Trương Thành đang cầm một khẩu súng trường type. Hắn cũng không để ý đến đám ác ôn đang suy nghĩ gì.
Theo như kế hoạch ban đầu, Trương Thành liền đặt khẩu súng trường type 95 xuống , cầm lên khẩu súng máy hạng nhẹ type 95 chạy về phía trước. Hắn cách không xa hồ cá sấu.
Trương Thành chạy tới một chỗ thích hợp, liền nâng súng máy hạng nhẹ type 95 lên bắn phá về phía những người chung quanh tòa nhà gỗ.
Phanh Phanh Phanh! ! !
Băng đạn 75 viên, quét một tràng dài.
Những tên côn đồ cố gắng chống trả, những thềm đá mà chúng nấp lúc này bị đạn bắn tung tóe những vụn đá cùng những tia lửa liên tục
Mặc dù Trương Thành chỉ có một mình nhưng hắn dễ dàng có thể áp chế một số lượng lớn người.
Ngay cả khi những tên này cũng có súng tiểu liên type 79 trên tay, nhưng số lượng đạn của bọn chúng cũng không nhiều, cũng không thể sướng tay thoải mái bắn như Trương Thành.
Tại thời điểm này.
Vương Đông Lai mang theo người đi đến cửa sổ.
Hắn có một khẩu type 81 trong tay, nhưng lúc này là đêm tối, địch nhân ẩn thân bên trong rùng, căn bản là không có mục tiêu.
Lúc này, Lý Nham cầm khẩu súng trường 95 đến bên cửa sổ.
Hắn ghé sát cửa sổ ,len lén liếc về phương hướng của Trương Thành ở phía dưới, chuẩn bị bắn.
Đoàng!
Lại vang lên một tiếng súng.
Phù Phù!
Một gã thủ hạ gục trên mặt đất, đầu hắn đã bị thổi bay.
Súng bắn tỉa!
thương pháp thật kinh hoàng.
Lý Nham trán tuôn mồ hôi lạnh.
Nếu không phải tên vừa rồi muốn xạ kích, thì Lý Nham đã không thể sống nổi.
Điền Mặc Lan lại kéo chốt khẩu súng bắn tỉa tiếp tục nhắm vào cửa sổ trên tầng hai.
Biết rằng địch nhân sẽ hướng tầng hai ngắm bắn.
Tuy nhiên, bọn chúng không có cơ hội bắn trả nào cả.
Bởi vì Điền Mặc Lan sẽ không cho bọn chúng một cơ hội nhỏ nhoi nào cả.
Vương Đông Lai Lão đại, bây giờ chúng ta phải làm gì!"
Lý Nham suy nghĩ một lúc nói: "Đem theo tất cả mọi người rút lui vào bên trong tòa nhà."
Kẻ thù có thiết bị nhìn đêm, và có súng máy, vô số đạn, cùng súng bắn tỉa yểm hộ..
Nếu ở bên ngoài, việc bị bắn chết chỉ là vấn đề thời gian.
"Vâng để em sẽ thông báo cho Tôn Học Hải cùng An Nghiễm Bình ngay bây giờ."
Vương Đông Lai ngay lập tức lấy bộ đàm ra liên lạc với hai tên đầu mục khác.
Lý Nham liền quay lạm thủ hạ nói:”Hãy đi và mang những người phụ nữ đến, thuận tiện đều mang quần áo nữ nhân tới đây”
Phụ nữ đều lưu tại bên trong tòa nhà.
Chẳng mấy chốc, đám phụ nữ được đưa đến trước mặt Lý Nham.
Những người phụ nữ này đang quỳ trên sàn nhà, mặt lộ vẻ hoảng hốt.
Tuy nhiên, Đám thủ hạ vẫn chưa hiểu tại sao Lý Nham bắt họ mang đến quần áo nữ nhân
Nhiệm vụ của Trương Thành áp chế lũ côn đồ buộc chúng phải lui vào trong tòa nhà.
Tuy nhiên, nếu hắn có thể giết chết, thì hắn cũng hạ thủ không lưu tình.
Phanh Phanh Phanh! ! !
