Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 336:

Chương 336

Lên đạn, thay đạn một tay!Thần Kỹ!

sharedby: truyendichgiare.com


Biên dịch:Hoangzil

Điền Mặc Lan vẫn còn tại đó, xung quanh là những zombie đang xúm lại, ăn xác của Dư Hán Tường cùng đám tiểu đệ.

Trương Thành cũng không thuận tiện để đi nhặt súng đạn.

Khi Điền Mặc Lan lái xe tới hắn nhanh chóng lên xe và rời

Dù sao đi nữa, zombie sẽ không bỏ dở bữa ăn của chúng, hoàn toàn có thể quay lại nhặt súng đạn vào ngày mai.

Xe Unimog lái đi rời khỏi bờ sông.

Điền Mặc Lan tìm thấy một nơi có ít zombie hơn để dừng lại, sau đó xuống xe thay đổi vị trí của mình với Trương Thành.

Trương Thành chịu trách nhiệm lái xe.

Điền Mặc Lan qua ghế phụ.

Vừa rồi toàn thân của cô đều toát mồ hôi lạnh.

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp một người ngoan cường như Dư Hán Tường.

Trong khi lái xe, Trương Thành nói với Điền Mặc Lan: "Lão Bà, động tác vừa rồi của hắn, em có biết hay không, anh muốn học."

So với súng lục cùng đạn đang ở trên bờ sông.

Trương Thành quan tâm nhiều hơn đến cách lên đạn của Dư Hán Tường.

Hành động đó thực sự trông rất ngầu!

Lần đầu hắn được chứng kiến động tác tuyệt mĩ như thế.

Nếu không nhìn thấy nó bằng chính mắtình, thì hắn không bao giờ tin điều đó, nghĩ rằng chỉ là kĩ xảo trên những bộ phim mà thôi.

Điền Mặc Lan nói: "Em biết cách luyện tập điều đó, nhưng em không thành thạo."

Trên thực tế, đó không chỉ là lên đạn một tay. mà còn là thay đạn bằng một tay nữa.

Những động tác này đã bắt đầu lan rộng trong một số lực lượng đặ.

Trương Thành cũng hỏi: "Luyện tập có khó không?"

Điền Mặc Lan lắc đầu và nói: "Luyện thì không khó, nhưng khó để áp dụng vào thực chiến."

Không dễ trong thực chiến. Kỹ năng của Thần, vậy rõ ràng là khó.

"Tổ tiên nguyên thủy" đã phát minh ra những kỹ năng này đều là những người "hoang tưởng".

Tất cả họ đều có những đặc điểgiống nhau, đó là, họ muốn một người một súng tung hoành thiên hạ

Súng trở thành một phần của cơ thể họ, trở thành một phần của cuộc sống của họ, thậm chí là thân nhân của họ!

Động lực để hỗ trợ họ có thể thành công là "hoang tưởng", hành động nhanh chóng không suy nghĩ không phân tâm, một lòng muốn thực hiện động tác đó.

Ban ngày hay ban đêm, miễn là có thời gian, đều cầm súng thực hiện.

Rõ ràng, Trương Thành không phải là một người như vậy. Mặc dù hắn có thể kiên trì, nhưng hắn có quá nhiều điều phải lo nghĩ.

Giống như yêu thích một người phụ nữ, mà hắn lại có nhiều phụ nữ như vậy, thì thật khó để luyện thành thần kỹ này.

Trương Thành nói: "Em sẽ dạy anh nhé, Anh muốn học."

Hắn chỉ nghĩ rằng hành động đó rất ngầy.

Điền Mặc Langật đầu. Cái này cũng không phải là bí mật quân sự. Chắc chắn không có vấn đề gì khi dạy Trương Thành.

Hơn nữa, cô ấy nghĩ rằng Trương Thành luyện một thời gian sẽ nhàm chán bỏ cuộc, không còn luyện nữa.

Rốt cuộc, lên đạn bình thường bằng hai tay mất khoảng ba giây.

Nếu lên đạn bằng một cánh tay mất khoảng hai giây.

Đó là một giây, chỉ vì một giây này, tập luyện chăm chỉ trong vài tháng, thậm chí là và

Nó không chỉ đòi hỏi kỹ năng cùng sự thành thạo mà còn đòi hỏi sức mạnh và tốc độ của cánh tay.

Đây không phải là những gì người bình thường sẽ làm.

Đối với việc thay đổi băng đạn bằng một tay, tập luyện thứ đó thà đi tập luyện nâng cao sức mạnh và khả năng bắn súng còn hơn.

Đối phó với những tên côn đồ bình thường ...

Điều đó không đáng kể lắm.

...

