Chu Tình cùng Lý Tuấn đều đang tập trung vào cuộc vui của mình.
Họ hoàn toàn không chú ý xung quanh , càng không biết Trương Thành dễ dàng trèo qua tường.
Hơn nữa, hắn đang lặng lẽ tiếp cận họ.
Có lẽ, kỹ thuật của Lý Tuấn thực sự tốt.
Hoặc Chu Tình thích cảm giác đánh dã chiến hồi hộp này.
Tuy nhiên, họ còn chưa lên tới đỉnh .
Bất ngờ Trương Thành xuất hiện.
Trương Thành nói: "Tôi nghĩ rằng hai người nên dừng lại một chút đã."
Khi giọng nói của Trương Thành truyền đến tai Lý Tuấn cùng Chu Tình.
Lý Tuấn , Chu Tình giống như người bị điện giật.
Lúc này, Trương Thành liền soi đèn pin từ trên xuống dưới hai người.
Lý Tuấn sợ hãi liền teo nhỏ lại.
Chu Tình ôm lấy ngực của chính mình biểu hiện bộ dạng vô cùng kinh hãi.
Trương Thành nói: "Đừng tạo ra bất kỳ âm thanh nào, ta muốn hỏi hai người một số câu hỏi trước. Đừng lo, con người ta rất hiểu đạo lý. Ta cũng không muốn giết người."
Trương Thành cầm rìu trên tay đeo súng trường trên lưng. Bên hai bắp chân đều cài súng lục.
Khi nhìn qua trang bị của Trương Thành làm cho Chu Tình và Lý Tuấn ngoan ngoãn như con chim nhỏ.
Trương Thành hỏi: "Tên của các ngươi?"
"Tên tôi là Lý Tuấn."
"Tôi, tên tôi là Chu Tình."
Lý Tuấn ,Chu Tình đồng thời trả lời.
Trương Thành nói: "Đừng lo lắng, Từ từ bình tĩnh đi."
Làm sao có thể không lo lắng được?
Lý Tuấn , Chu Tình gật đầu dần lấy lại sự bình tĩnh.
Trương Thành hỏi: "Bên trong Bảo tàng Sáp có bao nhiêu người?"
"13."
Lý Tuấn và Chu Tình đồng thanh trả lời.
Trương Thành hỏi tiếp: "Các ngươi có súng không?"
Lý Tuấn và Chu Tình liền lắc đầu cùng một lúc.
Không có súng? Cũng đúng, không phải tất cả các đội sống sót đều có cơ hội lấy súng.
Rốt cuộc, Trung Quốc không phải là một quốc gia tự do, nên việc kiểm soát vũ khí rất nghiêm ngặt.
Trương Thành nhìn qua bộ dạng của Lý Tuấn , Chu Tình, bọn họ không dám nói dối.
Vì không có súng nên cũng không cần phải lo lắng quá nhiều.
Trương Thành hỏi tiếp: "Có bao nhiêu đàn ông ?bao nhiêu phụ nữ?"
Chu Tình trả lời: "5 phụ nữ."
Lý Tuấn trả lời: "8 người đàn ông."
Trương Thành hỏi: "Giữa nam và nữ Mối quan hệ là gì? Ví dụ như hai người, có phải là một cặp vợ chồng không?
Lý Tuấn liền giải thích: “Tôi không phải là một cặp với cô ấy.”
Vạn nhất Trương Thành thấy Chu Tình vừa ý.
Sau đó liền đem Lý Tuấn chặt thành từng khúc .
Do đó, Lý Tuấn liền phủ nhận mối quan hệ giữa hai người.
Trương Thành hỏi: "Hai người không phải là một cặp đôi sao?"
Chu Tình trả lời: "Đại ca, Anh ta đã quyến rũ tôi."
Đó là do Lý Tuấn nói như vậy trước Chu Tình chỉ thuận theo.
Như một tay vỗ không có tiếng vang, nếu Chu Tình không trả lời như, thì Lý Tuấn cùng Chu Tình không có khả năng làm việc này tại đây.
Trương Thành hỏi: "Thôi, mối quan hệ giữa hai người, gạt sang qua một bên, còn những người khác thì sao?"
Chu Tình trả lời: "Hình như họ đều không có quan hệ."
Cô cũng không thấy các cô gái có mối quan hệ với những người đàn ông ở đây.
Lý Tuấn nói: "Bạn trai của cô ấy cùng một nữ sinh trung học có quan hệ với nhau."
Chu Tình sững sờ, chuyện này cô không biết.
Trương Thành hỏi: "Ai là người cầm đầu ở đây? Ngươi phải không?"
