Nữ nhân rất gầy, da vàng vọt , môi của nàng khô nứt nẻ, thoạt nhìn qua trông rất bẩn thỉu cùng mệt mỏi, khiến cho Vương Sắc phán đoán qua ống ngắm, chính là nữ nhân này trải qua đoạn thời gian rất thảm, thức ăn nước uống, đều không được bảo đảm .
Mà Trương Thành điều khiển máy bay không người lái, bắt đầu do thám xung quanh.
Nếu có người trốn ở các bụi cây xung quanhhắn hoàn toàn có thể phát hiện ra một cách dễ dàng.
Vì,xung quanh khu vực này cây cối cũng chỉ cao hơn 1 mét một chút.
Trương Thành liền thu h bay không người lái, do thám bước đầu, không có phát hiện bất cứ ai mai phục xung quanh.
Lúc này, Trương Thành mang theo khẩu súng trường QBZ-95 đứng lại phía trước chiếc xe bán tải, chờ nữ nhân kia đi đến.
Nữ nhân này vốn cho rằng Trương Thành sẽ rời đì, nàng ở trên đường, đây cũng không phải lần đầu tiên gặp người sống sót khác, nhưng mà, hầu hết tất cả những người sống sót ít ỏi mà nàng gặp qua, đều không tiếp nhận nữ nhân bên trong đoàn đội.
Tại bên trong tận thế, nam nhân tác dụng hơn nữ nhân rất nhiều
Nam nhân có sức lực, còn có dũng cảm, có thể chiến đấu, có thể tìm kiếm thức ăn.
Mà nữ nhân . . .
Đại bộ phận là phụ thuộc vào nam nhân.
Bởi vậy, tại trong mắt hầu hết người sống sót, nữ nhân chỉ là một thứ vướng víu, tốn lương thực để nuôi.
Lúc này, nữ nhân cắn môi, chạy từng bước về phía xe tải.
"Dừng lại!" Trương Thành nâng súng lên, chĩa về phía nữ nhân.
Nữ nhân lập tứng ngừng lại.
Trương Thành có súng, những người sống sót có súng, rất cường đại, cũng rất nguy hiểm.
Nữ nhân hiểu rõ điều này.
"Để hai tay lưng." Trương Thành vừa đi vừa nói.
Nữ nhân phối hợp bỏ hai tay ra phía sau lưng.
Trương Thành lấy còng số tám ra, đem khóa chặt tay nàng lại, sau đó, bắt đầu kiểm tra toàn bộ thân thể nữ nhân, mà Vương Sắc phụ trách giám sát xung quanh.
Kiểm tra cơ thể là quá trình cơ bản.
Hiện tại là tận thế, người sống sót rất nhiều người biết diễn xuất, không thể tin tưởng được, dưới một gương mặt hiền lành, phải chăng đang ẩn giấu đi sự giảo hoạt xấu xa.
Trương Thành kiểm tra toàn bộ cơ thể của nữ nhân này, gồm cả ngực cùng chỗ kín.
Bên trong áo ngực, hoàn toàn có thể gidao giấu súng.
Sau khi chắc chắn rằng nữ nhân này không có vũ khí, Trương Thành mới hỏi nữ nhân; "Tên gọi là gì, từ đâu đến."
"Từ Mỹ Kỳ, nhà ta là . . ."
Nữ nhân chưa nói hết câu, liền bị Trương Thành cắt ngang.
Trương Thành xụ mặt hỏi: "Ta hỏi ngươi là từ đâu đến, không hỏi nhà của ngươi ở đâu, trả lời thành thật một chút."
Một nữ nhân có thể sống sót bên trong tận thế, đều có điểm khả nghi.
Trừ phi Từ Mỹ Kỳ có bản sự giống như Điền Mặc Lan, Cao Lăng Yên, Phan Thanh Trúc , bằng không mà nói, không phải chết đói, chính là bị Zombie ăn hết, hoặc bị đám ác ôn bắt được, một là làm nô lệ , hai là bị chơi đến chết.
Từ Mỹ Kỳ nhìn Trương Thành, lập tức quay đầu, chỉ về hướng đông, trả lời: "Bên kia, ta vượt núi đến đây."
Trương Thành lại hỏi: "Trên đường không gặp Zombie sao?"
Từ Mỹ Kỳ lắc đầu.
Trương Thành hỏi: "Đi bộ tới?"
Từ Mỹ Kỳ gật đầu. Trương Thành hỏi tiếp: "Ăn cái gì để có thể sống sót?"
Từ Mỹ Kỳ trả lời: "Tìm được thứ gì liền ăn thứ đó."
Trương Thành kiểm tra trong ba lô của Từ Mỹ Kỳ .
Trong bọc là rau lang cũ , gừng, còn có một số rễ cây , có thể là một loại rau dại nào đó.
Trương Thành hỏi: "Đây cái gì?"
Từ Mỹ Kỳ nói : "Địa Hoàng, có thể ăn vào bổ sung máu huyết, đồng thời có thể trị bệnh kinh nguyệt không đều . . ."
Trương Thành hỏi: "Ngươi là thầy thuốc?"
Từ Mỹ Kỳ trả lời: " trung y viện Xương Dung, năm ngoái mớvừa thực tập, trong ba lô còn có thẻ sinh viên cùng thẻ căn cước của ta."
Trương Thành từ trong balo, tìm thấy thẻ sinh viên cùng thẻ căn cước của Từ Mỹ Kỳ , còn có giấy chứng nhận thực tập của nàng, hắn nhìn qua nhưng có thể khẳng định những thứ này không phải là giả.
Trương Thành lại hỏi: "Tại sao muốn tới nơi này?"
Từ Mỹ Kỳ trả lời: "Một đường đi tới, ta cảm thấy nơi này số lượng Zombie tương đối ít."
Câu trả lời này ngược lại cũng có thể coi là hợp lý.
"Lên xe trước rồi nói sau." Trương Thành quyết định đem Từ Mỹ Kỳ mang về căn cứ trước đã.
Mặc dù Nghiêm Thải cũng hiểu thảo dược, nhưng không phải bác sĩ chuyên nghiệp, mà Từ Mỹ Kỳ lại là được đào tạo bên trong trường lớp chính quy .
Trương Thành cho xe chạy, Vương Kỳ cã trở lại trên xe.
Lúc dừng xe, lúc chưa lên căn cứ, hai cô bé Phan Xảo Xảo cùng Dương Hiểu Hồng liền chạy vào bên trong nông trại chơi.
Lúc này, Phan Thanh Trúc đang đứng ở cửa, phía sau nàng đang giấu một cây roi trúc
Lúc Phan Xảo Xảo nhìn thấy Phan Thanh Trúc , như chuột thấy mèo lập tức dừng lại, sau đó gượng cười, nói ra: ". . . Tỷ tỷ, em rất nhớ chị.”
Phan Thanh Trúc lạnh lùng nói: "Tới đây."
Phan Xảo Xảo vội vàng xoay người, nhìn về phía Trương Thành, dùng ánh mắt cầu cứu , nũng nịu nói: "Anh rể "
Trương Thành thì đang mang theo một chiếc túi, bên trong túi chứa đầy sách vở: "Đừng lo lắng chuyện cô bé sẽ chậm trễ việc học, sách vở anh đều mang đế, nếu như không đủ, anh sẽ đi vào thị trấn tìm kiếm thêm."
"Anh rể, anh là ma quỷ sao? !"
Phan Xảo Xảo giơ lên nắm hỏ.
Thế nhưng, Phan Thanh Trúc đã đi đến, giơ cao roi trúc vụt mạnh xuống mông của Phan Xảo Xảo .
Ba!
Thanh âm nghe rất thanh thúy.
Tuy nhiên, Phan Thanh Trúc nghe cảm giác có gì đó không đúng, lập tức tóm lấy Phan Xảo Xảo sau đó cởi quần cô bé ra.
Quả nhiên, trong quần lót còn lót thêm một lớp quần da.
Nhưng cũng rất khéo tay, chính nàng tự khâu vào trong quần lót.
Nhìn xem Phan Thanh Trúc đuổi đánh Phan Xảo Xảo, Trương Thành mỉm cười, sau đó, hắn gọi Quản Ánh Tuyết.
Quản Ánh Tuyết chạy tới trước mặt của Trương Thành.
Trương Thành chỉ Từ Mỹ Kỳ, nói : "Mang nàng đi tắm rửa, thuận tiện dạy dỗ quy củ một lần, thức ăn dựa theo tiêu chuẩn của LV1 cấp cho nàng."