Dư Hán Tường cùng Trương Thắng đã vào quận Hưng Nghiệp từ quận mới Đ điều đó khiến Điền Mặc Lan tăng cường tuần tra mỗi ngày.

Tất nhiên, là điều khiển bằng máy bay không người lái tuần tra, tập trung vào việc kiểm tra phần "ranh giới" của Khu Hưng nghiệp.

Đánh giá từ mục đích của nhóm Dư Hán Tường.

Họ muốn rời Đông Hải bằng thuyền.

Chỉ đơn giản là không thể rời khỏi thành phố bây giờ bằng cách đi bộ hay đi xe.

Rốt cuộc, các con đường ra bên ngoài thành phố về cơ bản đều đã bị chặn, xe cộ không thể đi qua.

Hai chân của một người cũng không thể chạy thoát khỏi zombie.

Do đó, nếu muốn rời khỏi thành phố, cách tốt nhất chỉ có một tuyến đường thủy.

Có phà và cano trong Công viên Giang Tâm.

Tầm quan trọng của phà và ca nô đã được nhấn mạnh.

Trương Thành muốn mang phà cùng cano về biệt thự.

Nếu hắn muốn rời khỏi thành phố tìm kiếm nguồn cung cấp bên ngoài, hắn cũng có thể đi đường thủy.

Do đó, không chỉ điều tra máy bay không người lái, giờ nên mỗi ngay tìm kiếm các hướng đi trên sông.

Tất nhiên, cách tốt nhất là chuyển một số nô lệ nđến Công viên Giang Tâm cũng như chuyển hết phà cùng ca nô đến Công viên.

Nếu cần thiết, sử dụng bộ đàm để cho họ lái thuyền qua đón.

Tuy nhiên, Trương Thành hiện giờ lực lượng lao động cũng không đủ.

Hơn nữa Khu vực biệt thự mới cùng Công viên Giang Tâm ở rất xa.

Trương Thành muốn bảo vệ cả hai nơi cùng một lúc. Khó khăn quá lớn.

Việc chiếm đóng Công viên Giang Tâm trở thành cứ điểm mới đành để lại sau.

...

thời gian trôi qua thậnh.

Nháy mắt đã đến vào cuối tháng mười hai.

Nếu virus không bùng phát, thì mọi người đều quan tâm đến là Giáng sinh sắp tới.

Tuy nhiên, điều mà Đường Dĩnh và những người khác quan tâm bây giờ là việc đẻ trứng à.

Gà con mang về từ núi Tây Bình đã bắt đầu đẻ trứng.

Đối với phụ nữ, đây là một tin tuyệt vời.

Ngày càng có nhiều gà mái đẻ trứng, trứng ngày càng nhiều cùng nguồn dinh dưỡng sẽ ổn định hơn.

Hơn nữa, đây đều là những con gà tự nuôi, hoàn toàn nguyên bản, khỏe mạnh và an toàn để ăn.

"Chiếp chiếp chiếp..."

Dương Hiểu Hồng rắc cơm, trêu chọc gà con, còn những con gà trống đều bị đối xử như nhau nhốt trong phòng tối.

Phan Xào Xào đang ở trên ban công của tầng ba nhìn Dương Hiểu Hồng một cách ganh tị.

Cô vẫn đang phải làm bài tập về nhà.

Phan Thanh Trúc cùng Tô dung Dung kèm cặp rất sát.

Trên tay Phan Thanh Trúc, lúc nào cũng cầm một cây roi tre nhỏ làm từ những mảnh tre sẽ đánh vào tay Phan Xào Xào, để Phan Xào Xào không dám lơ đễnh.

Theo sau Phan Xào Xào là cô bé không may mắn,Quách Bích Dao.

Dương Hiểu Hồng được Trương Thành sủng ái, nên bọn họ không thể kiểm soát cô bé.

Và ở tầng dưới.

Trương Thành vẫn đang luyện tập tạ sâu ngồi xổm tăng cường sức mạnh của mình.

Lỹ Thắng Nam cùng Tương Bội San làm nhiệm vụ tính toán và xoa bóp cơ bắp.

Còn đối với kỹ năng lên đạn 1 tay, cùng thay đạn 1 tay, Trương Thành cũng không có luyện tập.

Hắn đã học được tất cả các động tác, nhưng hắn không giỏi lắm cũng không thể đảm bảo thành công mọi lúc.

Hơn nữa, thời gian đầu tư, lại nhiều, tốt hơn là luyện tập sức mạnh, cũng như ngắm bắn, để cải thiện độ chính xác của bắn súng.

Lúc này, máy bay không người lái đã bay trở lại, hôm nay lần đầu tiên nó bay vào nội khu, tìm kiếm trạm cảnh sát đặc biệt.

Trương Thành sẽ vào thành phố và lấy thêm một số vũ khí cùng thiết bị.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch