Ta Bị Zombie Cắn
Chương 224
Đành phải làm Tống Giang!
sharedby: truyendichgiare.com
Biên dịch:Hoangzil
Từ Hiền trốn sau cái bàn trong phòng.
Bây giờ Hắn không dám di chuyển.
Có bao nhiêu kẻ địch? Có bao nhiêu khẩu súng?.
Hắn cũng không nắm rõ tình huống.
Hắn thậm chí không đủ can đảể nhìn xuống thăm dò.
Hắn cảm giác chỉ cần ngó đầu ra, đầu hắn sẽ nổ tung như những người khác.
Ai đã đến?, tại sao lại có súng trường 95?
Hơn nữa, có rất nhiều đạn!
Từ Hiền nghi ngờ rằng bên kia đã mang tất cả đạn trong Quận Hưng Nghiệp đến.
"Mọi người!"
Lúc này, Cao Phạm cầm lấy máy liên lạc và hét lên.
Từ Hiền biết rằng Cao Phạm bây giờ cần Lâm Hãn cùng Chu Thắng.
Vào thời điểm quan trọng, hai kẻ này đã không đến để tiếp cứu kịp thời.
Từ Hiềnnói: "Phạm Ca, chúng có thể muốn phản bội anh."
Phản bội tôi?
Tại thời điểm này.
Đôi mắt Cao Phạm tràn đầy những tia hung dữ, giận dữ dần trở nên lúng túng.
"À!"
Lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng hét.
Tiểu đệ đang bảo vệ cầu thang đã bị zombie cắn.
Sự bảo vệ của cầu thang giống bức tường sụp đổ trước cơn lũ.
Cao Phạm lấy một cái rìu và trực tiếp chém bay một vài zombie.
Ba!Ba!Ba!Ba!
Đạn được bắn ra liên tục.
Một viên đạn bắn trúng vào cánh tay phải của Cao Phạm.
Leng Keng!
Chiếc rìu bên tay phải rơi xuống đất.
Trương Thành xông lên nhếch miệng cười.
Không đèn, lại đầy thây ma.
Hắn chiếm hết tiện nghi.
Lúc này, hắn bắn vào tay của Cao Phạm.
"Mẹ kiếp!" Cơn đau nhức làm Cao Phạm ngồi bệt xuống đất.
Từ Hiền thấy Cao Phạm bắn cũng không dám đến.
Cao Phạm bị bắn, làm tinh thần của đám tiểu đệ ngay lập tức sụp đổ.
Trương Thành chuyển vị trí một lần nữa và nhắm vào những người ở tầng trên.
Ba!Ba! Ba!
Bây giờ hắn lập tức chuyển đổi chế độ bắn từng viên.
Đây là một cơ hội tốt để tập bắn súng.
Lại còn đang bắn trong chiến đấu thực tế.
Một cơ hội hiếm có.
Hai viên đạn găm vào ngực một tiểu đệ của Cao Phạm.
Sau khi tiểu đệ ngã xuống đất, khoảng trống ở cầu thang đã hoàn toàn mở ra.
Các thây ma đi lên lầu dễ dàng hơn.
Ách ách . . . Ách . . .
Ôi ôi . . . Ôi . . .
Các thây ma đã ở trên tầng hai.
Cao Phạm nhét khẩu súng trên tay trái vào bao da trên thắt lưng sau đó vung rìu bằng tay trái.
Sau khi quét văng vài thây ma, hắn nhanh chóng trở về phòng.
Trên thực tế, không chỉ là Cao Phạm.
Tiểu đệ của Cao Phạm cũng vậy, thấy tình hình không ổn, cũng đang trốn trong phòng.
Cao Phạm nói: "Đẩy bàn lên và chặn cửa lại!"
"Vâng." Từ Hiền gật đầu, rồi lập tức đẩy bàn.
Tiếng leng keng.
Cái bàn đã được đẩy chặn cửa văn phòng.
Cao Phạm dựa vào tường và cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Từ Hiền hỏi: "Phạm Ca, anh ổn chứ."
Cao Phạm cắn răng và nói: "Ngươi thử ăn một viên đạn xem có ổn không?!"
Toàn bộ cánh tay phải bị thiếu một miếng thịt lớn.
Đang chảy máu rất nhiều.
Nếu không có cách nào để cầm máu, thì Cao Phạm sẽ chết.
"Em…em …em sẽ giúp anh cầm máu."
Từ Hiền cởi áo trong hoảng loạn sau đó hắn muốn xé áo băng bó cho Cao Phạm.
Tuy nhiên, cơ thể hắn quá yếu ớt.
Xé mãi không xong.
"Mày thực sự vô dụng."
Cao Phạm cắn răng, sau đó kéo cái áo sơ mi tới, cắn răng xé mạnh bằng bàn tay trái.
Xoẹt ...
Xoẹt ...
Chiếc áo nhanh chóng trở thành dải vải.
Cao Phạm nói: "Giúp tao băng lại."
Lần đầu tiên hắn bị thương bởi một khẩu súng.
Có thể cầm máu hay không?hắn ông biết.
Đây là tất cả được nhìn thấy trên các chương trình truyền hình.
Tất nhiên, Từ Hiền cũng vậy.
Từ Hiền giúp Cao Phạm buộc lại, nhưng dải vải áo nhanh chóng dính đầy máu.
Rầm! Rầm ! Rầm!
Những thây ma ngoài cửa liên tục ạnh vào cửa văn phòng.
Đăng Đăng Đăng
Trương Thành đi đến.
Hắn nhặt khẩu súng lục trên mặt đất.
Sau đó bắn về phía cánh cửa.
Đoàng Đoàng Đoàng
Đạn trực tiếp bắn nát cửa.
Tất cả đám người đang cảm thấy cổ họng khô rát.
Khi cánh tay của Zombie thò vào qua những mảnh vỡ, chúng liền bóp cò.
Đoàng ! Đoàng! Đoàng!
Chúng nghĩ rằng những viên đạn có thể bắn trúng Trương Thành.
Tuy nhiên, tất cả các viên đạn đều bắn vào zombie.
Cạch Cạch!
Đám tiểu đệ cũng không có bao nhiêu đạn.
Lúc này, đạn đã bắn hết sạch.
Uh uh uh ...... ......
ho ho ho ...... ......
Zombie trực tiếp đẩy đổ cửa.
Không gian trong phòng bị hạn chế đám người hành động đều khó khăn.
Sau khi lũ zombie chen chúc vào, một số người nhanh chóng bị thây ma quật ngã.
Trương Thành đã cố gắng thử bắn vào văn phòng nơi Cao Phạm đang ở.
Tuy nhiên, mặc dù cánh cửa bị phá vỡ, nhưng có một cái bàn phía sau nó.
Những thây ma không thể vào được.
Trương Thành vừa bắn trúng Cao Phạm.
Hắn tin rằng Cao Phạm hiện đang bị thương không thể cầm máu, và anh ấy sẽ không sống được lâu.
Do đó, Trương Thành đi lên sân thượng để bị cho việc xử lý Mã Đông Đông.
Mã Đông Đông cùng Đổng Khánh Hào đều ở trên sân thượng.
Bọn Hắn không dám xuống lầu.
Lúc này, khi Trương Thành leo lên sân thượng, bọn hắn lập tức lao lên.
Trương Thành né cây gậy đánh tới, sau đó giơ lên khẩu súng lục và bắn ba phát ở cự ly gần.
Đoàng Đoàng Đ! !
Bắn chết Mã Đông Đông.
Đổng Khánh Hào ngay lập tức vứt xuống dao rựa và quỳ trên mặt đất. hắn cầu xin: "Đại ca, đừng giết tôi."
Đoàng!
Đáp trả hắn là một phát đạn lạnh lùng thẳng vào đầu.
Trương Thành đang chuẩn bị quan sát sự tình trong nhà kho.
Đúng lúc này, một tiếng súng bất ngờ vang lên ở tầng dưới.
Trương Thành rất bối rối.
Hắn không thấy Từ Hiên. Chắc chắn đang trốn trong phòng làm việc của Cao Phạm.
Tuy nhiên, hắn đang ở bên ngoài.
Cao Phạm cùng Từ Hiền đang ở trong văn phòng.
Nổ súng để làm gì?
Muốn lãng phí đạn sao?, hay định tự sát?
Tại thời điểm này.
Bên trong văn phòng.
Từ Hiền không bao giờ tưởng tượng rằng Cao Phạm sẽ bắn vào đùi hắn.
Từ Hiên, chân phải bị bắn máu chảy ra.
"Phạm ca, Anh ..."
Từ Hiền đứng trên cửa sổ và chân phải của hắn đã bị bắn trúng.
"Huynh đệ thật xin lỗi."
Cao Phạm trực tiếp đẩy Từ Hiền xuống.
Khi Từ Hiền ngã xuống đất, hắn ngay lập tức thu hút lũ thây ma.
Cao Phạm cầm rìu xông ra nhảy xuống ng.
Tuy nhiên, những thây ma đã tiến về phía Từ Hiền bỏ qua Cao Phạm.
Chương trước
Chương sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc
A/D để lùi/sang chương.