Mạc Tinh Ba không muốn chiến đấu cùng Trương Thành , hắn biết rõ một điều có đánh cũng không lại.
Nếu như không chiến, vậy liền giảng hòa.
Mạc Tinh Ba là người giang hồ, hắn hiểu được trên thế giới này c lợi ích là mãi mãi, không có địch nhân mãi mãi.
Bất quá, làm thế nào có thể cùng bàn bạc với Trương Thành, Mạc Tinh Ba cần phải gặp một lần với Trương Thành . iệu cơm gắp mắm, tuỳ cơ ứng biến.
Đối mặt với từng loại người, phương thức thủ đoạn cũng hoàn toàn khác nhau.
Cao Phạm cùng Ngô Thụy cũng không giống nhau.
Thế nhưng, hai người bọn họ đều không phải bị Mạc Tinh Ba thuyết phục sao?
Trương Thành trở lại biệt thự.
Hắn không biết Mạc Tinh Ba muốn cùng hắn bàn bạc thương lượng.
Đương nhiên, cho dù là biết rõ, Trương Thành cũng sẽ không động tâm với Mạc Tinh Ba.
Mặc dù Trương Thành càng ngày càng tự tin, nhưng lòng người sâu không thể dò, giữa nam nhân cùng nam nhân, loại chuyên sau lưng đam lén, tại tận thế cũng xẩy ra không ít.
Bất quá, đối căn cứ công ty điện lực, Trương Thành cũng không quá để ý.
Mặc dù công ty điện lực nhìn thì vững chắc, khó công dễ thủ.
Nhưng là đối với Trương Thành , muốn cường công, cũng không phải chuyện khó.
Hơn nữa, chỉ cần một mình hắn hoàn toàn có thể tiêu diệt căn cứ này.
Nếu để cho Điền Mặc Lan cùng Cao Lăng Yên đi cùng, ngược lại sẽ hấp dẫn số lượng lớn Zombie đến.
Vừa rồi bên ngoài cư xá, nếu như Điền Mặc Lan cùng Cao Lăng Yên không có ở trên xe, Trương Thành cũng không ngại xông vào bên trong khu cư xá.
Hắn không để ý đến số lượng zombie bao vây cư xá, vì một điều đơn giản hắn không bị Zombie cắn.
Đường Dĩnh nhìn thấy bên trên tấm thép của xe unimog, lại có dấu vết của đạn bắn phá, liền hỏi: "Có chuyện phải không lão công?"
Trương Thành luôn luôn xử lý ám ác nhân bên trong địa bàn, từ tay bọn chúng "Cứu vớt" những nữ nhân.
Nhất là trong khoảng hai tháng nay, số lượng nữ nô lệ bên trong hai căn cứ, đã gia tăng một cách nhanh chóng, nhân số đã đột phá đến hơn trăm người.
Mà vào khoảng nửa tháng gần đây.
Từ khi Trương Thành mang về số lượng lớn vũ khí như súng máy hạng nặng, súng máy hạng nhẹ , việc xử lý đám ác nhân lại vô cùng nhẹ nhàng.
Duy chỉ có lần này, lại không có thu hoạch gì, hiển nhiên là gặp phải khó khăn
Trương Thành nói: "Ân, tên lão đại của đoàn đội đó rất giảo hoạt"
Sau đó, Trương Thành liền kể lại đại kháisự tình đã diễn ra, cho đám người Đường Dĩnh nghe.
"Thế nhưng, cũng không cần lo lắng, căn bản bọn chúng không xứng làm đối thủ với chúng ta."
Trương Thành ôm lấy Đường Dĩnh, sau đó nói cùng đám người Phan Thanh Trúc .
. . .
Vào buổi đêm hôm sau, bên trong công ty điện lực.
Hai nam nhân đang canh giữ ở trước cửa chính, còn có hai nam nhân canh giữ ở cửa sau tòa nhà, trong tay đều lăm lăm súng ống.
Bọn họ cũng đang ăn bữa cơm tối.
Bữa ăn gồm có một hộp sữa bò, cũng đãi ngộ một bữa cơm của họ.
Mặc dù ít, nhưng có ăn, cũng không tệ rồi.
"Cũng không biết tình hình này còn bao lâu."
"Thật hy vọng nhóm người kia sẽ bị đám zombie cắn xé."
"Nếu là chúng ta có thể có súng máy hạng nhẹ, cũng không đến nỗi phải sợ bọn chúng."
Hai nam nhân tán gẫu, hộp sữa bò của bọn hắn, đều bị họ uống sạch, cũng không thừa lại bất cứ một giọt nào.
Lần này ra ngoài mạo hiểm, tổn thất hai chiếc xe ô tô,cùng với 11 người trên xe.
Trong đó nam nhân có 7 người, nữ nhân cũng 4 người.
Trọng yếu nhất, là tổn thất số lượng đồ ăn bên trên hai xe ô tô.
Nếu như hai chiếc xe kia may mắn trở lại căn cứ, cùng với số lượng đồ ăn được đưa về căn cứ, cũng có thể để cho bọn họ ăn uống no đủ một bữa.
Bên ngoà giờ bọn họ bị Zombie vây chặt, còn có sói dữ nhìn chằm chằm, ra ngoài là điều không thể .
Chỉ có thể cố thủ ở lại công ty điện lực, chờ thời tiết ấm hơn rồi tính.
Thế nhưng dựa theo đãi ngộ đồ ăn như bây giờ.
Cũng chỉ có thể chống đỡ gần một tháng mà thôi.
Nếu là hơn một tháng, địch nhân vẫn còn, vậy tất cả đồ ăn của bọn họ cũng tiêu hao hết, có lẽ chỉ có thể chuyển qua ăn thịt người mà thôi?
Trước đó sự tình ăn thịt người.
Bọn họ cũng đã gặp qua, lúc đấy cảm thấy vô cùng buồn nôn.
Thế nhưng, thời điểm họ đã đói đến mức không thể chịu được, nhìthấy những tảng thịt người nướng trên lửa kia, họ cũng muốn ăn.
Lúc này, một nam nhân liền quấn một điếu thuốc bằng giấy, sau đó châm lửa, hít một hơn sâu.
"Cho ta hút một hơi."
"Mẹ, hút ít thôi."
Hai nam nhân đang tranh nhau điếu thuốc còn lại một nữa, không hề hay biết có một bóđen vừa vượt qua tiề chui vào bên trong.
Trương Thành nhẩy tử trên tường xuống dưới, trên lưng đeo một khẩu súng trường type 95, trước người đeo một khẩu súng máy hạng nhẹ type 95 , trong tay đang lăm lăm một khẩu tiểu liên type 05
Lúc này, nhanh chóng tiếp cận bãi đỗ xe.
Chiếc xe Mercedes màu đen, xe Jeep màu cam, còn có hai chiếc Buick, một cỗ Cadillac cùng một cỗ Chevrolet.
Những xe này cửa xe đều không bám một chút bụi bẩn nào cả.
Điều đó chứng minh đây là những chiếc xe đám người kia thường sử dụng.
Trương Thành nhanh chóng xì hơi những chiếc xe này, sau đó đi về hướng tòa nhà cao tầng.
Trong tòa nhà có ánh đèn hắt ra.
Hiển nhiên, bọn họ có máy phát điện dự bị.
Trương Thành lặng lẽ tiếp cận cửa chính.
Cửa chính một chiếc cửa kính công nghiệp, cửa đã bị xích sắt khóa lại.
Ở sau cửa có hai nam nhân, đang rít một điếu thuốc dở.
Trương Thành quán sát qua, thừa dịp hai nam nhân còn đang tranh nhau hút thuốc không chú ý bên ngoài, hắn liền đi xung quanh tòa nhà tìm lối vào.
Cả tòa nhà, trên mỗi cửa số đều có một lớp lưới sắt bảo vệ.
Cửa sau là một chiếc cửa bằng sắt, cửa sắt cũng đã bị khóa lại.
Muốn vào tòa nhà, hoặc là từ lầu một, leo đến ban công lầu chín.
Hoặc là trực tiếp cường công vào bên trong cửa chính.
Trương Thành không có suy nghĩ nhiều, liền đi tới cửa chính, sau đó, ngay trước mặt hai nam nhân còn ngơ ngác, lấy ra súng máy hạng nhẹ type 95.
Hai nam nhân đang hút thuốc bị dọa cho kinh sợ.
Nam nhân này là từ đâu xuất hiện!
Tại sao có thể đột ngột xuất hiện tại đây mà không gây một chút động tĩnh gì!
Thời điểm hai nam nhân vẫn chưa định hình lại được.
Trương Thành lập tức bóp cò.
Ba! Ba! Ba!
Viên đạn bắn thủng cửa kính công nghiệp, trực tiếp quét một tràng đàn trên người hai nam nhân.
Khi, Hai nam nhân ngã xuống đất , Trương Thành lại dùng súng máy hạng nhẹ, quét nát cửa kính công nghiệp, sau đó tiến tới thi thể của hai nam nhân, lấy đi bộ đàm ở lầu năm Mạc Tinh Ba đang nghỉ ngơi , bị tiếng súng đánh thức.
Thanh âm này là của súng máy hạng nhẹ, ban ngày hắn đã từng nghe qua, hắn sẽ không thể quên.
Những tên kia đã giết đến hay sao?
Mạc Tinh Ba hít sâu một hơi, sau đó cầm lấy bộ đàm, nói ra: "Mã Tu, Trương Đào, mang người thủ ở cầu thang, đừng để bọn họ đi lên!
Sa sa sa.
Lúc này, bộ đàm truyền ra một thanh âm xa lạ.
"Không muốn chết liền đem súng vất xuống, từ bỏ ý định chống cự."