“Tất nhiên là tao giấu đi rồi." Phan Tử Bình trả lời.
Khi đến đồn cảnh sát tìm súng và thiết bị.
Dương Khánh Hổ không biết xấu hổ quyết liệt tịch thu tất cả trang bị đạn dược. Mọi người đều sợ hắn ta, vì vậy bọn thủ hạ sợ không dám giấu súng và đạn.
Tuy nhiên, Phan Tử Bình trong nhân lúc hắn không để ý lén giấu đi, hắn đã giấu đi được 1 viên đạn.
Viên đạn luôn được Phan Tử Bình được giấu trong tất lúc nào hắn cũng mang trên người.
Thịch ! Thịch ! Thịch!
Nhịp tim của Trương Đông, bắt đầu tăng tốc. hắn hạ giọng, giọng nói hắn hơi run run:. “Mày muốn làm gì?”
Mặc dù Trương Đông chỉ gắn bó với Phan Tử Bình, hắn cũng nói hắn muốn giết Dương Khánh Hổ, nhưng sau khi nhìn thấy viên đạn, hắn lại tỏ ra vô cùng sợ sệt, nhát gan.
Nếu Dương Khánh Hổ biết rằng chúng dám giữ đạn lại, chúng sống cũng không dễ ràng gì.
Nếu hắn không làm tốt, Dương Khánh Hổ sẽ giết chúng!
"Tất nhiên, Dương Khánh Hổ chúng ta sẽ làm thịt hắn." Phan Tử Bình nói.
Hắn biết rằng Trương Đông rất sợ. Thành thật mà nói, giờ hắn cũng sợ muốn chết.
Nếu Dương Khánh Hổ đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, bảo đảm có thể khiến hắn sợ tiểu ra quần không điều tiết được.
Tuy nhiên, Phan Tử Bình đã động tâm tư của mình để xử lý Dương Khánh Hổ, và sau đó muốn trở thành người đứng đầu.
Trong những ngày tận thế, lòng người nham hiểm.
Một khi động ý xấu.
Phan Tử Bình rất muốn đi mạo hiểm.
Trương Đông nói trong sự hoảng loạn: "Cái này, cái này ... chỉ có một viên đạn, mày có chắc ... có thể thịt được nó , có thể giết hắn sao?"
Hát từ thời thơ ấu, tất cả chúng ta đều là những người bắn tỉa, một viên đạn kẻ thù ...
Nhưng, thực sự muốn động thủ.
Nếu một viên đạn không thể giết Dương Khánh Hổ?
Sau đó Dương Khánh Hổ rút súng ra rồi giết chúng, phải làm sao đây?
Phan Tử Bình nói: "Ngày mai, tao có trách nhiệm cảnh giới, ngồi trong xe của hắn, khi hắn lái xe, tao sẽ rút súng ra, bắn chết hắn bằng một phát súng vào thái dương."
Thật ra, kế hoạch của Phan Tử Bình rất đơn
Phan Tử Bình chịu trách nhiệm cảnh giới, trong khi Trương Đông chịu trách nhiệm lái chiếc xe bán tải.
Dương Khánh Hổ tự đi một chiếc SUV BMW, được sử dụng đặc biệt để chở người dưới tay để đảm bảo an toàn.
Phan Tử Bình sẽ ở trong xe, bắn Dương Khánh Hổ.
Sau khi giết Dương Khánh Hổ, hắn sẽ lấy khẩu súng lục của Dương Khánh Hổ và với sự giúp đỡ của Trương Đông, khống chế Chu Kiệt và Quan Đông.
Kế hoạch là tốt.
Trong suy nghĩ của Phan Tử Bình, nó đã được lặp đi lặp lại nhiều lần.
giết người, đoạt súng, dọa nạt Chu Kiệt, Quan Đông ... hành động rất mạch lạc !.
Giống như trong một bộ phim.
...
Trương Thành đã ngủ rất ngon đêm qua.
Căn phòng nơi hắn ngủ chắc chắn là khuê phòng của một người phụ nữ.
Tương tự như phòng ngủ của Đường Dĩnh, tông màu hồng đầy mùi thơm.
Sau khi dụi mắt, Trương Thành bắt đầu vệ sinh cá nhân, và sau đó hắn ăn một ít bánh quy, thịt, và sữa.
Sau khi ăn sáng, Trương Thành tiếp tục quan sát bên tầng đối diện.
Những Người phụ nữ trong phòng khách đối diện tòa nhà vẫn không đứng dậy.
Sau khoảng một ng Khánh Hổ đến phòng khách với một người phụ nữ.
Những người phụ nữ nằm trên sàn ngay lập tức ngồi xuống đất.
Giống như một nô lệ nhìn thấy một chủ.
Phan Tử Bình đối xử với đám phụ nữ như chó.
Còn Dương Khánh Hổ thực sự coi đám phụ nữ là nô lệ.
Thức ăn trên bàn cà phê tối qua vẫn còn đó.
Không ai đã từng chạm vào nó.
Không phải là không ai dám chạm vào.
Tuy nhiên, người phụ nữ lấy trộm thức ăn đêm đó đã bị Dương Khánh Hổ trực tiếp giết chết và sau đó ném xuống cầu thang để nuôi thây ma. Do đó, những người phụ nữ trong phòng khách tâm đã khắc sâu nỗi sợ hãi với Dương Khánh Hổ.
Nếu không có "phần thưởng" của Dương Khánh Hổ, họ sẽ không bao giờ dám ăn trộm thức ăn.
Ngay cả khi các cô chỉ ăn cắp một viên kẹo.
Dương Khánh Hổ lấy một mẩu bánh mì và một vài hộp sữa và ném nó vào nô lệ của mình.
Giống như ngày hôm qua, phụ nữ, giống như đám chó nuôi, bắt đầu giành giật thức ăn.
Dương Khánh Hổ cắt một hộp sữa bằng dao.
Nói một vài câu.
Sau đó lấy bánh mì, giăm bông và khoai tây chiên trên bàn và ăn chúng một cách tùy tiện.
Chu Kiệt, Quan Đông, Phan Tử Bình và Trương Đông cũng rời khỏi giương đi ăn.
Phan Tử Bình và Trương Đông thức đến ba hoặc bốn giờ sáng, canh giữ xong mới đi ngủ.
Dương Khánh Hổ lại lấy một ít bánh mì và ném nó cho những người nô lệ: "Ăn nhiều hơn đi, có sức cho ngày mai."
Kiểm soát tất cả phụ nữ bằng bạo lực và thực phẩm.
Đây là thủ đoạn của Dương Khánh Hổ.
Những người phụ nữ đó đều ngoan ngoãn, và họ không dám chống cự.
Tất cả những điều này, Trương Thành đều nhìn rõ.
Để kiểm soát phụ nữ, không là kiểm soát nô lệ.
Dương Khánh Hổ mở ra cánh cửa đến thế giới mới cho Trương Thành.
Khiến cho Trương Thành có nhiều kiến thức.
...
thời gian trôi qua.
khoảng giữa trưa.
Dương Khánh Hổ nói với Chu Kiệt: "Mày đi dọn dẹp thây ma ngoài cửa đi."
Chu Kiệt gật đầu, sau đó nhặt một chiếc ghế đẫm máu.
“Các ngươi đi theo ta."
Tại thời điểm này, Dương Khánh Hổ đứng dậy, hắn đã đi đến mép ban công, nhìn xuỗng tầng trệt, cũng như trên đường phố bên ngoài.
Khi buổi trưa đến gần, nhiệt độ tăng lên ,những thây ma trốn trong bóng râm.
Trên đường phố, đã "sạch sẽ".
Cũng không có nhóm zombie lớn nào xung quanh đây.
Hôm nay có thể hành động.
Dương Khánh Hổ nói: "Quan Đông, mang theo đám phụ này đi."
"Ừ."
Quan Đông đi đến bên những nữ nô lệ và nói :
"Dậy đi."
Phụ nữ sợ bị đánh, sợ bị đói nhanh chóng nghe lời.
Lúc này, từng người một, theo sau là Quan Đông một cách có trật tự.
Bên ngoài cánh cửa, Chu Kiệt, một người, đã dọn sạch lũ thây ma bên ngoài.
Mặc dù Chu Kiệt trước khi bùng nổ của virus, còn người bình thường, nhưng hắn cũng chăm chỉ tập thể dục, vóc dáng rất tốt.
Và sau sự bùng nổ của virus, Dương Khánh Hổ cũng chiếu cố hắn, đi theo Dương Khánh Hổ, Chu Kiệt can đảm cũng đang tăng lên.
Không chỉ dám giết thây ma, mà còn dám giết ngườit.
Phan Tử Bình và Trương Đông cũng theo sau.
Dương Khánh Hổ luôn đi đầu dẫn đội.
Khi Dương Khánh Hổ đi xuống cầu thang, hắn gặp một thây ma , đập nát đầu thây ma bằng một gậy.
Ngoại hình đó, rất hung dữ, dữ tợn hơn Trần Thiên Hổ , còn mãnh liệt hợnhiều!
Trương Thành nhìn Dương Khánh Hổ, từ tầng trên, đã giết xuống tầng dưới.
Hơn nữa, hơn một chục thây ma tập trung ở bên hông xe đều bị hắn giết.
Tên này chẳng những ra tay ngoan độc, mà còn có lá gan thật lớn, rất can đảm!
So với Dương Khánh Hổ, Trần Tường đơn giản là quá yếu!
Nếu Dương Khánh Hổ được trộn vào Công viên Giang Tân, toàn bộ Công viên Giang Tân từ lâu đã bị Dương Khánh Hổ khống chế.
Đối với Chu Đại Niên, Lưu Bân, Trịnh Dũng và những người khác, chắc rằng đã sớm mát mẻ nơi suối vàng.. .