bãi công nhỏ, kỳ thật vấn đề này muốn lớn thì lớn muốn nhỏ cũng có thể bỏ qua. Có thể nghiêm trị, cũng có thể chỉ cần cảnh cáo phạt nhẹ.
Bất quá, Trương Thành lại lựa chọn nghiêm trị, hắn muốn cho đám nữ nô này chứng kiến, bộ dáng hắn khi giết người sẽ như nào, để biết hắn hung ác ra sao.
Nếu chỉ là cung cấp đồ ăn cùng uy hiếp hình nhữ là còn thiếu rất nhiều
Muốn để đám người này sợ hãi từ sâu bên trong nội tâm của họ.
Muốn vậy chỉ có thể lập uy giết chết một người, sẽ lập tức khiến cho tất cả đám nữ nô bên trong căn cứ hiểu chuyện.
Cũng vì hắn muốn mượn chuyện này, để đám nữ nô hiểu rõ một điều, tuân theo quy củ sẽ đạt được chỗ tốt, còn muốn khiêu chiến quy tắc của hắn thì nhìn tấm gương Lý Lộ
Công việc nhanh chóng tiếp tục tiến hành.
Vận chuyển xi măng, cốt thép, đi lên núi vô cùng vất vả.
Nữ nô lệ tuy rằng rất mệt mỏi, , chí ít trong lúc làm việc không dám than vãn một câu, tập trung vào công việc không dám lơ là.
Mà Quản Ánh Tuyết cùng Ngả Vi đứng giám sát, lại càng thêm nghiêm túc, thậm chí là cực kì hà khắc.
Bởi vì, đám nữ nô lệ biểu hiện không tốt, người ăn đòn sẽ là hai người.
Trương Thành chỉ xử lý điển hình, chính là quản lý.
Còn lại thì …vậy liền giao cho quản lý đến xử phạt.
Điều này đã là thông lệ bên trong các căn cứ khác, Ngả Vi cùng Quản Ánh Tuyết cũng tiếp nhận qua những giáo huấn đó, các nàng biết rõ về sau phải làm thế nào.
"Lấy điểm này là điểm đầu tiên, trước xây gạch, sau đó thêm cốt thép, sau đó trộn đá xi măng đổ vào."
Vương Kỳ đang hướng dẫn cho đám người Khâu Lãnh Quân trình tự làm việc gia cố tường thành thế nào.
"Mục đích gia cố xây dựng tường thành, mục đích bảo vệ an toàn của các ngươi, nếu như muốn bớt xén nguyên liệu,khi bị thi triều công kích, chờ đợi các ngươi là cái chết."
Trong lúc đám nữ nô đang làm việc ,Trương Thành không quên nhắc nhở cho các nàng hiểu tầm quan trọng của tường bao.
Những nữ nô lệ này, có người đã được chứng kiến thi triều zombie.
Đương nhiên, hầu hết đều không hiểu, không biết về thi triều zombie đáng sợ bao nhiêu
Vương Kỳ cũng chưa từng thấy qua thi triều zombie, bất quá, nàng biết rõ Trương Thành giết chết một nô lệ tên gọi Lý Lộ.
Bởi vậy, nàng cũng không muốn chọc giận với Trương Thành.
Giữa trưa, Mã Trân Trân đã chuẩn bị bữa ăn cho nhóm Trương Thành.
Đương nhiên, nhờ có việc đó, nàng lại được ban thưởng hơn nửa cân thịt.
Trương Thành vừa ăn, vừa nói: "Lão bà, chút nữa anh sẽ lên thị trấn, còn cần cái gì, liệt kê ra anh sẽ mang về."
"vật phẩm sinh hoạt tương đối ít, kem đánh răng, khăn mặt, nước gội đầu, sữa tắm đều thiếu."
Đường Dĩnh đã liệt kê một danh sách, thế nhưng cô chưa giao cho Trương Thành , mà còn muốn hỏi qua Vương Kỳ: "Em cần mang thứ gì nữa không?"
Vương Kỳ ngẫm nghĩ một chút liền trả lời: "Nếu như đi ngang qua cửa hàng kim khí,anh mang về một chút dậy điện cùng ống thép, đúng rồi, còn có các loại ống dẫn giống như ống nước vậy . . ."
Ngoài việc xây tường, Vương Kỳ nhân dịp nhàn rỗi, muốn làm đường điện bên trong căn cứ, bởi vì dựa theo phân phó của Trương Thành , về sau thư viện sẽ phải bố trí số lượng lớn camera giám sát.
