WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 332:

Chương 332

Tuyệt vọng

sharedby: truyendichgiare.com


Biên dịch :Hoangzil

Không có Trương Thắng điều khiển chiếc xe máy.

Lập tức chiếc xe máy mất kiểm soát lập tức ngã ra trên mặt đất.

Những người ngồi phía sau đều ngã theo xuống đất.

Những thây ma xung quanh đang tiến đến.

Trương Thắng bị bắn một phát vào ngực viên đạn xuyên thủng tim hắn.

Chết không kịp ngáp.

Những người đang nằm trên mặt đất là Lưu Hiên, Chu Húc..

Lúc Lưu Hiên bi ngã khỏi xe đầu đập mạnh xuống đất, đầu đầy máu tươi, có lẽ chết rồi.

Tình hình của Chu Húc, cũng không khá khẩm hơn là mấy. Cánh tay của hắn không chỉ gãy thậm chí còn nhìn thấy mảnh xương trắng lòi ra từ thịt.

Hơn nữa, cả hai đều bị viên đạn xuyên qua cơ thể.

Lúc này, Trương Thành lái xe Unimog và đến nhìn qua Lưu Hiên, Chu Húc.

Những thây ma xuất hiện xung quanh đều bị Điền Mặc Lan cùngTrương Thành dọn dẹp.

Chu Húc vẫn chưa chết, nhưng hô hấp vô cùng nặng nề hít vào thì ít thở ra lại nhiều, Chắc hẳn hắn đang hấp hối.

Liếc qua Chu Húc,, Trương Thành hỏi: "đi theo đám người trong trung tâm thương mại trốn ra sao?"

Chu Húc nhìn Trương Thành, giơ tay lên nói: "cứu , mau cứu ......"

Lời còn chưa nói xong, bàn tay đã rơi xuống mặt đất.

Cũng chết.

Trương Thành liếc nhìn thi thể của ba người đàn ông sau đó nói với Điền Mặc Lan: "Đem xác chúng vào cốp xe đem vứt chúng xa khỏi khu biệt thự."

Điền Mặc Lan gật đầu.

Kể từ khi nhiệt độ giảm xuống, các tần suất hoạt động của zombie cao bất thường.

Chỉ ba người Trương Thắng, lái xe tay ga, cũng thu hút đến một nhóm lớn zombie.

Mặc dù đa số zombie đã bị bỏ lại phía sau, nhưng zombie tiếp tục tìm đến theo phía phát ra tiếng động.

Do đó, Trương Thành muốn vứt bỏ thi thể chúng xa một chút.

Để nhóm zombie rời xa khỏi khu vực biệt thự.

...

Trên Sân Thượng.

Dư Hán Tường đang ăn chút bánh quy, hắn cũng đã uống hết hai chai nước khoáng trước đó.

Lúc này, hắn đã thấm mệt.

Sài Nguyên đang nằm trên mặt đất ,khuôn mặt hắn lộ rõ vẻ tuyệt vọng.

Bị mắc kẹt trên sân thượng, làm sao có thể thoát ra được?

Đám người đang ở trên sân thượng đã rơi vào tuyệt vọng.

Mặc dù họ có thức ăn, có chăn mền trong túi, vẫn có thể chịu đựng được.

Nhưng lũ thây ma dầy đặc ở bên dưới.

Khiến cho họ cảm thấy hoài niệm quãng thời gian ở Quận mới Đồng Phúc, những ngày yên ổn trong trung tâm mua sắm.

"Phải làm sao bây giờ?, chúng ta sẽ chết ở đây."

"Giờ có thể làm gì? Nhìn số lượng zombie bên dưới kìa chí ít cũng hơn ngàn con."

"Kết thúc rồi, chúng ta sẽ mất mạng."

Những gã đàn ông này lẩm bẩm lo lắng về những phiền toái vừa đủ để Dư Hán Tường nghe thấy .

Dư Hán Tường liền nuốt chiếc bánh quy nói: "Ăn no rồi đi ngủ đi lẩm bẩm cái gì?."

Mặc dù hắn cũng không nói " Đứa nào ồn ào, tao giết".

Nhưng đám đàn ông lập tức im lặng.

Dư Hán Tường là một kẻ bệnh tâm thần, không ai dám khiêu khích hắn cả.

Sài Nguyên nhìn qua Dư Hán Tường.

Dư Hán Tường nói với hắn: "Ngủ đi, thức dậy sẽ tìm ra cách."

Sau đó, Dư Hán Tường ngay lập tức chìm vào giấc ngủ.

Sài Nguyên cũng ngủ theo.

... Sau khi Trương Thành đem đám zombie tiến đến khu biệt thự rời đi, hắn lái xe quay trở lại khu vực biệt thự.

Đường Dĩnh cùng mọi người đều đang ở trạng thái cảnh giác cao độ.

Những thây ma tiến đến cửa biệt thự đều bị thanh lý lập tức.

Trương Thành lái xe trở về trụ sở.

Đường Dĩnh bước tới ngay lập tức.

Trương Thành ôm lấy Đường Dĩnh, nhẹ nhàng vỗ vai an ủi cô, rồi nói với Điền Mặc Lan: "Em hãy tiếp tục sử dụng máy bay không người lái để do thám xung quanh."

Điền Mặc Lan gật đầu.

Cô đã nhiều lần được nghe Trương Thành, kể về những người sống sót ở quận mới Đồng Phúc.

Qua lời kể của Trương Thành, những người sống sót đó không khác gì "ác quỷ".

Ngày hôm nay, những người sống sót này tiền vào quận Hưng Nghiệp, tạo nên mối hiểm họa lớn cho khu vực biệt thự.

Tất nhiên, những người sống sót này hiện vẫn bị mắc kẹt trên sân thượng của một cư xá.

Khu vực biệt thự cũng an toàn trong một khoảng thời gian này.

Trương Thành nói: "Không nên nới lỏng cảnh giác, đám người này cũng không phải người sống sót bình thường."

"Vâng." Đám người Đường Dĩnh lập tức gật đầu.

Trương Thành nhặt bộ đàm thông báo choPhan Thanh Trúc ,Lỹ Thắng Nam để họ chú ý đến tình hình xung quanh cứ điểm.

Lúc này trong cứ điểm mới.

Sau khi nghe thông báo, các nữ nô lệ được chia thành ba ca, cảnh giác hai mươi bốn giờ , canh gác cứ điểm mới.

Mỗi sự kiện xâm lấn đều sẽ khiến đám phụ nữ cảnh giác hơn cũng tạo thành sự gắn kết lớn hơn.

......

Ách . . . Ách ách . . .

Ôi ôi . . . Ôi . . .

Dư Hán Tường ngủ một giấc đã trôi qua hai ngày hai đêm.

Sài Nguyên cùng đám thủ hạ cũng bị ảnh hưởng bởi Dư Hán Tường, nằm trên mặt đất đắp kín chăn ngủ mê man.

Trên sân thượng, cũng có hộ gia đình đang phơi chăn.

Ben đêm, cũng giúp họ chặn chặn lại những cơn gió lạnh.

Tuy nhiên, thời tiết này vẫn quá lạnh.

Cho đến sáng ngày thứ ba.

Dư Hán Tường mở mắt tỉnh dậy.

Hắn dụi mắt nhìn xung quanh.

Tất cả Đàn ông, kể cả Sài Nguyên, vẫn đang ngủ.

Bọn Họ cũng không dám ngủ quá sâu, ngủ một lúc lại thức dậy cảnh giác.

Lúc này, Dư Hán Tường nghe thấy tiếng động của máy bay không người lái.

Hắn nhìn lên chiếc máy bay không người lái đang trên đầu bọn họ.

Ai đó đang theo dõi họ.

Dư Hán Tường dựng ngón tay thối với chiếc máy bay không người lái.

Sau đó, Dư Hán Tường cũng không thèm để ý đến máy bay không người lái nữa.

Dư Hán Tường đi xung quanh sân thượng, nhìn môi trường sống mới.

Các thây ma vẫn đang tập trung bên dưới, Lũ thây ma đói khát đang thèm thuồng những miếng thịt ngon lành trên sân thượng chúng không dễ dàng bỏ đi.

Tuy nhiên, đối với Dư Hán Tường, môi trường hiện tại vẫn chưa đạt đến một tình huống tuyệt vọng nhất.

Sân thượng họ hiện đang ở là sân thượng của một cư xá cũ.

Sân thượng của năm tòa nhà đều được liên thông với nhau.

Dư Hán Tường đi bộ xung quanh cũng tìm thấy rất nhiều dây sắt, dây thừng, dây điện …..

Hắn cầm các sợi dây giựt mạnh mấy lần.

Số dây này vẫn còn khá chắc chắn.

Chiều dài của những chiếc dây này, dường như đủ cho bọn chúng xuống tầng dưới.

Dư Hán Tường nở một nụ cười sau đó quay lại đánh thức Sài Nguyên nói "Đi thôi, đã có cách rời khỏi đây."



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.