Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 296:

Chương 296

Cuộc nói chuyện với Điền Mặc Lan

sharedby: truyendichgiare.com


Biên dịch:Hoangzil

Lời nói của Ngô chủ nhiệm mới nghe thì vô cùng êm tai.

Nhưng không phải người ngu ngốc đều hiểu rằng đây chỉ là muốn xoa dịu Điền Mặc Lan để cô ấy quay trở lại Giang Khẩu trước.

Khi nào mới kết thúc đại dịch ? khi nào virus được giải quyết?

Ai có thể có câu trả lời?

Điền Mặc Lan IQ là bình thường, cô hoàn toàn có thể hiểu được mục đích của Ngô Chủ nhiệm

Tuy vậy, cô không muốn trực tiếp mở miệng từ chối.

...

Ngô chủ nhiệm muốn nhanh chóng trở về Giang Khẩu.

Để vào thành phố Đông Hải bọn họ đã đi thuyền dọc theo con sông.

Bây giờ nếu muốn quay trở lại chắc chắn chỉ có thể đi đường thủy.

Con thuyền quay trở về luôn neo tại giữa sông chờ đợi đời, giờ chỉ cẩn liên lạc bằng bộ đàm .u cuộc họp.

Mỗi người một công việc chuẩn bị mọi thứ chuẩn bị trở về..

Trương Thành đến gặp Điền Mặc Lan nói: "Cô qua đây tôi có chuyện muốn nói."

Điền Mặc Lan gật đầu, lúc này nàng vô cùng có cảm tình tốt với Trương Thành.

Trương Thành cùng Điền Mặc Lan vai song vài đi trên dãy hành lang.

Sau khi đã cách xa Ngô chủ nhiệm cùng những người khác, Trương Thành nói: "Cô có muốn quay lại với họ không?"

Trương Thành hỏi rất khéo léo, dùng từ cũng vô cùng cẩn thận.

Có muốn hay không đều là do Điền Mặc Lan quyết định, hắn cũng không có ý tứ thúc ép Điền Mặc Lan phải làm gì.

Đôi khi có quá nhiều chuyện cô không hề muốn làm, nhưng bởi vì nhiệm vụ , vì lờ thề của quân nhân, cô phải bắt buộc làm.

Điền Mặc Lan lắc đầu.

Là một người lính, cô đã hoàn thành nhiệm vụ hộ tống.

Cái chết của mẹ cô khiến cô ghét những "lãnh đạo" trên hòn đảo đó

Hơn nữa, sự tư tâm vụ lợi của đám đàn ông này khiến cô không có ấn tượng tốt với Giang Khẩu.

Chỉ vi cô là quân nhân, bảo vệ người dân thường vẫn là trách nhiệm của cô.

Tại thời điểm này, Trương Thành nói: "Hãy đi cùng tôi cô , có nhiều người cần cô phải bảo vệ hơn là chúng"

Điền Mặc Lan hỏi :? "Nhiều người cần phải bảo vệ sao?Nhóm của anh sao?, Có phải có rất nhiều người sống sót không ? "

Trương Thành nói:" thực sự cũng không muốn giấu diếm cô, đội của tôi, trừ tôi ra tất cả đều là phụ nữ, số lượng có khoảng ba mươi đên bốn mươi người, sau này sẽ càng nhiều hơn ".

Điền Mặc Lan nét mặt bây giờ, tràn đầy một vẻ kinh ngạc, mắt mở to mồm há hốc..

Cô như bị đóng băng trong một khoảnh khắc, sau khi lấy lại bình tĩnh cô nói: “Thật sự là ba mươi hoặc bốn mươi?"

. "Ah, Cô không nghe lầm đâu,"

Trương Thành liền nói: "Hầu hết đều do tôi cứu về, hoặc mang về từ những đội ngũ khác, nhưng chỉ có một mình tôi là đàn ông, rất khó để bảo hộ tốt cho họ được "

Điền Mặc Lan hỏi:" Tại sao trong nhóm lại chỉ có mỗi anh là đàn ông, "

Điền Mặc Lan là một quân nhân ưu tú, trong mọi vấn đề cô đều muốn giải quyết theo sự hợp lý của logic..

Cũng không dễ dàng tin lời nói một phía của Trương Thành.

Trương Thành không trả lời trực tiếp câu hỏi, hắn nói: ""Cô đã bao giờ gặp qua nữ nhân sống không khác gì con chó chưa?, đã gặp những phụ nữ bị một đám đàn ông đùa bỡn chưa? Hơn nữa, cô đã gặp những phụ nữ cam chịu sự tra tấn, ngược đãi chưa?. Cô đã bao giờ gặp đám đàn ông vì mục đích sinh tồn bắt những nữ nhân làm mồi như thu hút zombie chưa?."

Điền Mặc Lan bàn tay nắm chặt nói:" Thật sự đám đàn ông đúng là lũ cặn bã, những tên súc sinh không hơn không kém "!

Trương Thành nói:" Nếu Cô không có súng, cô cũng không phải quân nhân, chỉ là một người phụ nữ bình thường, Họ sẽ chứng minh những điều tôi nói là đúng? . Ý tôi nói là đám ngưg căn cứ Giang Khẩu đấy, không biết họ sẽ đối xử với cô thế nào? "

Điền Mặc Lan cũng không nói tránh, cô nói thẳng vào vấn đề :." Nếu tôi không có súng để duy trì trật tự, Thực sự một số đàn ông sẽ làm một số chuyện điên rồ "

Trên trung tâm Giang Khẩu, cô cũng từng chứng kiến nhiều vụ đám đàn ông phát điên muốn cường bạo phụ nữ.

Nếu gây ra chuyện đặc biệt nghiêm trọng, h đạo căn cứ sẽ được coi là vụ việc điển hình để xử lý.

Trương Thành dừng chân lại, hắn đã biết, hắn đã tìm thấy điểm mấu chốt của vấn đề, hắn nói :. "Tôi tin rằng thế giới này cũng vẫn còn những người tốt, tất nhiên, hiện tại những kẻ xấu chắc chắn sẽ nhiều hơn"

"À"

Trước khi tìm thấy Giang Khẩu, có những tên ác nhân từng muốn cướp đoạt đội xe của các cô.

Chỉ bất quá nghe thấy tiếng súng liền bỏ chạy

Trương Thành hỏi: "Liệu kẻ xấu cùng người tốt, chẳng lẽ có viết trên mặt họ?,"

Điền Mặc Lan lắc đầu.

Lúc này, Trương Thành để cho Điền Mặc Lan nhìn vào bàn tay trái của mình.

Có một dấu dao ở đó, mặc dù đã liền sẹo, nhưng nhìn dấu vết biết rằng vết cắt khá sâu.

Trương Thành lại nói: "Trước đây, có một nhóm người sống sót đã tấn công căn cứ của tôi, mục đích của họ là những cô vợ nhỏ của tôi, đám người đó có 6 người, trong khi tôi chỉ có một người, để bảo vệ những người phụ nữ của tôi, tôi bắt buộc phải chiến đấu, cuối cùng đã phải giết chết chúng…. "

Điền Mặc Lan gật đầu nói :." bản chất của con người bình thường "

Nhằm bảo vệ phụ nữ của mình, trước những kẻ có những ý động đen tối, đây là điều một người đàn ông phải làm.

Điền Mặc Lan cũng không cho rằng Trương Thành đã làm sai.

Trương Thành tiếp tục nói xoáy sâu vào chuyện này, hắnnói: "Cô có nhớ chuyện đêm qua tôi nói không? Về Trần tường đó?"

Có lẽ cả cuộc đời của Điền Mặc Lan sẽ không giờ quên được.

Nếu Trần Tường không muốn giành Giang Tâm Công Viên, thì mẹ cô sẽ không chết.

"Nếu không có Đại Niên chứa chấp, Trần Tường cũng không xuất hiện trên đảo."

"Mà Trần Tường không ở trên đảo, Từ Đại Tỷ, Đại Niên, bọn họ sẽ không chết."

"Tôi chỉ là một người bình thường, tôi luôn tư tâm ích kỷ, cho bản thân mình, và cho những người vợ của tôi, để bảo vệ những người phụ nữ của tôi, tôi luôn phải cẩn thận, cảnh giác với những người sống sót khác. ""

“tôi cũng không muốn bi kịch Công viên Giang Tâm, sẽ xảy ra một lần nữa. ""

“Cô có thể hiểu tôi không? “

Trương Thành nhìn sâu vào đôi mắt của Điền Mặc Lan liền nói những lời lẽ vô cùng chân thành.

Tự nhận mình là một người ích kỷ.

Mặc dù Trương Thành cảnh giác với tất cả những người đàn ông khác là điều cần thiết, nhưng điều đó có phần cực đoan.

Tuy nhiên, tình cảm của Điền Mặc Lan với Trương Thành cũng không suy giảm, thậm chí còn được cải thiện hơn.

Người đàn ông này, thực sự giống như tên của hắn, là một người đàn ông đang tin cậy, rất chân thành.

Điền Mặc Lan nói: "Anh tiếp cận tôi từ hôm qua đến giờ, muốn nhắc nhở tôi cảnh giác với đàn ông? Muốn tôi cùng trở về với anh để bảo hộ những người phụ nữ?."

Điền Mặc Lan được những chuyên gia huấn luyện đỉnh cấp của đất nước.

Nên Suy nghĩ của cô ấy rất rõ ràng cùng hợp logic.

Cô đã phân tích cũng như tóm tắt tất cả những gì Trương Thành nói để suy đoán ra mục đích của Trương Thành.

Cuối cùng, cũng có câu trả lời.

Hơn nữa, Trương Thành đã tự nhận là một người đàn ông ích kỷ, Vậy chắc chắn rằng, hắn làm những điều này đều có mục đích.

Trương Thành nói: "Đúng vậy, tôi cần cô giúp tôi. Nếu không, những người phụ nữ đó sẽ rất khó sống sót."



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch