận Hưng Nghiệp không lớn, nhưng nó không nhỏ.

Ngoài những năm phá hủy và chuyển đổi, xây dựng tàu điện ngầm, mở rộng đường và các dự án khác

Trương Thành đã ở nhà rất nhiều năm và không hoàn toàn quen thuộc với quận Hưng Nghiệp.

May mắn thay, bản đồ rất chi tiết.

Trên bản đồ, Trương Thành tìm ra vị trí của đồn cảnh sát và ngã tư đường phía trước.

Ngã tư đường phía trước rất xa.

Năm năm trước, vùng đất thậm chí không tính là vùng ngoại ô.

Tuy nhiên, kể từ khi phát triển kinh tế nhanh chóng và mở rộng đô thị, con đường hoành lộ cũ đã được đưa vào quận Hưng Nghiệp.

Nông đó đã trở thành thế hệ thứ hai giàu có.

Mỗi hộ gia đình, ít hơn năm hoặc sáu ngôi nhà, nhiều thì hơn mười ngôi nhà, và thậm chí nhiều hơn.

Cửa hàng cho nông dân nằm trên đường chéo phíước cũng biết nắm bắt thời cơ.

Họ đã không làm h mặt hàng của nông dân nữa, và họ đã thay đổi thành kinh doanh các mặt hàng trong thành phố.

Bây giờ người dân trong thành phố phổ biến trên ban công để trồng rau như một mốt thời thượng.

Số tiền kiếm được nhiều hơn trước.

Cùng với sự hỗ trợ của chính phủ, Hoa Điểu thị trường cũng đã được chuyển ra phía trước, và sự phát triển ở đây thậm chí còn nhanh hơn trước nhiều.

Trương Thành lại tìm thấy một tuyến đường trên bản đồ.

Hắn cố tránh những nơi đi qua trường học, 127 siêu thị lớn, khu kinh doanh và ga tàu điện ngầm.

Ở những nơi này, chắc chắn có nhiều người hơn, đường chắc chắn sẽ bị chặn, và xe không dễ dàng có thể đi qua.

Sau khi lên kế hoạch tuyến đường.

Trương Thành lấy bản đồ đi ra tìm Đường Dĩnh: "Lão Bà, Anh sẽ đi ra ngoài, có thể sẽ quay lại vào ban đêm."

Đường Dĩnh cau mày và nói: "Không phải thức ăn còn rất nhiều sao?"

Trương Thành đã mang về một ngày hôm qua. Hàng hóa chất đầy xe tải.

Dựa vào việc tích trữ trong hầm, những vật liệu này đủ để bọn họ tồn tại thoải mái trong nửa năm.

Nàng lo lắng khi mà Trương Thành ra ngoài, dù sao đâyẫn là tận thế,bớt ra thì bớt nguy hiểm.

Bởi vì Trương Thành cũng cho biết ngày hôm qua, hắn đã bị vây khốn tại lầu chót khách sạn, phải ngủ lại và phải đợi cho đến ngày thứ hai mới có thể rời khỏi.

Do đó, nếu có thể, hãy cố gắng giảmsố lần đi ra ngoài.

Trương Thành nói: "Anh dự định đi ra đường “hoành ly mộít hạt giống rau trở về. Trong sân, có nhiều không gian trống như vậy. Chúng ta cố gắng trồng hạt giống của mình. Mỗi ngày, ăn những thứ đồ khô và đồ hộp này, dinh dưỡng chắc chắn sẽ không đủ."

Tại bên trong tận thế, bạn có thể ăn và sống. Điều đó đã là không tệ.

Đường Dĩnh đã sử dụng suy nghĩ của những người bình thường để hiểu những suy nghĩ của Trương Thành.

Trương Thành ôm lấy Đường Dĩnh và nói bên tai: "Đừng lo lắng, anh sẽ không xảy ra chuyện gì đâu ..."

Đường Dĩnh gật đầu nhẹ nhàng.

Trương Thành tiếp tục nói: "Khi nào anh về, lão bà sẽ lại mặc bộ đồ của ngày hôm qua nhé ...".



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.