Trên đường, hắn đã đi tói gần Điền Mặc Lan và những người khác.
Điền Mặc Lan và những người khác cũng nghe thấy tiếng xe Harley đang lại gần.
Đám người trong xe tưởng Trương Thành là một người sống sót đang muốn dựa vào bọn họ.
Rốt cuộc, sau khi họ trở về thành phố, cũng có những người sống sót muốn tham gia cùng họ.
Tuy hi Harley đến gần.
Họ thấy Trương Thành mang súng cùng mặc thiết bị lực lượng đặc biệt.
Trên đầu của Trương Thành, đang đội một chiếc mũ giáp chiến thuật.
Nếu mặc thêm một bộ đồng phục lực lượng đặc biệt, trông hắn không khác gì một thành viên của lực lượng đặc biệt.
Trương Thành lái xe đi đến phía xe đang chở Điền Mặc Lan.
Trương Thành liền chào hỏi cùng Điền Mặc Lan :. "Xin chào,"
Điền Mặc Lan kéo kính xe xuống, nhìn qua Trương Thành, nói: "Anh muốn tham gia cùng chúng tôi"
Trương Thànhnói : "Nếu Cô đồng ý, tôi sẽ gia nhập đội của cô"
Gia nhập? Đó tất nhiên là một lời nói láo để có thể có được sự tin tưởng của Điền Mặc Lan.
Ba người Điền Mặc Lan, Ngô chủ nhiệm Tôn Đức Giang, cũng không có một chút nghi ngờ.
Ngô chủ nhiệm kéo kính xe xuống, thân thiết nói: "Đồng chí nhỏ, chúng ta sẽ đến trường học Trung Phân, anh sẽ cùng đi chứ?"
Ngô chủ nhiệm muốn kéoTrương Thành.
Rốt cuộc, Trương Thành có súng cùng các thiết bị cảnh sát đặc biệt.
Hơn nữa, nhìn Trương Thành vô cùng cường tráng.
Nhìn vào vẻ ngoài của Trương Thành, là kẻ trung thực dễ bị khi dễ.
Trải qua bao nhiêu năm Ngô chủ nhiệm là một nhà lãnh đạo cũng đã nhìn thấy vô số người.
Hắn cũng không tin mình sẽ nhìn nhầm ng học Trung Phân sao? Được thôi."
Trương Thành gật đầu lái xe đi theo đội.
Trương Thành đi đằng sau đội ngũ.
Hắn có thể thấy rằng những người này không hề quen thuộc với chất lượng đường xá trong Quận Hưng Nghiệp.
Nhiều lần, họ suýt chút nữa đi vào những con đường đã bị chặn.
Nếu họ không phản ứng nhanh, họ đã bị lũ zombie vây chặt.
Trương Thành, đi đến bên xe của Điền Mặc Lan hỏi: "Các cô không biết đường trong quận Hưng Nghiệp sao?"
Điền Mặc Lan trả lời: "Họ đi cùng tôi để tìm kiếm mẹ tôi."
"Uhm." Trương Thành gật đầu và "Để tôi dẫn đường, tôi quen thuộc với những con đường này hơn các cô. "
Đó thực sự là một người tốt bụng.
Ngô chủ nhiệm tin vào phán đoán của chính mình.
Điền Mặc Lan cảm ơn: "Đồng chí, cảm ơn anh."
"Không có" Trương Thành đi xe máy lên phía trước dẫn đội ngũ.
Sau đó, dẫn họ đi những con đường tương đối “bằng phẳng” .
Đôi khi đi qua dải cỏ xanh.
Thỉnh thoảng lại đi trên vỉa hè.
Tuy nhiên, thực sự là tránh được những thây ma.
Khi đã đến khuôn viên của trường học Trung Phân.
Chiếc xe vừa dừng lại, thì đám thây ma xung quanh cổng trường liền lao tới.
Điền Mặc Lan xuống xe đầu tiên. Cô ấy là một quân nhân. Nhiệm vụ của cô ấy là bảo vệ dân thường.
Chỉ thấy cô ấy nhanh chóng sử dụng một con dao găm quân dụng liên tiếp đâm vàođầu những con zombie.
Trương Thành nhìn chuyển động của cô, quả nhiên là quân nhân chuyên nghiệp , so với tên nghiệp dư là hắn, kỹ thuật chiến đấu là cả một khoảng cách rất xa.
Động tác của Điền Mặc Lan thực sự là "sạch sẽ".
Không một động tác dư thừa.
Rất dễ dàng để giải quyết năm zombie.
Trương Thành cũng lấy ra cây gậy bóng chầy.
Hắn cũng không dùng rìu.
Cây khai sơn phủ của Cao Phạm quá đáng sợ.
Đây là lợi khí giết người, tràn đầy sát khí..
Khi nó xuất hiện trước mặt đám người thường, không phù hợp với hình tượng người tốt của hắn.
Trương Thành không muốn Điền Mặc Lan nghĩ về hắn như một "kẻ xấu".
Điền Mặc Lan cũng chú ý đến Trương Thành.
Hắn vô cùng mạnh mẽ
Cô cũng nhận raTrương Thành đã tập luyện Tán Thủ.
Nhứng bước chân của Trương Thành ,rõ ràng là bộ pháp của tán thủ.
Những thây ma ở lối vào trường Trung Phân, rất dễ dàng bị thanh lý sạch.
Đám người Điền Mặc Lan cùng Trương ngay lập tức lái xe vào trường sau đó đóng cổng sắt lại.
Vẫn còn một số zombie trên sân trường.
Nhẩm đoán cũng khoảng một hoặc hai trăm đầu.
Điền Mặc Lan nhìn qua rồi ra lệnh: " Tiểu Từ, Tiểu Vương, các ngươi lái xe, một trái một phải vòng quanh sân trường, tận lực kéo bọn chúng đi theo."
Chỉ huy trầm tĩnh, lạnh lung, chính xác.
Con gái Từ đại tỷ thực sự vô cùng lợi hại!
Trương Thành luôn quan sát Điền Mặc Lan. Hắn rất khâm phục sự chỉ huy của Điền Mặc Lan.
Trong thời gian ngắn nhất, đưa ra chiến thuật phù hợp nhất. cũng không phải ngày một ngày hai luyện ra được
Nếu cô ấy sẵn sàng giúp hắn, cô cùng Phan Thanh Trúc, Trương Thành thực sự như hổ mọc thêm cánh.
Tôn Đức Giang đến bên Trương Thành vỗ vai của Trương Thành: "Anh bạn, đừng nhìn chằm chằm cô ấy như vậy!"
Tôn Đức Giang thấy rằng Trương Thành luôn để ý tới Điền Mặc Lan.
Xuất phát từ sự cảnh giác của đàn ông, hắn muốn nhắc nhở Trương Thành.
Trương Thành giả lúng túng nói: "Tôi chỉ nghĩ cô ấy vô cùng lợi hại."
Nếu không phải vì sự hiện diện của Điền Mặc Lan, với thực lực của Trương Thành, thì tất cả đám người ở đây đều đang nằm dưới mồ nghe hắn kể chuyện.
Tôn Đức Giang nói với Trương Thành: "Tôi thích cô ấy, hiểu không?"
"A." Trương thành bên ngoài thì lên tiếng trong lòng hắn thì đang cười sự vô tri của gã tài xế Tôn Đức Giang.
Tôn Đức Giang này trí tuệ có chút chậm phát triển.
Vừa rồi muốn tuyên bố chủ quyền sao?
Tuy nhiên, nếu muốn đoạt phụ nữ, đều phải dựa vào thực lực bản thân.
Các thây ma bị tách ra đi theo hai chiếc xe.
Những thây ma ở cổng trường cũng bị cổng sắt ngăn lại.
Điền Mặc Lan mang theo đám đàn ông bắt đầu dọn dẹp những thây ma rải rác.
"Chú ý Khoảng cách !"
"Giữ khoảng cách với lũ thây ma!"
Điền Mặc Lan vừa giết thây ma vẫn không quên nhắc nhở mọi người xung quanh.
Trong mắt Trương Thành, những người này thật sự quá vướng víu
Tuy nhiên, dưới sự chỉ huy của Điền Mặc Lan, đám zombie trong sân trường cũng được dọn sạch.
Lúc này, Ngô chủ nhiệm đi tới bên Trương Thành đưa cho hắn một điếu ti nói :. "Hắn là cháu trai của tôi, lớn lên tính khí cũng thất thường, đồng chí nhỏ cũng không cần quan tâm đến hắn,"
"ah" Trương Thành gật đầu.
Ngô chủ nhiệm tiếp tục nói: "Tôi đã quên giới thiệu về bản thân mình với cậu. Tôi là chủ nhiệm của Trung tâm nghiên cứu công nghệ sinh học của thành phố Đông Hải. Bây giờ, là một trong những quản lý của cứ điểm Giang Khẩu. khi nào cậu tới căn cứ Giang Khẩu tôi sẽ tiến cử cậu cho lãnh đạo căn cứ. "
Khí phách lãnh đạo thật đủ.
Hơn nữa, chủ động vươn cành ô liu với Trương Thành!