WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 343:

Chương 343

Giáng Sinh đã đến!

sharedby: truyendichgiare.com


Biên dịch :Hoangzil

"Tân Thành Loan chào đón bạn."

"Phòng 1401, Tòa nhà 6."

"Ngày 23 tháng 12."

Cô gái ngồi cạnh Uyển Linh được gọi là Lưu Thanh Thanh.

Lúc này,Lưu Thanh Thanh nhìn vào nhân vật to béo trong poster.

Không thể không rơi vào trầm tư.

Lúc này, người phụ nữ ngồi ghế phụ cũng hỏi: "Áp phích gì? Đưa tôi xem."

Tên cô ấy là Vương Lâm, 29 tuổi, trước đây là giám đốc kinh doanh của một công ty quảng cáo.

Uyển Linh đã chủ động đưa cho cô tấm áp phích nói: "Chị Lâm, đây chị."

Vương Lâm nói: "Tân Thành Loan? Nơi này không phải là nhà của Trương Tổng sao?"

Vì cần các mối quan hệ trong kinh doanh, Vương Lâm thường đến thăm các khách hàng cũ.

Trương tổng của Công ty Thực phẩm Thái Hòa là một trong những khách hàng của cô.

Chuyện đáng nói ở đây là Trương tổng trước đây ở khu Tân Thành Loan.

Người đàn ông đang lái xe, tên là Hứa Hành, lướt qua áp phích lạnh lung nói: "Chắc chắn điều này là giả. Bây giờ làm gì có ai sẽ mang thức ăn cùng nước uống, chiêu đãi những người xa lạ, dao và gậy thì có."

Vương Lâm gật đầu. Kể từ khi virus bùng phát, họ đã sống sót đã là điều may mắn trong một chuỗi bi kịch rồi.

Trong quá trình sống sót, bọn họ đã gặp phải các cuộc tấn công của "thợ săn" và "sói".

Những người sống sót đó giết người mà không chớp mắt, họ giết đàn ông, cướp đoạt phụ nữ và thức ăn.

Uyển Linh nói: "Nhưng tôi nghĩ điều này có thể là sự thật."

Hứa Hành khinh thường nói: "Điều này giống như trờ lừa đảo viễn thông là chung một bản chất, cô có hiểu không?"

Lưu Thanh Thanh lẩm bẩm: "Chúng ta có thể thử được không?"

“Đi chết một mình đi”

Hứa Hành nhìn khinh bỉ vớiUyển Linh và Lưu Thanh Thanh, cả hai thứ ngu ngốc quan tâm đến Tân thành loan. “tôi nói một lần rồi, poster này, người tin là đồ ngu ngốc.”

Thực tế, nó có thật hay không .

Kể cả khi đó là sự thật.

Hứa Hành cũng sẽ không cho Uyển Linh,Lưu Thanh Thanh và Vương Lâm đi đến Tân Thành Loan.

Mặc dù những ngày trôi qua với họ rất khó khăn, nhưng họ chỉ cần tồn tại qua mùa đông cùng mùa xuân ngắn ngủi.

Khi mùa hè đến, kiếm thức ăn sẽ không còn khó.

Hứa Hành có thể sử dụng thời gian nàđể nuôi dưỡng tình cảm với những người phụ nữ này.

Đợi đến khi ba người phụ nữ bị khuất phục, trái ôm phải ấp, thì sẽ là những giây phút thoải mái trong cuộc đời của hắn.

Hơn nữa, họ có ít đàn ông lại nhiều phụ nữ hơn.

Một người đàn ông có thể "chia" ba, bốn phụ nữ.

Tại sao phải chia sẻ phụ nữ với một người xa lạ?

Tất nhiên, những lời của Hứa Hành đầy sự ích kỷ và vụ lợi cho riêng mình.

Tuy vậy, những gì hắn nói cũng không phải là không có lý.

Bây giờ là ngày tận thế, mọi người đều chết đói.

Làm thế nào lại có thể chủ động chào đón người lạ! Vương Lâm nói: "Tờ áp phích này cư lưu lại trước. Nếu những ngày tới quá khó khăn, thì chúng ta sẽ thử xem."

Có thể thêm một người bạn nữa, thêm một con đường lựa chọn nữa.

Đây là tận thế, có thể có thêm một lựa chọn . cũng tốt hơn là không còn đường đi , buộc phải rơi vào đường cùng của sự tuyệt vọng.