Cái này gọi là súng bắn chim đầu đàn.
Li Tuấn vội vã xua tay, trả lời: "Không phải tôi chính là Lâm Vĩnh Hoàng, anh ta cũng phải lòng cô ấy, cũng là người bảo hộ của cô ấy"
Chu Tình nghe, cũng ngay lập tức giải thích :. "Đại ca, tôi không bao giờ thích anh ta,"
Cô cũng khá xinh đẹp, Luôn tự tin vào bản thân mình.
Mặc dù có là ngày tận thế, đàn ông luôn cần phụ nữ.
Hơn nữa, Trương Thành trông rất mạnh mẽ, có một khẩu súng trên tay, và việc đi theo anh ta cũng không tệ.
"Cô đã có bạn trai, còn có một cô gái thầm yêu bạn trai cô , bây giờ cô lại đang làm tình với người bên cạnh? Là ngoại tình sao?."
"Bây giờ người thanh niên cầm đầu lại phải lòng ngươi? Làm lốp xe dự phòng của ngươi?."
" Những người khác chưa xuất hiện mối quan hệ khác. "
“ Trước mắt là tình huống như hiện tại. "
Trương Thành chỉ vào Chu Tình nói.
Chu Tình và Lý Tuấn đều gật đầu cùng thừa nhận.
"Tình hình đã được làm rõ."
Trương Thành liền tắt đèn pin.
Lý Tuấn , Chu Tình đều thở phào nhẹ nhõm.
Trương Thành đếạnh Lý Tuấn liền nói với Chu Tình ,Lý Tuấn: "Nhắm mắt lại, năm phút."
Mặc dù không biết Trương Thành muốn làm gì, Chu Tình và Lý Tuấn đều làm theo mệnh lệnh của hắn. .
Trương Thành đi thẳng đến cạnh Lý Tuấn bịt lấy miệng của hắn, sau đót cổ hắn bằng lưỡi rìu.
Rìu nhẹ nhàng cắt đứt khí quản cùng động mạch chủ.
"Ặc ..Ặc..." Lý Tuấn vùng vẫy, nhưng không thể thoát khỏi cái chết.
Trương Thành ném cơ thể Lý Tuấn, qua một bên như một con gà chết sau đó bịt miệng Chu Tình nói.
“Cô có thể mở mắt ra." Sau khi Chu Tình mở mắt ra, đập vào mắt cô đầu tiên, là thi thể của Lý Tuấn.
“Uhmmm ...”
Chu Tình sợ hãi muốn hét lớn.
Trương Thành nói: "Câm miệng, ta sẽ không giết cô"
Tại thời điểm này, Trương Thành từ trong ngực của mình, lấy ra con dao đưa nó cho Chu Tình: " "Ta muốn thuận lợi, tiếp quản nơi này, cô có thể giúp ta, thanh lý mất chướng ngại nơi này được không? Ví dụ như gã thanh niên bảo hộ cô."
Tại sao cô ta phải giết Lâm Vĩnh Hoàng?!
Chu Tình không hiểu.
Trương Thành có súng trong tay, có thể giải quyết mọi việc dễ dàng.
Chẳng lẽ hắn là kẻ biến thái!
Trương Thành nói: "Nếu cô không giết hắn, cô sẽ chết , lựa chọn này hẳn không khó khăn nhỉ?."
Chu Tình vội trả lời :. "Tôi, tôi, tôi sẽ làm hết sức mình",
Trương Thành nói: "Trước tiên đưa tôi đến chỗ bạn trai của cô. "
Chu Tình ngoan ngoãn đưa Trương Thành đến chỗ Diệp Nhân Kiệt.
Diệp Nhân Kiệt đang ngủ rất sâu cũng không biết rằng có ai đó đang tiến tới lấy mạng hắn.
Trương Thành bịt chặt miệng của Diệp Nhân Kiệt rồi giơ rìu lên cao.
Một cái rìu bổ thẳng xuống cổ Diệp Nhân Kiệt.
Máu nóng bắn đầy lên mặt Trương Thành.
Hắn đặc biệt ghét những người đàn ông như Diệp Nhân Kiệt cùng Lý Tuấn.
Tất nhiên,hắn cũng ghét những người phụ nữ như Chu Tình.
Thấy Trương Thành chặt đầu Diệp Nhân Kiệt, Chu Tình run rẩy sợ hãi.
Trương Thành đá đầu lâu của Diệp Nhân Kiệt rồi nói: "Đến tìm lốp dự phòng của cô đi, nếu cô không muốn giống như hắn ta."