Súng máy hạng nhẹ tiếp tục khai hỏa, đạn bắn vào tường vào những cây cột.
Tường gỗ bị bắn nất,cột bị bắn thủng.
Đám người này cho đến giờ đã có sáu người thương vong.
Những tên đã ngã trên mặt đất, đang cố gắng bò vào bên trong tòa nhà.
Trương Thành cũng không tiếp tục bắn những tên đó, mà thay vào đó, hắn để cho chúng có cơ hội bò vào bên trong.
Dụ cho đám ác ôn bên trong cứu người, vậy thì sẽ có thêm một người chết.
Tuy nhiên, không có tên nào bên trong dám đi ra cứu người.
Thấy mấy tên ác ôn chuẩn bị bò được vào tòa nhà.
Trương Thành liền bóp cò.
Đạn bắn xuyên lung những tên đó ,đem bọn chúng đóng đinh tại trước cửa.
Những tên ác ôn còn sống, dưới sự bắn phá của súng máy hạng nhẹ, liều mạng trốn vào bên trong tòa nhà.
Lý Nham áp sát vào cửa sổ, nghiêng đầu ngắm xuống dưới hỏi: "Còn mấy người."
Vương Đông Lai trả lời: "Còn 12 người."
"Chết tiệt!"
"Truy xa như vậy mà không chịu buông tha chúng ta so? "
Lý Nham cắn răng, hắn đoán ra nhóm người tới là cùng nhóm người tấn căn cứ núi Tiên Hạc.
Họ chắc chắn đến để trả thù.
Hơn nữa, bọn họ tập kích từ hướng sau núi, chặt đứt đường chạy trốn của bọn hắn.
Lúc này động tĩnh gây ra quá lớn, chẳng mấy chốc là zombie sẽ vây quanh nơi này.
Muốn thoát bằng lối cửa chính, chắc chắn vướng phải đám thây ma.
Có zoở phía trước, phía sau có người truy đuổi, một con đường chết.
Chỉ có một cách duy nhất đó là giết chết kẻ địch, như vậy mới có thể tồn tại.
Tuy nhiên, vũ khí của kẻ thù được trang bị tốt như vậy bọn hắn chắc chắn không phải là đối thủ.
Tuy nhiên, Lý Nham không phải là không có giải pháp.
Hắn rất thông cũng nghĩ ra đối phó.
Lý Nham nói: "Đi mang loa đến đây."
Một người đàn ông ngay lập tức mang đến một chiếc loa.
Lý Nham liền cầm loa chuẩn bị hét lên.
Trương Thành lúc này đã lắp xong một quả Vân bạo đạn.
Hắn muốn thử nghiệm nó, kiểm tra xem sức mạnh có như lý thuyết hay không.
Lý Nham áp sát vào cửa sổ hét loén: "Đại ca bên ngoài, anh muốn giết chết tất cả những người phụ nữ vô tội này sao? 27 nữ nhân xinh đẹp vô tội, anh có sẵn sàng làm điều đó không?"
Dùng nữ nhân để áp chế hay sao?
Điền Mặc Lan nhíu mày.
Lý Nham tiếp tục la lớn: "Huynh đệ, các anh là một người lính, tôi cũng từng là một nnh, nói đi nói lại các ngươi vẫn phải gọi ta là tiền bối, tuy nhiên, cuộc đời này quá bất công đã dồn tôi vào đường cùng."
Hắn muốn trì hoãn Thời gian?
Trương Thành hạ Vân Bạo Đạn xuống dùng bộ đàm liên lạc với Điền Mặc Lan: "Lão bà, chúng ta nên làm gì ? tiếp tục chiến đấu hay không?"
"27 phụ nữ vô tội ..."
ĐiềMặc Lan cau mày.
Lúc này, Lý Nham liền đá vào bụng một người phụ nữ chĩa súng vào đầu cô ta yêu cầu: "Nhanh cầu xin bọn chúng buông tha cho ngươi."
" Ô ô ..." Người phụ nữ liền khóc lóc cầm loa nói với giọng kinh hoàng tột độ: "Hãy cứu chúng tôi với."