Mà nàng muốn đem phòng ốc cải thiện lại một lần nữa, đem những nơi để làm việc trước tận thế, cải tạo thành những khu sinh hoạt.
Trương Thành nói : "Không thành vấn đề, em liệt kê vào danh sách rồi đưa anh."
Sau đó, Đường Dĩnh nhìn về phía Điền Mặc Lan cùng Cao Lăng Yên, hỏi: "Các em muốn mang thứ gì không?"
Cao Lăng Yên tiếp nhận danh sách cùng bút,nhanh chóng viết lên bốn chữ "Thật nhiều đồ ăn vặt."
Nàng muốn đùa nghịch một chút.
Trương Thành nhìn về phía Điền Mặc Lan, Điền Mặc Lan liền lắc đầu.
. . .
. . .
Nghỉ trưa qua đi, Trương Thành liền xuống núi, hắn lại tiến về thị trấn thu thập vật tư tiếp.
Mà đám nữ nô, dưới sự giám sát cùng đòn roi, mặc dù trong lòng không tình nguyện, nhưng vẫn cố hết sức làm việc.
Cao Lăng Yên liền nói với Đường Dĩnh : "Dĩnh tỷ, buổi chiều không có việc gì, chúng ta đi bố trí cạm bẫy”.
Đường Dĩnh lập tức đồng ý: "Tốt lắm, nếu có thịt rừng, chúng ta có thể thay đổi khẩu vị rồi."
Điền Mặc Lan cùng Vương Kỳ đều không phản đối.
Các nàng phát hiện, từ sau khi Lý Lộ chết, đam nữ nô làm việc tự giác hơn nhiều, không ai dám lười biếng.
Hơn nữa tiến độ công việc, so với trước nhanh hơn không ít.
Vương Kỳ thậm chí còn cảm thấy , nếu như giữ được hiệu suất công việc như thế này mà nói, công trình sẽ hoàn thành sớm hơn dự kiến.
Bốn người đi tvào bên trong rừng, dựa theo phương pháp của Điền Mặc Lan đã chỉ dậy, các nàng tìm kiếm đường đi của đám thú nhỏ, đồng thời bố trí những cạm bẫy trên đường đi.
Nếu như vận khí tốt, tối hoặc sáng mai, sẽ có thu hoạch.
Trương Thành lái xe đi đến một trấn nhỏ.
Zombie bên trong trấn theo bản năng ngước nhìn Trương Thành, sau đó lại tiếp tục ngây ngốc.
Trương Thành đi đến siêu thị của trấn, sau đó hắn lấy rất nhiều đồ ăn vặt cùng với vật phẩm sinh hoạt hàng ngày, dùng những túi ni lông to bọc lại, mỗi lần mang ra xe đầy bốn túi lớn .
. . .
Vật dụng hàng ngày cùng đồ ăn vặt, Trương Thành mang ra xe tận 20 túi lớn.
Những vật tư này, cũng đủ tiêu hao một khoảng thời gian.
Tiếp theo, Trương Thành liền đi qua cửa hàng kim khí.
Dựa theo danh sách vật phẩm của Vương Kỳ , Trương Thành nhanh chóng mang đi những đồ cần thiết, từng bao từng bao mang lên xe.
Thế nhưng lúc Trương Thành đang vận chuyển vật tư ,một chiếc ca nô đã đi tới cảng cá.
Lúc này, những người này đã đi lên bờ, đám người này có quen biết với Trương Thành, và Điền Mặc Lan.
Nam nhân cầm đầu, chính là Hoàng Chí Vĩ.
Đám người Hoàng Chí Vĩ sau khi trở về căn cứ Giang Khẩu.
Bởi vì Ngô chủ nhiệm chết, Hoàng Chí Vĩ được đề bạt là đội trưởng bảo vệ, được phân phối một khẩu súng.
Lúc này Hoàng Chí Vĩ vô cùng đắc ý, bên hông cài súng, trong tay cầm đao, vô cùng phong cách.
"Hoàng khoa trưởng, Zombie ở trên bờ đều đã bị dọn dẹp."
"Hoàng khoa trưởng, có người từng ở nơi này."
Hoàng Chí Vĩ nghe đám người của mình hô lớn, không khỏi nhíu mày, mắng: "Khẩn trương cái gì, chúng ta có súng sợ gì thằng nào?"
Bên hông cài một khẩu súng lúc 92 khiến cho dũng khí của Hoàng Chí Vĩ lớn hơn.
Hoàng Chí Vĩ nói : "Nhanh đi tìm vật tư, bằng không thì đám lão già này, lại có ý kiến về chúng ta"