Ta Bị Zombie Cắn
Chương 526
Tường vây cao 7 mét!
sharedby: truyendichgiare.com
Xe bán tải dừng lại dưới chân núi.
Trương Thành liền xuống xe.
Lúc này, có hơn hai mươi đầu Zombie, những zombie này đang tiến về phía chân núi
Chỉ cần nơi nào có người sống hoạt động, thì có khả năng hấp dẫn đến Zombie.
Nhưng mà, Zombie số lượng cũng không nhiều.
"Đều động thủ, đem Zombie xử lý sạch sẽ." Trương Thành nói xong, liền vung phủ, bổ một nhát vào con zombie gần nhất.
Đem đầu của Zombie xẻ ra làm hai.
Mà Phan Thanh Trúc, Tương Bội San cũng nhanh chóng xuống xe trợ giúp.
Tô Dung Dung vẫn chưa thích nghi được với nỗi sợ người chết, thế nên nàng đi theo phía sau của Trương Thành.
Nàng cũng rút ra thanh khảm đao đang dắt ở đùi.
Lúc này, Tô Dung Dung lại nỗi sợ hãi, dùng khảm đao chém vào đầu zombie đang tới gần.
Tuy trong bốn người, Tô Dung Dung là nhát gan nhất, nhưng so với đám nam nhân Trương Tú Kiệt, còn mạnh mẽ hơn không ít.
Hơn hai mươi đầu Zombie, rất nhanh đã xử lý gọn gàng.
Trương Thành liền lau đi máu đen trên lưỡi phủ, sau đó quay lại nói với đám nhân trên xe: "Đi xuống, tốc độ nhanh lên."
Quách Bình Bình, chương diễm, Trần Phương lập tức xuống xe, đi theo sau lưng của bốn người .
Lúc mà đám người Quách Bình Bình đi đến Đông Lăng thư viện ,đều bị tường vây xung quanh làm cho sợ hãi.
Thế mà lại là một tường vây cao 7 mét!
Mặc dù vẫn chưa xây dựng xong, nhưng cũng bắt đầu thành hình dáng ban đầu.
Lúc này, Trương Thành lấy ra bộ đàm, ấn nút call, nói: "Chúng ta đã trở lại mau mở cửa."
Rất nhanh, cửa sắt liền mở ra.
Sau khi mở cửa sắt ra, liền có thể nhìn thấy bên troncăn cứ Đông Lăng Thư Viện không khí làm việc rất hăng say.
Đám nữ nô vận chuyển xi măng, có những người đang trộn xi, có người đang vác đá, có người đang xúc cát .
Mỗi người phụ nữ trên mặt mũi, trên tay, quần áo, trên giầy đầu dính đầy bụ đất, thoạt nhìn rất bẩn thỉu.
Chẳng lẽ chúng ta cũng sẽ phải làm những công việc này sao!
Đám người Quách Bình Bình trong lòng thầm nghĩ.
Lúc này, Trương Thành liền gọi Quản Ánh Tuyết: "Ánh Tuyết,."
"Xin chủ nhân phân phó." Quản Ánh Tuyết nhanh chóng trả lời.
Trương Thành nói : "năm người này giao cho các ngươi dậy dỗ, nói rõ quy củ cho họ, đồng thời phân công lao động cho bọn họ."
"Vâng thưa chủ nhân." Quản Ánh Tuyết nhẹ nhàng đáp lại, rất hiểu chuyện.
Nàng là một nữ nhân thông minh, nếu như không thể nào thay đổi quy củ, thì nàng cũng không dại gì đi tìm phiền toái.
Hiện tại nàng là LV2, là quản lý, thức ăn và đãi ngộ không hề kém chút nào.
Ngoài Trương Thành cùng lão bà của hắn, tất cả nữ nô bên trong căn cứ đệ tứ đều phải nghe lời của nàng.
"Các ngươi đi theo ta." Quản Ánh Tuyết lạnh lùng nói, sau đó dẫn họ vào bên trong căn cứ Đông Lăng Thư viện.
Trong thư viện, có một đám nữ nô đang nghỉ ngơi. Quản Ánh Tuyết cần đám người này đến trợ giúp , việc “chỉ điểm” cho người mới
"Thời gian vẫn còn sớm, chúng ta tiếp tục tuần tra."
Trương Thành nói xong, liền quay người đi xuống núi.
Xác chết trên bên tàu, luôn làm Trương Thành cảm thấy không yên tâm.
Những người sống sót để mắt tới Đông Lăng Trấn, đều sẽ trở thành địch nhân của hắn
Trương Thành muốn tìm ra địch nhân, cùng tiêu diệt tất cả trước khi chúng phát hiện ra sự tồn tại của hắn .
Trương Thành cùng ba người Phan Thanh Trúc tiếp tục tuần tra bên trong địa bàn
Lúc này một đám người sống sót, đang núp trong bụi cỏ ,nhìn Trương Thành rời đi bàn luận:
"Lão đại, cứ điểm của bọn họ chắc chắn ở phía trước!"
"Hơn nữa bọn họ còn tách ra."
"Lão đại, cơ hội của chúng ta đến rồi."
Không chỉ nam nhân tóc quăn, còn có cả nam nhân trọc đầu cùng toàn bộ thành viên trong đoàn đội, đều nhất trí thời cơ đã đến.
Tập kích căn cứ của Trương Thành ,cướp sạch vật tư.
Chắc chắn bên trong có rất nhiều vũ khí cùng trang bị.
Bọn họ chỉ cần thay đổi vũ khí, xử lỹ 4 người Trương Thành lại vô cùng đơn giản, sau đó khống chế tất cả nữ nhân, làm những việc họ muốn.
Suy nghĩ thôi mà trong người cả đám đầy kích thích!
Đầu trọc gật đầu, nói ra: "Tốc độ nhanh lên, ta không muốn hắn trở về kịp."
Mặc dù không biết Trương Thành đi đến nơi nào, nhưng bọn họ đã lái xe rời đi, trong thời gian ngắn, cũng không thể về được.
Chỉ cầ trong lúc Trương Thành rời đi phát động tấn công căn cứ, khả năng công phá cứ điểm tăng lên không ít.
Hơn nữa, bây giờ là giữa trưa, đám người bên trong căn cứ, khẳng định không nghĩ tới, sẽ có người đột nhiên tập kích.
Đông Lăng thư viện, trên tầng 2.
Vương Kỳ đã xây dựng cho mình một phòng làm việc riêng.
Nàng hiện tại đang phác họa lại những ý tưởng cương Thành.
Trương Thành có rất nhiều ý tưởng, trong hoàn cảnh hiện nay, có một số cũng không hợp lý.
Thế nhưng, hắn đưa ra yêu cầu, hắn chỉ quan tâm đến kết quả, dựa theo lời nói của Đường Dĩnh , vậy chỉ có thể dựa theo ý tưởng của hắn mà thực hiện
Chào đón nam nhân, mới có thể làm cho nam nhân cao hứng.
Nam nhân cao hứng, liền sẽ trân quý nữ nhân của mình hơn
Nếu như trước khi virut bộc phát, Vương Kỳ tuyệt đối không cần nam nhân.
Thế nhưng lúc này, tận thế hàng lâm, nàng cần có Trương Thành bảo vệ.
Mà nóc nhà lầu ba,lúc trước chỉ là một tháp canh đơn sơ, nay đã dùng thép, xi măng xây dựng, gia cố thêm độ cao, cùng những tấm chắn che gió che mưa.
Lúc này Điền Mặc Lan đang ở trên tháp canh, làm nhiệm vụ canh gác, bảo hộ cứ điểm an toàn.
Mỗi tầng dều thiết kế cao hơn 3 mét, lại thêm độ cao của tháp canh, mặc dù 7 mét tường vây xung quanh, cũng không hề che bớt tầm mắt của nàng.
Lúc này, đám đầu trọc, đang lặng lẽ đi lên núi. Bọn chúng đang bò sát mặt đất, bộ dạng đúng một đám trộm cướp.
Khi nhìn thấy tường vây cao 7 mét, cả đám đều ngơ ngân.
Hơn nữa, cửa sắt kia lại không thể dễ dàng phá mở.
Lúc Đám người đang còn kinh hãi, Điền Mặc Lan cũng liền phát hiện ra đám người này.
Nàng đếm qua số lượng của đoàn đội này.
Mười một người, hơn nữa, mỗi người đều có súng.
Chương trước
Chương sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc
A/D để lùi/sang chương.