Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 349:

Chương 349

Trương Thành bận rộn!

sharedby: truyendichgiare.com


Biên dịch :Hoangzil

Hiện tại ở thành phố Đông Hải đã bước vào tháng 1, nhiệt độ hạ xuống chỉ còn 4 độ C.

Nhiệt độ này không gây ảnh hưởng đến zombie.

Nhưng đối với người sống sót, càng thêm khó khăn.

May mắn thay, có rất nhiều quần áo trong khu vực biệt thự.

Do đó, Trương Thành cùng đám phụ nữ không bị rét lạnh.

Nếu n những người sống sót khác có thể vẫn đang mặc quần áo mùa hè, bây giờ bọn họ chỉ có thể chui rúc trong các thùng các tông, gập người đắp những tấm bìa , hay những tờ báo cũ thật sự đầy bi ai.

...

Đêm qua, Trương Thành trải qua một đêm dài cung Đường Dĩnh cùng Dương Hiểu Hồng.

Mặc dù có điều hòa, nhưng cô bé Hiểu Hồng vẫn uốn éo trong vòng tay của Trương Thành

Càng dán sát vào Trương Thành càng tốt.

Có thể là do ngủ cạnh Trương Thành , Có cảm giác an toàn đặc biệt.

Đường ng vậy, cô hy vọng được ôm Trương Thành ngủ.

Khỏa thân, da dính vào da.

Lắng nghe nhịp tim của hắn, cảm nhận thân thể ấm áp của hắn.

Tít Tít Tít! ! !

Một tiếng chuông báo thức vang lên.

Trương Thành đang ôm Dương Hiểu Hồng cùng Đường Dĩnh.

Gần đây cô bé Hiểu Hồng trổ mã rất nhanh ...

Trương Thành cũng vui vẻ vì lão bà nuôi từ bé rốt cuộc cũng lớn lên.

Tuy nhiên, hắn vẫn đặc biệt yêu thích Đường Dĩnh.

Đường Dĩnh cũng đã tỉnh dậy, Trương Thành trương thành đủa nghich nàng một chút trêu trọc nói: "Hôm qua đều ngủ muộn!"

Sáng hôm qua, Trương Thành đột nhiên cảm xúc dâng trào, cùng Đường Dĩnh làm tình cho đến xế chiều mới ngủ.

Cô ấy bây giờ là một chị cả tronà, quản lý quy mô của gia đình, không thể lười biếng.

Tất nhiên, chủ yếu là sĩ diện.

Tuy nhiên, Trương Thành vẫn rất chiều chuộng cô, ở bên cô ít nhất hai ngày trong một tuần cùng ở với nàng.

"Được rồi, nào cùng dậy thôi."

Trương Thành duỗi người, sau đó chui ra khỏi chăn, vỗ vào mông cuẩ Dương Hiểu Hồng nói: "Dậy đi nào.."

Dương Hiểu Hồng dụi mắt, hôm qua cô chơi game nên ngủ muộn.

Có lẽ chịu ảnh hưởng của Phan Xào Xào, dạo này Dương Hiểu Hồng cũng bị chìm đắm trong thế giới game.

Tất nhiên, đối với Trương Thành cũng không nghĩ có gì sai tría khi cô b game cả.

Trẻ em, có đứa nào không thích chơi.

Trương Thành đang mặc quần áo, Đường Dĩnh cũng mặc quần bó, cô chợt nghĩ ra một điều: "Đúng rồi, Thanh Trúc muốn em đề cập đến một điều với anh, cô ấy muốn tìm Mộng Dao, để Mộng Dao tỷ dạya cô bé chơi piano”.

Nhạc piano do Trầm Mộng Dao chơi thực sự rất hay.

Trương Thành cũng từng lắng nghe, nhưng đàn gẩy tai trâu, điều hắn cảm thấy là sự buồn ngủ.

Tất nhiên, dễ nghe khiến buồn ngủ, chứng minh rằng khả năng chơi đàn của Trầm Mộng Dao thực sự hay.

Nhạc piano, nhạc thuần túy, nếu không hay thì không thể để người ta ngủ được.

Trương Thành không đồng ý nói: "Nếu muốn học cứ bảo cô ấy dậy, cùng là một gia đình rồi, cần gì phải phê với chẳng duyệt."

Trên thực tế, những người phụ nữ trong tổng bộ đều nhìn ra điều đó.

Đường Dĩnh, Dương Hiểu Hồng cùng Trầm Mộng Dao đều được sủng ái nhất.

Mặc dù Trầm Mộng Dao không được giao một vị trí nào cả trong tổng bộ, nhưng ở đây cũng giống như hậu cung của hoàng đế.

Người phụ nữ nào Trương Thành sủng ái, người phụ nữ đó có địa vị cao nhất.

Tuy nhiên, Trương Thành nghĩ thêm một lát biết rằng mọi chuyện đơn giản như vây. Liền nói với Đường Dĩnh: "Được rồi, vẫn là để anh đi với cô ấy."

Thực tế, Trương Thành hiểu rằng Đường Dĩnh muốn tiếp cận Trầm Mộng Dao.

Sau khi Trầm Mộng Dao đến trụ sở, cô ấy vẫn không thể hòa nhập hoàn toàn. Mặc dù đều sinh hoạt cùng nhau, nhưng cô luôn mang lại cho mọi người cảm giác cô đang muốn cô lập mình.

Đều được Trương Thành sủng ái, như Đường Dĩnh cũng không có cảm giác khoảng cg mối quan hệ giữa mọi người.

Cũng xem như là chính thất của Trương Thành .

Đường Dĩnh cảm thấy cần phải giúp mọi thành viên trong gia đình hòa quyện với nhau.

Chỉ cần mọi thành viên trong gia đình chung suy nghĩ, chung lực lượng có thể làm cho ngôi nhà này mạnh mẽ cùng an toàn hơn.

...

Ra khỏi cửa, cánh cửa này là phòng của Trầm Mộng Dao.

Cửa không khóa.

Trương Thành mở cửa bước vào.

Lúc này, Trầm Mộng Dao đã thức dậy.

Cô ấy không còn phải uống thuốc ngủ nữa.

Mỗi ngày, theo Đường Dĩnh để trồng rau cùng ghi lại sự phát triển của cây trồng.

Nếu có sâu bệnh, cô cũng lo lắng theo.

Tất nhiên, hầu hết thời gian, cô ấy vẫn viết bài hát cùng chơi piano.

Dừng bút rời khỏi piano.

Nhìn xem những người phụ nữ luyện tập chiến đấu, sử dụng súng đạn.

Xem ba đứa nỳ chơi đùa .

Cuộc sống hàng ngày cũng rất viên mãn.

Trương Thành từ phía sau, ôm lấy Trầm Mộng Dao, hắn hít một hơi thật sâu mùi tóc của cô.

Hương thơm thanh nhã, ngửi rất nhiều lần, chưa bao giờ cảm thấy chán.

Trương Thành nói: "Thanh Trúc muốn em giúp, muốn em dậy Dương Hiểu Hồng cùng Phan Xảo Xảo, Quách Bích Dao chơi piano, em có đồng ý không?"

"Ân." Trầm Mộng Dao nhẹ nhàng đồng ý.

Thực tế, cô không kiêu kì lúc nào cũng cao cao tại thượng.

Mà bở vì, cô ấy không giỏi giao tiếp với mọi người.

Ngay cả tại thời điểm ở cứ điểm, chỉ mỗi Kim Phượng Chi có thể nói chuyện với cô ấy về một số chuyện mà thôi.

Trương Thỉm cười v nói, Trầm Mộng Daonói: "Hãy nhớ đến khoảng thời gian giáng sinh, chúng ta cùng nhau ở một chỗ mọi người đều vui vẻ."

Trầm Mộng Dao mặt đỏ như gấc chín.

Cô vẫn còn một chút ấn tượng trgày hôm đó.

...

trong một vài ngày tới, sẽ bắt đầu kì sát hạch

Khi Trương Thành kiểm tra hai cứ điểm, các nữ nô lệ đổ mồ hôi luyện tập vô cùng hang say.

Khảo sát càng gần, không khí đào tạo càng mạnh mẽ hơn.

Đây là một chuyện vô cùng tốt.

Tuy nhiên, khi Trương Thành đang đi thị sát, hắn tới nhớ lời nhắc nhở của Đường Dĩnh.

"Điềm Điềm, Lệ Na, hai cô lên lầu với tôi."

Trước mặt nhiều nô lệ nữ, Trương Thành chỉ gọi riêng 2 người Khương Điềm Điềm và Trịnh Lệ Na.

Những gì đại diện cho tầng trên, những nô lệ nữ đều rõ ràng trong lòng.

Thỉnh thoảng, hắn phải bồi dưỡng tình cảm với ba người Kiều Thư, Khương Điềm Điềm, Trịnh Lệ Na.

Họ cũng là phụ nữ của Trương Thành , cũng cần được chăm sóc.

Đồng thời, hãy để bọn họ cảm nhận được tình yêu của hắn.

Đường Dĩnh cùng là phụ nữ, cô biết phụ nữ cần gì.

Hơn nữa, họ đều quản lý các căn cứ, luôn khao khát trở về tổng bộ mỗi ngày.

Phải cho họ nhận được cho một chút hy vọng chứ.

Tất nhiên, điều này cũng nhắc nhở họ, cũng như những nữ nô lệ biết rằng địa vị của họ là khác nhau.

Nếu bạn muốn thay đổi danh phận địa vị của mình, phải làm hài lòng Trương Thành .

Khi nịnh nọt lấy lòng và được thừa nhận sẽ thay đổi thân phận của chính mình, cũng đã có thể tích hợp vào hệ thống này ,cũng sẽ sớm trở thành thành viên của gia đình này.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch