WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 198:

Chương 198

Đại ca! đừng giết tôi!

sharedby: truyendichgiare.com


Biên dịch : Hoangzil

Ách . . . Ách ách . . .

Ôi ôi . . . Ôi . . .

Lý Học Quân đã bị zombie cắn.

Cha mẹ của Lưu Tiệp cũng trở thành zombie và bị Lý Học Quân cùng Phó Hướng Dương giết chết.

Nhìn vào bố mẹ, tất cả đều chết trước mặt.

Cảm xúc Lưu Tiệp không thể kiểm soát được.

Cô đã khóc, vừa khóc vừa la hét.

Tại thời điểm này, các zombie trên lầu tiếp tục tiến đến.

Lý Học Quân không di chuyển.

Đối với Lưu Tiệp khóc, hắn thờ ơ.

Vì cuộc đời hắn đã qua.

Từ lúc bị cắn.

Mọi chuyện đã qua.

Hắn sẽ trở thành một thây ma và sẽ bị giết bởi chính đồng đội của mình.

Hắn đã không thể theo đuổi Lưu Tiệp cùng Trịnh Lệ Na.

Bành!

Phó Hướng Dương đập gậy vào từng thây ma trên lầu.

Phó Hướng Dương nói với Lưu Tiệp: "Đừng thương tâm nữa, tôi tin rằng bố mẹ cô, không muốn nhìn thấy cô như thế này."

Thực tế, bây giờ hắn rất lo lắng.

Có thể sẵn sàng dắt Lưu Tiệp rời khỏi đây ngay lập tức.

Còn đối với Lý Học Quân? Cậu bé ngớ ngẩn sẽ ở lại đây chờ đợi để trở thành một thây ma.

"Ồ ..."

Lưu Tiệp vẫn khóc.

Phó Hướng Dương bực mình, giơ tay tát cô.

Ba!

Cái tát mạnh vào má của Lưu Tiệp.

Lưu Tiệp bưng mặt ngỡ ngàng nhìn vào mặt Phó Hướng Dương.

Phó Hướng Dương nói với Lưu Tiệp: "Cho dù con đường tươn sẽ ra sao, cô phải sống mạnh mẽ. Tôi tin rằng cha mẹ cô cũng muốn cô sống tốt!"

Bốn mắt đối diện nhau.

Lưu Tiệp dường như cảm thấy có một chút an toàn.

Cũng ngừng khóc.

Phó Hướng Dương nắm lấy tay cô rồi nói: "Đi thôi."

Lưu Tiệp nắm lấy tay Phó Hướng Dương và bị hắn kéo lên khỏi mặt đất.

Khi hai người rời đi.

Lưu Tiệp nhớ đến Lý Học Quân.

Lưu Tiệp dừng lại và nhìn Lý Học Quân. Trong giọng điệu nghi ngờ, anh hỏi: "Học Quân?"

Lý Học Quân nhìn Phó Hướng Dương cùng Lưu Tiệp.

Đặc biệt, Phó Hướng Dương đang nắm tay Lưu Tiệp.

Hắn chăm sóc Lưu Tiệp cùng Trịnh Lệ Na trong hơn ba tháng, chưa từng chạm vào ngón tay của họ.

Hơn nữa, để quay lại tìm cha mẹ của Lưu Tiệp, hắn cũng bị lũ zombie cắn.

Lão thiên thực sự không công bằng với hắn.

Phó Hư nói: "Anh ấy đã bị mẹ cô cắn."

Lưu Tiệp chú ý đến cánh tay của Lý Học Quân vào lúc này, máu của hắn đã bị mờ đi.

Nếu bị cắn, sẽ trở thành một thây ma.

Họ đã xem những bộ phim về chủ đề ngày tận thế.

Chỉ cần bị nhiễm bệnh, sẽ trở thành một thây ma.

Lý Học Quân cười nói: "Đi đi, đừng lo lắng cho tôi."

"Đi thôi." Phó Hướng Dương kéo Lưu Tiệp.

Lưu Tiệp im lặng đi theo hắn xuống cầu thang.

Họ đã đi xuống cầu thang.

Vừa đi lên tầng 9 thì nghe thấy tiếng động.

Đó là bước chân.

Âm thanh này, có vẻ như không phải là một thây ma.

Có phải là một người sống sót?

Phó Hướng Dương cau mày, bước chân này nghe không giống phụ nữ.

Nếu đó là một người đàn ông, thì người phụ nữ cùng thức ăn của đội này sẽ bị tách ra.

Hắn hơi sững sờ tay phải hắn nắm chặt cây gậy.

Khi họ bước lên tầng tám.

Trương Thành , Phó Hướng Dương và Lưu Tiệp đã gặp nhau.

Khi nhìn thấy Trương Thành, Phó Hướng Dương tay đang cầm cây gậy bắt đầu run rẩy.

Trương Thành đang mang một khẩu súng trường chín lăm, súng t, áo chiến thuật, thắt lưng đa năng treo đầy băng đạn , dao găm , còng tay,…., và đèn nh.

Hai bao súng lục ở chân phải và chân trái.

Hai khẩu súng lục Glock 18 và 92.

Đây đơn giản là một kho vũ khí di động.

Cách đây hơn vài ngày, so với những kẻ điên đã cướp đội ngũ của Phó Hướng Dương, tên này thậm chí còn kinh khủng hơn.

Nhìn vào cơ thể của Trương Thành.

Chiều cao từ 183 trở lên, kích thước của cánh tay gấp đôi so với Phó Hướng Dương.

Cổ rất tráng kiện, cơ bắp bả vai nổi lên.

Các cơ bả vai đại diện cho sức mạnh nguyên thủy nhất, phảng phất hơi thở bá đạo.

Giống như bờm của sư tử.

Phó Hướng Dương và Trương Thành mặt đối mặt.

Phó Hướng Dương trong lòng đã bắt đầu chột dạ.

Từ thể trạng này, hắn có thể thấy rằng người đàn ông trước mặt không phải là một người bình thường.

Trương Thành trực tiếp vung lên cây gậy.

Hô!

Một cây gậy trực tiếp đập về phía Phó Hướng Dương.

Tên này thậm chí không nói lời chào hỏi, hắn ta trực tiếp đánh tới!

Phó Hướng Dương đã sống sót trong một vài tháng trong những ngày tận thế. Mặc dù gầy hơn, nhưng phản ứng không chậm.

Hắn vội vàng tránh đòn tấn công của Trương Thành.

Còn tay Lưu Tiệp, hắn cũng không đoái hoài tới.

Trương Thành khẽ hừ một cái nhấc chân đá thẳng lên người Phó Hướng Dương.

Trương Thành tập luyện rất lâu.

Một cước này có bao nhiêu sức mạnh!

Rầm!Một cước đạp thẳng vào bụng Phó Hướng Dương.

Trực tiếp đá hắn văng vào góc tường đồng thời phun ra máu.

Lưu Tiệp đang đứng như trời trồng nhìn xem

Cô nhìn Trương Thành ,và giơ cây gậy của mình lên.

Tuy nhiên, cổ tay cô bị Trương Thành bắt bằng một tay.

Dùng lực bóp chặt.

Hắn không có chút thương hoa tiếc ngọc nào cả.

Mặt cô nhăn lại vì đau đớn.

Cây gậy trong tay cô cũng rơi xuống đất.

Tại thời điểm này.

"Đại ca, anh lấy đi phụ nữ, đừng giết tôi."

Phó Hướng Dương quỳ xuống, cầu xin cho lòng thương xót của Trương Thành, trong khi tay từ trong túi của mình, lấy ra một con dao găm.

Lần cuối cùng cũng như vậy hắn có thể trốn thoát.

Đôi mắt của Lưu Tiệp mở to kinh ngạc. Cô không ngờ Phó Hướng Dương sẽ nói những điều như vậy.

Nếu Lý Học Quân ở đây, thì anh ta chắc chắn sẽ chiến đấu vì cô.

Trương Thành đưa Lưu Tiệp sang một bên.

Phó Hướng Dương nghĩ rằng có một cơ hội để sử dụng dao đâm Trương Thành.

Tuy nhiên, Trương Thành đã nhấc cây gậy của mình lên.

Bành!

Một gậy thẳng tắp đánh lên đầu Phó Hướng Dương.

Phó Hướng Dương ngã xuống đất.

Mắt, tai, miệng, lỗ mũi ...

đang chảy máu.

Cây gậy này rất nặng.

Tuy nhiên, Trương Thành lại giơ cây gậy.

Lai đập xuống.

Rác rưởi như Phó Hướng Dương.

Trương Thành không muốn phí một viên đạn.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.