Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 401:

Chương 401

Lên núi đi săn!

sharedby: truyendichgiare.com


Biên dịch:Hoangzil

Tầng một, Tầng hai.

Đã kiểm tra toàn bộ.

Tất cả ác ôn đã bị đánh chết.

Bất quá, cũng không có một nữ nhân nào may mắn sống sót.

Uy lực thực sự của Vân Bạo Đạn, chỉ khi được chứng kiến, mới biết được sự khủng bố của nó.

Hai người Trương Thành , Điền Mặc Lan, thu hồi tất cả súng ống đạn dược của đám lưu manh.

một khẩu súng trường type 95, một khẩu súng ngắm type 81, một khẩu súng tiểu liên type 79, còn lại hầu hết là súng lục 92 khoảng 54 khẩu súng lục cùng shotgun các loại.

Đạn dược thu được khoảng 400 viên đạn các loại.

Cho dù một nhóm ác ôn mạnh như nhóm của Lý Nham, số lượng đạn dược cũng vô cùng hạn hẹp, chất lượng vũ khí cũng kém.

Súng ống luôn bị quản chế nghiêm ngặt, dân thường mặc dù còn cất giữ một số lượng súng nhất đinh, nhưng số lượng vô cùng ít.

Đồng thời, các doanh trại binh lính đều thuộc diện bí mật quốc gia.

Tăng thêm thể chế của quân đội nam binh bắc điều, cho dù đó là quân nhân đã xuất ngũ, cũng không thể nắm rõ vị trí cơ mật của các doanh trại binh lính.

Trừ phi ở phụ cận, vừa vặn có một doạnh trại lính.

Giống như Trương Thành, hắn từng ở lại nhà của bà ngoại mình trong thời gian dài, phía sau Hậu sơn thôn, vừa hay có một doanh trại lính đồn trú tại đấy.

Mà dân chúng bình thường, mấy ai lại không nằm trong tầm ngắm của quân đội sở tại?

Bất cứ một tên nào muốn bán nước đều bị quân đội xử lý gọn gàng.

Bởi vậy, nhóm người Lý Nham không chỉ tìm kiếm những người sống sót khắp nơi, mà còn tìm kiếm những doanh trại quân đội.

Hắn tin tưởng nhóm củaTrương Thành, nhất định là tìm được một doanh trại quân đội, mới có nhiều vũ khí hạng nặng như vậy.

. . .

Trương Thành cùng Điền Mặc Lan tìm thấy kho chứa của nhóm ác ôn này.

Trong kho dự trữ một số lượng đồ ăn thực phẩm vô cùng lớn.

Trong đó bao gồm cả những thực phẩm cướp đoạt được từ trường trung học Dung Kiều nhu củ cải bắp cải các loại.

Trương Thành nói : "Những vật này, rất khó để mang xuống núi."

Điền Mặc Lan có chút tiếc nuối nói: "Đáng tiếc, nhóm vật tư này thật sự là rất lãng phí, mang được ra ngoài có thể cứu sống không ít người sống sót”

Trương Thành vỗ vỗ bả vai Điền Mặc Lan, nói ra: "Chúng ta sẽ mang thịt khô rời đi."

Bên trong kho hàng có thịt khô cùng lạp xưởng, toàn bộ đều mang theo

Còn những đồ vật khác thì đều bỏ lại . . .

Nếu như Điền Mặc Lan không ở nơi này, Trương Thành nhất định sẽ đem một mồi lửa, trực tiếp thiêu hủy nơi này.

Mà có Điền Mặc Lan ở bên người, đành phải vậy thôi.

Trương Thành muốn thu liễm một chút, cho dù không làm thánh mẫu, chúa cứu thế, cũng không làm cho Điền Mặc Lan quá phản cảm với hắn.

Hắn còn cần Điền Mặc Lan ủng hộ trợ giúp rất nhiều.

. . .

Hai người Trương Thành cùng Điền Mặc Lan, đợi đến khi trời sáng hắn, mới xuống núi rời đi.

Mà ở cửa chính lúc này, đã xuất hiện không ít Zombie.

Những Zombie này, đều bị động tĩnh lúc đấu súng cùng quả Vân Bạo Đạn thu hút đến.

Số lượng đếm sơ qua cũng phải mấy ngàn con, hơn nữa, vẫn tiếp tục có Zombie xuất hiện.

Những Zombie gần sát cổng chính nhất, đang điên cuồng đập phá hàng rào gỗ, Còn những Zombie, đang chen lấn xô đẩy nhằm tiến lên phía trước.

Nếu như số lượng Zombie, vẫn tiếp tục gia tăng mà nói, thì hàng rào của trại cá sấu, cũng không thể chịu được bao lâu.

Bất quá, những tên ác ôn bên trong trại cá sâu, đã bị tiêu diệt toàn bộ.

Còn chuyện Zombie có công phá thành công trại cá sấu hay không, cũng không cùng Trương Thành liên quan.

"Ân . . . Ừ . . . Ân . . ."

Trương Thành vừa lái xe vừa nghe nhạc, thỉnh thoảng lại ngâm nga vài câu hát, ngón tay gõ theo nhịp điệu bài hát vào tay lái.

Dựa theo hành vi đơn thuần của con người.

Tâm tình lúc này củaTrương Thành không sai.

Tiêu diệt được đám người Lý Nham, tâm tình của Trương Thành tự nhiên cảm thấy rất tốt.

Đương nhiên, đây cũng không phải là điểm chính.

Điểm chính là hắn đã thử nghiệm Vân Bạo Đạn thành công.

Đồng thời, còn có dò xét được tình cảm của Điền Mặc Lan đối với mình như thế nào, có dễ dàng tha thứ cho mình không .

Trương Thành biết rõ, sau này nếu còn gặp phải tình huống dùng con tin ra uy hiếp, hắn phải làm như nào rồi.

Không cần do dự, Trực tiếp trở thành người xấu làm theo phong cách làm việc xấu trên tinh thần chính nghĩa .

Dùng việc hi sinh của một số ít người để cứu được rất nhiều người sau này, đương nhiên là hắn chỉ trả vờ như vậy cho người khác xem, mới có thể thuận tiện bóp cò, thuận tiện phóng Vân Bạo Đạn được.

Tuy vậy, tâm tình Điền Mặc Lan, cũng không phải tốt lắm.

Dù sao, phải hi sinh nhiều người vô tội như vậy.

Trương Thành nhìn qua Điền Mặc Lan, sau đó vươn tay, ôm lấy cô nói: "Không nên tự trách mình, tại đám ác ôn kia quá xấu xa, anh đành phải nhẫn tâm để cứu vớt nhiều người hơn."

Điền Mặc Lan cho rằng Trương Thành là ở an ủi cô, liền quay qua lắc đầu nói với Trương Thành: "Em không sao, Anh không cần lo lắng cho em."

Trương Thành nói ra: "Đi săn một chút lợn rừng, hươu nai, mà thôi con gì cũng được, mang về nướng ăn, cũng không cần lo lắng chúng là động vật cần bảo vệ, dựa vào thời điểm tận thế tình hình dân số loài người, chúng ta cũng là giống loài có nguy cơ tuyệt chủng."

Loài có nguy cơ tuyệt chủng.

Phốc phốc.

Điền Mặc Lan che miệng, nhịn không được cười thành tiếng.

. . .

Trương Thành cùng Điền Mặc Lan, lái xe đến một chân núi tĩnh lặng.

Xung quanh không có sự xuất hiện Zombie.

Mà những đồng ruộng dưới chân núi, cỏ dại mọc đầy.

Cỏ dại không ai cắt bỏ lúc này đã cao hơn một mét.

Trương Thành mang theo liêm đao gạt đi những cây cại.

Bây giờ căn bản ,không cần chính sách "trả lại đất nông nghiệp cho rừng", virus bộc phát hơn nửa năm, môi trường sinh thái của toàn Địa Cầu, liền trở nên trong sạch thích hợp cho các loại sinh vật phát triển trừ loài người.

Trương Thành cùng Điền Mặc Lan, đem những bó cỏ dại vừa mới cắt, trải bên trên xe Jeep, nhăm mục đích ngụy trang.

Sauk hi lên núi, Trương Thành tìm thấy trong khóm bụi gại, tìm được một chút dâu rừng dại, hái xuống, nếm thử.

Tuy vị đạo hơi chút chat chát, nhưng, vẫn là rất ngọt.

Sau đó, hắn hái một vài quả, liền đút cho Điền Mặc Lan ăn.

"Chúng ta không còn là tình nhân nữa."

Điền Mặc Lan lườm hắn một cái, nhưng, vẫn tiếp nhận để hắn đút cho mình ăn.

Hai người hái được một túi lớn, khoảng chừng hai ba cân, mang về gia đình, cho mọi người nếm thử.

Trương Thành cùng Điền Mặc Lan tiếp tục đi lên trên núi.

Trên đường hái một chút quả dại có thể ăn được, cùng với nấm.

Thu hoạch càng lúc càng nhiều.

Mặc dù những cây quả dại cùng nấm số lượng tương đối ít, nhưng được nếm những đồ tươi mới như thế này cảm giác không hề tệ.

Mà ở thời điểm Trương Thành cùng Điền Mặc Lan lên núi, Trương Thành nhìn thấy phía bên trên núi, vụt qua một bóng người.

Bóng người chui rất nhanh chui vào lùm cây.

Âm thanh chui vào bụi cây, cũng làm kinh động đến Điền Mặc Lan.

Trương Thành cùng Điền Mặc Lan, đồng thời giơ súng lên, nhắm thẳng vào hướng bụi cây đó.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch