WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 578:

Chương 578

Sùng Khánh Tự!

sharedby: truyendichgiare.com


Từ Mỹ Kỳ là người rất thích hợp cho nhiệm vụ đó.

Nàng là nữ nhân, lại học thuốc đông y, bất luận đoàn đội nào cũng sẽ tiếp nhận nàng

Mng điều tra rõ tình huống căn cứ của Trương Thành ,sẽ tìm cơ hội rời khỏi đó.

Đương nhiên, thời o nhiệm vụ này là một tháng.

Thời gian một tháng, đủ để cho Mỹ Kỳ thân quen mọi người bên trong căn cứ, bởi vậy, lúc rời khỏi, sẽ rất dễ dàng.

"Có ý tứ." Trương Thành gãi đầu một cái, hắn vừa mới vững chân ở Đông Lăng Trấn, liền có người muốn tính kế nhúng chàm vào địa bàn của hắn.

Sùng Thánh tự,là một ngôi miếu có lịch sử hơn 200 năm tuổi, nhưng, nơi này lại không hề nổi tiếng, hương hỏa cũng rất bình thường.

Dù sao Văn Hoa trấn cùng Đông Lăng trấn rất gần, anh cả không cười em út, Văn Hoa Trấn cũng rất giàu có.

Bất quá, Mặc dù miếu hoang này cũng ít người lui tới, nhưng căn miếu này được bảo trì bảo dưỡng xem ra không tệ.

Tường bao quanh chùa, mỗi năm đều sơn lại một lần, bên trong cũng liên tục được sửa chữa gia cố, không phải vì ít người lui tới mà trở thành căn miếu rách nát.

Lúc này, Ngôi miếu này đã bị một đám người tiếp quản.

Đám người sống sót này, một phần là người của Văn Hoa trấn, đại bộ phận là ở vùng khác tới đây, đi qua Văn Hoa trấn được mang về miếu, cũng có người bị ép buộc đến đây

Hiện tại, bên trong miếu, có 132 người. Trong đó nam nhân 90 người, nữ nhân 42 người

Lão nhân, trẻ con có 17 người.

Tường bao xung quanh miếu, đã được gia cố thêm cao bằng gạch cùng xi măng, cửa chính cũng được gia cố để có thể cứng rắn hơn.

Bình thường muốn ra vào căn cứ, nhất định phải sử dụng thang dây leo lên leo xuống.

Cách này rất hữu hiệu để đề phòng zombbie, đồng thời phòng ngự người xâm nhập tập kích

"A…Tiểu Long . . ."

"Ngươi tỉnh lại đi!"

"Ngươi mà có mệnh hệ gì làm sao mẹ ngươi có thể sống được!"

Lúc này, bên trong miếu đang vang lên một tiếng kêu khóc của nữ nhân.

Chỉ thấy một nữ nhân khoảng 40 tuổi, quần áo bị xé nát đang ôm một thiếu niên 10 tuổi gào thét.

Thiếu niên máu me đầy mặt, hai mắt nhắm nghiền, hai tay vô lực rủ xuống đát.

Chung quanh nữ nhân, lão nhân, trẻ con, đều yên lặng nhìn, không có người tiến lên an ủi nữ nhân kia.

Nữ nhân này hôm qua mới được đưa về căn cứ

Nàng mặc dù hơi gầy, nhưng mặt lại trắng nõn, khẳng định thời gian vừa rồi sống không hề tệ.

Vừa vặn nàng lại dẫn theo một đứa bẻ, bị một tên đầu lĩnh bên trong căn cứ coi trọng .

Muốn bắt nàng đem đến kho củi, muốn hiếp dâm nàng, mà con của nàng khi biết chuyện, liền cùng tên kia xung đột.

Kết quả, bị tên kia cầm gậy đập vỡ đầu.

Đương nhiên, loại chuyện này, ở đây vẫn thường xuyên gặp pahir.

Chung quanh nữ nhân, lão nhân, trẻ con, một mặt đều an tĩnh,không một ai tỏ ra kinh ngạc.

Về phần an ủi sao? Ai sẽ ngốc đến mức đi tìm phiền toái cho bản thân mình đây?

Chết tử tế không bằng sống trong nhục nhã, doanh trại này toàn bộ dựa vào bọn họ nuôi, nếu mất lòng bọn họ, vậy sẽ bị họ đuổi đi, thậm chí là giết chết.

"Khóccái gì, mẹ hắn, đã cho các ngươi ăn uống còn không biết điều sao? Lão tử liều mạng bên ngoài mang về đồ ăn cho các ngươi có biết không!"

Lúc này, một trung niên nam nhân hơi lùn đang hét lớn.

Nam nhân lùn này tên là Vương Anh, người trong trại thường gọi hắn là Ải Cước Hổ Vương Anh.

"Chết cũng đã chết rồi, đã đem đầu đập bể rồi, đem ra sau trôn đi, đề phòng hắn cảm nhiễm biến thành Zombie."

Nam nhân nói chuyện, cao khoảng 1m7, tứ chi rất dài. Hắn gọi Lý Học Thắng, trước khi virut bùng phát, từng mở phòng bóng bàn bên trong thị trấn, làm rất nhiều chuyện xấu, ai ai cũng coi hắn là một gã lưu manh, mà hắn cũng là một đầu lĩnh bên trong căn miếu này,cũng có biệt hiệu cho riêng mình.

Lúc này, bộ đàm ở ngang hông của Vương Anh truyền dến tiếng xào xạc.

"Chúng ta muốn trở về, để tất cả chuẩn bị ra khiêng đồ."

Giọng nói của một nam nhân truyền ra trong bộ đàm.

"Vâng lão đại." Vương Anh vừa cười vừa nói, ssau đó hướng về đám đông xung quanh nói: "Đều nhanh nhẹn lên, lão đại đã quay lại."

Ong ong ong

Tiếng động cơ xe, dừng lại dưới chân núi.

Xe để dưới chân núi, cũng gần 29 chiếc, trong đó mới vừa dừng lại có 10 chiếc xe, trong đó có một chiếc xe chở đất

Xe chở đất lúc này đang chở về gạo, dầu phộng, dầu hạt cải, cùng một ít thịt khô, lạp xưởng.

Đương nhiên, hấp dẫn nhất, vẫn là những vò rượu ở trên xe.

Lúc này, đám người Vương Anh đã xuống núi, phía sau hắn mang theo một đám già trẻ nam nữ.

Xuống đây làm nhiệm vụ khuôn đồ.

Mà ở trên đường, Zombie tiến tới, đều bị Vương Anh dùng một chiếc búa sắt, đập bể đầu.

"Lão đại."

"Lão đại."

Nam nữ già trẻ từ trên núi xuống, đều chủ động hướng về ghế lái xe chở đất chào hỏi.

Nam nhân bước xuống từ trên xe.

Hắn cao khoảng 1m75 ,mắt trái bị bịt kín, khóe miệng có một vết sẹo, tựa hồ há miệng nhìn như một chiếc miệng lớn, bộ dạng rất đáng sợ

Mà bên hông hắn cắm hai khẩu súng lục QSZ-92 , càng khiến cho người ta sợ hãi.

Nam nhân gọi là Trịnh Vân Bằng, lúc trẻ tuổi đã ra đường lăn lộn, về sau đánh tàn phế người ta, đi tù hơn 15 năm, sau khi ra ngoài, vào Nam ra Bắc, khắp nơi cướp bóc.

Lúc này, trong các cỗ xe đi xuống hơn 16 người.

Lý Học Thắhai mắt tỏa sáng, vừa cười vừa nói: "Lão đại, thu hoạch lớn không?."

Trịnh Vân Bằng vỗ vỗ mặt của một người phụ nữ nói: "Tiểu Trần làm rất tốt."

Bị Trịnh Vân Bằng gọi là tiểu Trần ,là một người y tá.

Nàng cùngTừ Mỹ Kỳ giống nhau, đều được phái ra bên ngoài làm gián điệp. Các nàng lấy tư cách là thầy thuốc, thân phận y tá, hòa nhập vào bong đoàn đội người sống sót , không chỉ có nghe ngóng tin tức tình báo, hơn nữa còn có thể phối hợp trong ngoài, trợ giúp Trịnh Vân Bằng dễ dàng xâm chiếm căn cứ khác.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.