Trịnh Vân Bằng uy hiếp bắt một ông già chạy về hướng cửa sau.
Mà thủ hạ của Trịnh Vân Bằng nhanh chóng bắt chước theo hắn, sợ mình chậm chân sẽ chết trên tay nhóm người kia.
Phan Thanh Trúc, Tương Bội San nhìn đám ác ôn đang chạy trốn, cắn răng không dám nổ súng.
Còn Trương Thành ôm súng máy hạng nhẹ, mang theo người đuổi phía sau.
Những tên còn chưa kịp chạy, hoặc là chưa kịp trốn đi xa, hay nữ nhân, đều bị chặn lại.
Về phần lão nhân cùng hài tử, đều sớm trở thành khiên thịt, chạy phía trước rời đi.
"Đừng có giết chúng ta."
"Đại ca, chúng ta đầu hàng."
Ba! Ba! Ba!
Ác ôn quỳ trên mặt đất, từng tên bị hắn giết chết
Trương Thành quay đầu, nhìn về phía đám người Mã Trân Trân nói: "Đem các nàng trói hết lại."
"Vâng." Mã Trân Trân lập tức gật đầu.
Các nàng đây là lần đầu tiên nhìn thấy Trương Thành giết nhiều người như vậy . . .
Lúc này, xác chết la liệt, tay chân rơi vung vãi, thậm chí có người còn bị lựu đạn nổ tan sát.
Súng máy hạng nặng QJZ-89 , để lại vết thương rất khủng bố, ai xui xẻo trúng đạn chắc chắn thân thể không còn nguyên vẹn . . .
Trương Thành nói : "Tiếp tục đuổi theo."
Trương Thành nói xong, liền dẫn người đi ra phía của sau.
Lúc này, Phan Thanh Trúc cùng Tương Bội San đi tới trước mặt của Trương Thành các nằng cúi đầu không dám ngẩng lên nhìn Trương Thành, các nàng muốn nói ra lời xin lỗi.
Các nàng không thể tàn nhẫn, nổ súng vào những con tin kia được.
Tuy nhiên, Trương Thành chỉ vỗ vỗ bả vai của hai người, không có trách cứ các nàng.
Trong lòng các nàng vẫn tồn tại thiện tâm, đây không phải chuyện xấu.
Về phần đám ác ôn Trịnh Vân Bằng đang chạy loạn , Trương Thành đương nhiên không để bọn chúng sống sót.
Bởi vì bên ngoài còn có Zombie,Bị Zombie công kích, nhất định tốc độ sẽ chậm lại.
Đúng như suy đoán của Trương Thành.
Trịnh Vân Bằng lúc vừa xuống núi, liền gặp một bầy Zombie ngăn chặn.
Ách . .. Ách ách . . .
Ahhh….Ahhh . . .
Mới vừa xuống tới dốc, bên tan truyền đến những âm thanh gầm gừ của đám Zombie, trong rừng lấp loáng bóng của những con Zombie đang tiến lại gần.
Chung quanh đây Zombie cũng không ít, mỗi lần ra ngoài, đều dẫn theo Zombie trở về, mà khi đám Trương Thành đi tới đây, cũng hấp dẫn không ít Zombie đi tới nơi này.
Thêm tiếng súng cùng tiếng nổ mạnh của lựu đạn tên lửa, như một hồi chuông mời gọi Zombie tới nơi này tham gia một bữa tiệc no nê
"Bỏ lại lão nhân, cùng trẻ con."
Trịnh Vân Bằng hô lớn.
Lão nhân, hài tử chạy chậm, lập tức bỏ lại làm mồi nhử , hấp dẫn công kích của Zombie tạo cơ hội cho bọn chúng trốn thoát.
Dưới mệnh lệnh của Trịnh Vân Bằng ,đám người già lập tức bị đẩy ngã trên mặt đất.
"Chờ đã, đừng bỏ lại ta." lão tóc bạc trắng cầu khẩn nói. Nhưng mà, đám Trịnh Vân Bằng không có thời gian để nói nhiều với lão nhân.
Mặc dù bằng vào năng lực của bọn chúng ,số lượng Zombie hiện tại quá dễ để giải quyết, nhưng đằng sau của bọn chúng có đám Trương Thành đuổi sao, làm sao chúng có thể phí thời gian xử lý zombie được.
Lão nhân, hài tử rất nhanh bị Zombie đè ngã trên mặt đất, xé xác ăn thịt.
A! A!
Những tiếng thét vang vọng trong núi rừng.
Nhưng , không một người nào quay lại nhìn.
Trịnh Vân Bằng liền chạy đến một bìa rừng có ba cây cổ thụ lớn, trong bụi cây có chiếc xe Jeep.
Chiếc xe Jeep này đã sớm đỗ ở nơi nàlà Trịnh Vân Bằng chuẩn bị một đường lui cho mình.
Kẻ giết người luôn phải đề phòng mình bị người giết, Trịnh Vân Bằng biết rõ, khả năng có một ngày nào đó, sẽ có người tập kích doanh địa của bọn chúng, giống như lúc hắn tấn công những doanh địa khác vậy.
"Lên xe, mn xe."
Trịnh Vân Bằng ngồ xe, đám thủ hạ nhanh chóng lấy bình xăng đằng sau cốp , đổ đầy xăng.
"Lão đại, chúng ta đi đâu bây giờ!"
"Lão g bỏ lại chúng ta."
Trên xe chỗ ngồi có hạn, ở đằng sau, nóc xe, hiện tại đều đã chật kín người.
Nhưng mà, vẫn còn hơn hai mươi người ở lại.
Trịnh Vân Bằng rút súng lục ra, quát lớn: "Đều im miệng lại! Ai ồn ào, lão tử bắn chết!"
Lúc này, đám nam nhân xung quanh xe, lập tức im lặng.
Tuy nhiên, xe đã để nơi này mấy tháng trời, không một ai động đến, khi khởi động lại, gặp không ít vấn đề.
"Nhanh khởi động, nhanh lên!"
Nam nhân phụ trách lái xe, đang muốn khởi động xe, nhưng hắn đã thử rất nhiều lần, đều không thể thành công.
Ách . . . Ách ách . . .
Ahhh…..Ahhhh . . .
Lại có Zombie tiến lại.
Số lượng Zombie lần này, vào khoảng hơn 50 đầu, cũng không tính nhiều.
Những nam nhân không có chỗ trên xe, lúc này đều muốn bỏ lại Trịnh Vân Bằng, tự tìm đường sống cho chính mình.
Tuy nhiên, Trịnh Vân Bằng quyết định nổ súng, hắn bắn chết một tên thủ hạ
Trịnh Vân Bằng hô: "Tiêu diệt những cái này Zombie!"
Nhưng mà, các nam nhân đều không quan tâm mệnh lệnh của Trịnh Vân Bằng, đều phân tán khắp nơi chạy trốn.
. . . .
"Mẹ!" Trịnh Vân Bằng không tiếp tục nổ súng, đạn của hắn không còn nhiều, lúc này tiết kiệm đạn còn có cơ hội bảo mệnh.
Mà đám nữ nhân bị bọn chúng bắt làm con tin, nhìn thấy Zombie xung quanh, các nàng cũng lập tức bỏ chạy.
"Nổ máy rồi , nổ máy rồi!"
Lúc này, xe rốt cục cũng khởi động được.
Nam nhân trên ghế lái hưng phấn hô lớn.
Trịnh Vân Bằng nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng mà, xe con chưa kịp chuyển động.
Pằng!
Một tiếng súng đột ngột vang lên, xen lẫn vào những tiếng gầm gừ của zombie
Sau đó, nam nhân trên ghế lái, đầu lập tức gục vào vô lăng xe.
Viên đạn bắn thủng thái dương của hắn, trực tiếp bắn nổ nát đầu hắn.
Máu tươi văng tung tóe trong xe.
Nam nhân bên trong xe đều rõ ràng, kể cả Trịnh Vân Bằng .
Lúc này, Điền Mặc Lan lại nạp đạn, giật chốt, lần thứ hai bóp cò, một viên đạn bay tới.
Ầm!
Viên đạn trực tiếp bắn nổ đầu một tên vừa bước xuống xe.
Dụng cụ đo đạc, khoảng cách 416 mét.
Không trượt một phát nào.
Mà đám người Trương Thành đang gặp phải đám Zombie công kích, bọn họ nhanh chóng dọn dẹp, rồi đi tới phía chân núi.