Bên ngoài ngôi nhà Đường Dĩnh Lần, hắn nhìn thấy phủ đầy xác chết của thây ma.
Chúng đều bị đâm bởi dao găm.
Trương Thành nói: "Nhóm này á thông minh."
Tất nhiên, trong mắt Điền Mặc Lan, nhóm người này thực sự nguy hiểm.
Mặc dù không có lời nhắc nhở của Trương Thành , Lương Diễm Bình cũng không có khả năng giết cô, nhưng đó thực sự cũng có thể gâyhương tích không đáng có cho cô.
Điền Mặc Lan không ngờ rằng một người phụ nữ lại muốn ám sát cô ấy!
Điền Mặc Lan liền nhắc nhở: "Lão công, cẩn thận!"
"Ừ." Trương Thành gật đầu. Ưu điểm lớn nhất của hắn là đủ thận trọng.
Mở cửa.
Trương Thành và Điền Mặc Lan bước vào phòng.
Trong phòng khách, bếp ga trên bàn cà phê, vẫn còn một cái nồi, còn thừa lại ít cháo chưa ăn hết.
Điều đó chứng minh rằng những người trong phòng đã nấu ăn.
Xung quanh bàn cà phê, có hai người đàn ông bị trói.
Vu Hạo cảm giác vừa lo lắng, lại có một chút phấn khích.
Bởi vì Trương Thành cùng Điền Mặc Lan, không chỉ có súng lục, súng tiểu liên, mà còn có súng trường.
Và vẫn còn rất nhiều băng đạn.
Miễn là họ không chú ý, thực hiện tập kích bất ngờ.
Hơn nữa, Điền Mặc Lan lại đẹp như vậy.
Không giống như đám phụ nữ Vương Lâm, tất cả bọn họ đều gầy dac xương, cũng không đem lại hứng thú cho hắn.
Lần này, không chỉ có thể lấy một khẩu súng, mà còn có thể có được người phụ nữ có khuôn mặt đẹp cùng dáng người chuẩn như vậy.
Tuy nhiên, Trương Thành khi đến gần Vu Hạo, hắn nâng súng trực tiếp nhắm về phía Vu Hao.
"Ồ ..." Vu Hạo giả vờ cầu xin sự thương xót.
Bây giờ hắn đang giả vờ là một "nạn nhân".
Mặc dù Điền Mặc Lan ở xung quanh.
Tuy nhiên, Trương Thành sẽ không buông tha cho những người đàn ông này, hắn trực tiếp bóp cò.
Vì lý do gì? Rất đơn giản.
Mặc dù chúng hơi gầy, nhưng chúng vẫn chưa đến mức đói khát còn da bọc xương.
Hắn là vấn đề thực phẩm, không khan hiếm lắm.
Miễn là chưa đi đến mạt lộ, làm thế nào có thể mạo hiểm đi dựa vào người khác?
Đoàng Đoàng Đoàng! ! !
Cách chưa đầy một mét, Trương Thành trực tiếp bắn chết Vu Hạo, cùng gã huynh a hắn.
Trương Thành nói: "Muốn giả vờ làm nạn nhân, cũng phải đầu tư một chút đi tìm người gầy hơn chứ."
Toàn bộ quá trình, Điền Mặc Lan không khuyên can.
Chuyện vừa rồi bị đánh lén đã nhắc nhở cô.
Khiến cô ấy buông xuống sự thương xót cuối cùng trong tận thế.
Lòng tin đã hoàn toàn sụp đổ.
Trong trường hợp không thể phân biệt người tốt hay người xấu, giết nhầm còn hơn bỏ sót.
Trương Thành ,Điền Mặc Lan tiến đế cửa phòng ngủ
Cửa nhà Đường Dĩnh rất chắc chắn đá văng nó thật sự quá khó
Tuy nhiên, Trương Thành lại có chìa khóa.
Hắn lấy chìa khóa mở cửa.
" Để em vào trước." Điền Mặc Lan không đợi Trưành từ chối, lập tức tiến vào phòng.
Có một đám đông đang trốn bên cạnh tường. Khi Điền Mặc Lan bước vào, chúng muốn nhào lên tấn công cô.
Tuy nhiên, tốc độ phản ứng của Điền Mặc Lan nhanh hơn.
Cô mượn vai quật mạnh một cú thuận thé ném tên ác ôn vừa lao đến đập mạnh xuống đất.
Đoàng!
Trương Thành bóp cò không cho đám ác ôn kia giúp đỡ kẻ vừa rồi hội đồng Điền Mặc Lan.
Nhóm người Hứa Hành thấy Trương Thành cùng Điền Mặc Lan vô cùng lợi hại, khiến trái tim họ cuối cùng cũng nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy ngoại hình cùng dáng người của Điền Mặc Lan, hắn đã bị cô thu hút.
Cũng như Vu Hạo đều không vừa mắt khi thấy đám phụ nữ như Vương Lâm.
Khi một người phụ nữ quá gầy, sẽ mất đi sự quyến rũ.
Điền Mặc Lan lại hoàn toàn khác biệt. Cô ấy vừa có hình thể đẹp, khuôn mặt đẹp da dẻ cũng đẹp không kém. Cô ấy là một người phụ nữ rất khỏe mạnh đang tràn đầy sức sống.
Đoàng Đoàng Đoàng!
Ngay khi Hứa Hành đang nhìn chằmchằm vào Điền Mặc Lan.
Trương Thành liên tục bắn chết mấy tên ác ôn còn lại.
Những người đàn ông bị bđều nằm gục trên v
Trong số đó, bao gồm cả Hứa Hành.
Mặc dù Hứa Hành rất gầy, hắn cùng Vu Hạo cũng không phải là một nhóm.
Tuy nhiên, Trương Thành không thể bỏ qua cho hắn
Hứa Hành đang nhìn chằm chằm vào Điền Mặc Lan, hắn ta sẽ phải chết.
Trương Thành không phải là một người đàn ông hào phóng, hắn không cho phép, bất cứ gã đàn ông nào dám nhìn chằm chằm vào phụ nữ của hắn.
Ách . . . Ách ách . . .
Ôi ôi . . . Ôi . . ....
Tiếng súng thu hút đến một lượng lớn Zombie.
Một số zombie đang tiến vào bên trong tòa nhà.
Mặc dù đám đông có gậy , dao, nhưng chúng không có súng.
Khẩu súng lục 54 duy nhất nằm trong tay gã Quân ca.
Đối mặt với hỏa lực của Trương Thành cùng Điền Mặc Lan.
Lũ ác ôn nhanh chóng bị giết chết.
Trong phòng, chỉ còn lại Trương Thành , Điền Mặc Lan cùng những người phụ nữ Uyển Linh,Lưu Thanh Thanh, Vương Lâm ….
Trương Thành cởi tấm vải trong miệng Uyển Linh hỏi: "Các cô có phải là một nhóm với họ không?"
Uyển Linh thở dài và nói: "Không, không, họ đã tấn công chúng tôi rồi đưa chúng tôi đến đây ... "
Khả năng thuyết trình của cô ấy rất nhanh cùng sự logic rất rõ ràng.
Đem mọi chuyện nhanh chóng kể rõ ràng.
Trương Thành nói vớibĐiền Mặc Lan: "Lão bà, giao cho em."
Lúc này, Điền Mặc Lan nắm lấy tay Uyển Linh.
Kiểm tra bàn tay của họ sẽ biết nếu họ có thường chiến đấu không.
Thợ săn cùng chó sói, để săn lùng những người sống sót khác.
Cần thường xuyên rèn luyện kỹ năng giết người.
Điều này cũng đúng với phụ nữ.
Họ muốn ở lại trong đội, tránh trở thành mồi nhử và bi bỏ rơi phải học cách chiến đấu như một người đàn ông.
Tập luyện lâu dài, cho dù đó là cầm dao hay cầm gậy, đều để lại dấu vết trên bàn tay.
Chỉ cần Điền Mặc Lan bắt tay của Lương Diễm Bình cảm nhận những vết chai sạn trên tay của ả ta.
Điền Mặc Lan kiểm tra năm phụ nữ sau đó nói với Trương Thành : "Họ không thể uy hiếp với chúng ta."
Người rất gầy và không có dấu vết chai sạn trên tay, không có lực tạo thành mối nguy hại.
Trương Thành nói, vỗ vỗ khuôn mặt Uyển Linh nói: "Xin chúc mừng, các cô đã an toàn."