Ngày 25 tháng 12, hôm nay đã là Giáng sinh.

Nếu đó là trước khi virus bùng phát, thì ngày hôm nay là một ngày tốt cho một chàng trai tỏ tình với cô gái mà mình thích.

Tất nhiên, đối với Trương Thành , không có gì đặc biệt trong ngày hôm nay.

Tuy nhiên, bây giờ thì lại khác.

Bây giờ Trương Thành , có rất nhiều phụ nữ, dành cả cuộc sống cho hắn ta.

Vì đây là một ngày lễ.

Trương Thành cũng không thể hà tiện được.

Trương Thành nói: "Tối nay, ngoài cơm vnh mì hấp. sẽ tăng thêm khẩu phần cho mọi người hai miếng xúc xích và 3 chai nước ngọt."

"Cảm ơn món quà của chủ nhân."

Các nô lệ nữ đều cảm thấy hạnh phúc trong căn cứ thứ hai.

Đặc biệt là Đặng Tuyết, Ngả ọ đã không được ăn thịt trong một thời gian dài.

Tuy nhiên, ở đây cũng không phải bị đối xử tệ.

Nước cùng cháo, còn có mứt làm từ cà chua.

Nó ngon hơn nhiều so với ăn bánh mì hết hạn.

"Tiếp tục làm việc đi."

Trương Thành vẫy tay, rồi nói với Đinh Ngọc Đình: "Tối nay hãy giết hai con gà trống , một con hầm với dã sâm, một con khác chiên, phải, đưa cho Hiểu Hồng cùng Xảo Xảo,, mỗi người một cái đùi gà cùng cánh gà. "

Cuộc sống của những con gà trống không tốt lắm, ai bảo chúng không có khả năng đẻ trứng?

Hơn nữa, đây chỉ là những chú gà trống choai đã phải ngậm ngùi ở trong nồi.

“Ân”, Đinh Ngọc Đình gật gật đầu, kỹ năng nấu ăn gần đây của cô ấy càng ngày càng hoàn thiện, mặc dù cô ấy không bằng được những đầu bếp giỏi ở những nhà hàng , nhưng việc nấu bữa ăn tại một gia đình thì không thể chê được.

... Trên bàn ăn, súp gà hầm dã sâm, vừa mở vung nồi, mùi thơm tràn ra, khiến ai cũng phải thèm chẩy dãi.

Ngoài ra còn có đĩa gà chiên, để Dương Hiểu Hồng, Phan Xào Xào, Quách Bích Dao nhìn ớp mắt.

Đối với lòng mề của gà, Đinh Ngọc Đình cũng không bỏ phí chế biến thành các món ăn.

Lòng mề xào, xúc xích heo, khoai tây chiênv.v ... là một bữa cơm gà ngon miệng.

Hơn hết, hôm nay cũng lấy ra rất nhiều trứng để làm bánh kem.

Vì là ngày lễ nên phải tổ chức một bữa tiệc nhỏ cho gia đình.

Lúc này, Trương Thành đưa bộ đàm cho Quách Bích Dao và nói: "Nói chuyện với mẹ của em về bữa tiệc Giáng sinh đi."

Thực tế, Trương Thành muốn theo miệng của Quách Bích Dao kểi rằng những ưu đãi khi ở trụ sở là tốt bao nhiêu.

Để những nữ nô lệ trong thành trì thèm muốn được sống trong trụ sở.

Họ càng ghen tị cùng đố kị, h càng cố gắng làm việc chăm chỉ ,càng chăm chỉ tập luyện chiến đấu.

Nếu như, cuộc sống ở trụ sở quá tệ, thì các nô lệ nữ cũng chẳng cố gắng để được ở nơi này làm gì nữa cả.

Quách Bích Dao nhìn Dương Hiểu Hồng đang ăn chân gà rán, càng thêm hâm mộ, cô bé liền nuốt nước bọt thèm thuồng, cầm lên bộ đàm.

Khi Bích Dao và Kim Phượng Chi nói chuyện.

Nữ nô lệ trong cứ điểm thứ hai, khỏi phải nói có bao nhiêu hâm mộ.

Kiều Như đang ăn xúc xích trong đĩa, nghĩ về súp gà hầm dã sâm, bánh kem, gà chii trụ sở ...

Kiều Như lẩm bẩm: "Tôi cũng muốn ăn."



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.