Trên đầu của thây ma, có một vết thương bị đâm thủng bằng một một thứ sắc nhọn ~.
Chắc là một con dao.
Trương Thành đi đến các tủ thuốc kiểm tra cẩn thận.
Trên giá thuốc, rất lộn xộn .
Đủ loại thuốc rơi trên mặt đất..
Đây rõ ràng là một ai đó đi vào tìm kiếm dược phẩm.
Hơn nữa, tên kia có thể không biết thuốc ở đâu?
Nhìn vào có lẽ tên này trong lòng đang rất loạn .
Khó chịu, thậm chí bạo lực!
Nếu không, giá thuốc sẽ không quá lộn xộn như vậy.
Nhưng ... tại sao lại có người đến đây?
Trương Thành không thể tin được.
Quận Hưng Nghiệp, nơi đây là khu kinh doanh đông dân nhất.
Hơn nữa, còn có một bệnh viện nhân dân rất lnhư vậy.
Sau khi virus bùng phát, thây ma chắc chắn gấp nhiều lần so với gần Khoái Hoạt Lâm
Hơn nữa, sau khi hắn vào bên trong, vẫn còn những thây ma lang thang ở cửa.
Đội hình sống sót, trừ khi được trang bị tới tận răng, cũng có nguy cơ bị bao vây bởi zombie và bị ăn thịt.
Hơn nữa, không có vỏ đạn xung quanh.
Không có lấy một vỏ đạn
Trương Thành không tin rằng có một đội hình đặc biệt được trang bị tới tận răng. Sau khi vào bệnh viện họ giết chết lũ thây ma và nhặt đi tất cả vỏ đạn.
Loại trừ là một đội hình đặc biệt.
Những người sống sót bình thường thậm chí còn ít khả năng hơn nữa.
Tuy nhiên, rõ ràng có người đã đến hiệu thuốc để tìm thuốc.
"Này."
Trương Thành rút khẩu súng lục trực tiếp ra, mở ra chốt an toàn.
Có lẽ người này vẫn đang ở trong bệnh viện?
Trương Thành có một cảm giác.
Có thể là hắn quá cảnh giác.
Trương Thành lấy súng ra bắt đầu tìm thuốc mà hắn cần trong hiệu thuốc.
Hầu hết các loại thuốc mà Vương Sắc đưa cho Trương Thành đều là thuốc nhập khẩu.
Trên đấy viết tất cả bằng tiếng Anh. Đối với Trương Thành, không phải là dễ dàng để tìm thấy.
...
Tầng 17 của khoa nội trú.
Đây là phòng để phẫu thuật lồng ngực.
Tuynhiên, không có zombie trong phòng phẫu thuật lồng ngực.
Trên mặt đất, ngược lại toàn là thi thể.
Và trong phòng.
Một đàn ông đầy máu, người treo đầy thịt nát cả nội tạng.
Nằm trên giường bệnh
Hắn ta tên là Hứa Văn Hoa , năm nay 36 tuổi.
Trước khi virus bùng phát, hắn chỉ là tài xế xe buýt phổ biến nhất.
Trên bàn bên cạnh hắn, có rất nhiều loại thuốc.
Tất cả đều bằng tiếng Anh, hắn không thể hiểu.
Tuy nhiên, đối với một người đàn ông bị ung thư phổi tiến triển chỉ sống hơn một năm nữa.
Hắn đang cố gắng thử nghiệm để cứu mạng của mình.
Hắn muốn sống.
Hắn nghe nói có thuốc nhập khẩu đặc biệt trong bệnh viện.
Bác sĩ đã không phủ nhận.
Chỉ nói với hắn rằng thuốc này rất đắt tiền.
Một hộp thuốc sẽ có giá hơn 40.000.
Đối với lao động bình thường như hắn, có thể không đắt sao?
Virus đã bùng phát.
Ngay trước khi virus bùng phát, hắn tình cờ ở trong văn phòng của giám đốc bệnh viện, cầu xin giám đốc bệnh viện cho hắn ở lại bệnh viện tiếp tục điều trị.
Bởi vì, hắn nghe nói rằng bệnh nhân bị ung thư phổi, chỉ cần phẫu thuật một tuần sau, sau khi rời bệnh viện, không lâu sau đều qua đời.
Và những người có thể ở lại bệnh viện để tiếp tục điều trị.
Có thể sống lâu hơn.
Hắn đã nhìn thấy ông lão sống trong một phòng bệnh cao cấp, cũng trong giai đoạn tiến triển, các tế bào ung thư lan rộng khắp cơ thể.
Mỗi ngày, dựa vào dung dịch dinh dưỡng, đeo máy thở để duy trì sự sống.
Hơn nữa, có bốn người chăm sóc thay phiên nhau chăm sóc ông ta.
Các bác sĩ và y tá trong bệnh viện thường xuyên kiểm tra tình trạng mỗi ngày.
Ông già có thể giàu, hoặc con trai của ông già có thể giàu.
Hứa Văn Hoa không biết danh tính của ông già.
Nhưng ông già 96 tuổi.
Hứa Văn Hoa chỉ mới 36 tuổi.
Tại sao thế giới lại để một người đàn ông 96 tuổi sống sót?
Nhưng lại phải đuổi hắn ra khỏi bệnh viện và để hắn về nhà chờ chết?
May mắn thay, virus đã bùng phát.
Đúng vậy.
May mắn thay.
Có lẽ đối với tất cả mọi người, một đợt bùng phát virus là một thảm họa.
Nhưng đối với Hứa Văn Hoa, đó là một cơ hội để được giải cứu.
Khi virus bùng phát, giám đốc bệnh viện bị nhiễm virus biến thành thây ma.
Hứa Văn Hoa đã dùng ghế để giết lão giám đốc bênh viện.
Hứa Văn Hoa khóa cửa lại,chặn cửa bằng một cái bàn.
Trốn vào văn phòng của giám đốc, dựa vào những món quà trong văn phòng của giám đốc để sống.
Trong số những món quà này, cũng có những loại rượu tốt cho sức khỏe mà Hứa Văn Hoa đã tặng.
Hắn chịu đựng những bước chân của thây ma mỗi ngày.
Cho đến khi hắn cảm thấy tình trạng cơ thể tồi tệ hơn.
Và sau hơn hai tháng.
Một chiếc trực thăng bị rơi.
Tiếng súng nổ cùng tiếng nổ lớn khiến cho hắn không ngủ được cả ngày.
Hắn nghĩ rằng đó là một đội cứu hộ.
Tuy nhiên, họ đã không tìm kiếm một bệnh viện.
Hứa Văn Hoa muốn xin sự sống, và hy vọng được giải cứu một lần nữa tan vỡ.
Hứa Văn Hoa biết rằng có nhiều loại thuốc trong nhà thuốc.
Vì vậy, hắn đã đưa ra một quyết định táo bạo.
. ........ .......
Lấy máu, thịt, nội tạng ...... từ xác chết của giám đốc
bọc bên ngoài cơ thể của mình.
Sau đó mở cửa và rời đi.
Đây là cách sinh tồn khi hắn xem phim The Walking Dead.
Đây chỉ là đoạn trong bộ phim truyền hình Mỹ.
Hắn cũng không biết liệu điều đó có khả thi hay không. Liệu ra ngoài có bị thây ma ăn thịt không?
Người bình thường sẽ không làm loại thí nghiệm này.
Tuy nhiên, không có nhiều thức ăn trong văn phòng.
Hơn nữa, tình trạng của hắn ngày càng tồi tệ và hắn cần thuốc.
Do đó, hắn đặt cược mạng sống của mình..
Hắn chỉ làm một thử nghiệm trước khi chết.
Đây là khát khao kiên cường của hắn để sống sót, chiến đấu cho cuộc sống của chính mình.
Sau khi Hứa Văn Hoa di chuyển bàn, mở cửa và bước ra khỏi văn phòng.
Những thây ma không có xu hướng tấn công hắn.
Tuy nhiên, khi hắn hô hấp chậm lại, hắn càng trở nên bình tĩnh hơn.
Các thây ma chỉ theo dõi hắn và không định tấn công.
Sau đó, Hứa Văn Hoa bước vào một phòng bệnh.
Nhặt dao trái cây.
Đâm vào đầu Zombie ở đây.
Các tủ trong phòng bệnh cũng có chứa thực phẩm và nước.
Dù sao hắn cũng chỉ có một mình.
Đồ ăn không thiếu.
Hắn cần thuốc.
Do đó, hắn đã tìm thấy rất nhiều loại thuốc có tên tiếng Anh trong hiệu thuốc.