Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 617:

Chương 617

Lão đại để ta sống lâu thêm một chút

sharedby: truyendichgiare.com


Ra ngoài tìm vật tư có độ nguy hiểm cực kỳ lớn, nhất là tiến vào những thôn trán mới để tìm vật tư.

Nếu như không đi mạo hiểm , thì căn cứ Giang Khẩu không thể duy trì một khoảng thời gian dài được .

Bởi vậy, Căn cứ Giang Khẩu phải áp dụng phương thức "Tăng thu giảm chi" .

Đầu tiên, sử dụng các vật tư bên trong căn cứ luôn bị thắt chặt, nhất là thuốc men.

Tiếp theo,cách một đoạn thời gian, tổ chức những đội ngũ đi ra bên ngoài để bổ sung vật tư cho căn cứ.

Theo lý thuyết, bẩy đội ngũ trinh sát, phải luân phiên nhau ra ngoài.

Chỉ là đám người Vương Phong muốn chiêu mộ đám Chu Hạo , mà Vương Phương thì mới tới chưa tham gia vào thế lực nào cả, bởi vậy, những việc nguy hiểm, hầu như giao cho bọn họ đi làm.

Vương Phương cũng không ngốc, hắn biết có điều gì mờ ám ở đây.

Nhưng nếu muốn ở lại căn cứ Giang Khẩu ,phải tuân theo quy củ của căn cứ Giang Khẩu .

Nếu như bọn họ không thể nhịn, vậy chỉ có thể rời đi Giang Khẩu.

Vương Phương vỗ vai Kha Kiệt nói: "Lên thuyền thôi."

"Mẹ." Kha Kiệt lớn tiếng chửi tục.

Mặc dù Kha Kiệt là chửi đổng không nhằm vào Thái Hiểu Minh, nhưng cũng khiến cho Thái Hiểu Minh nhíu mày.

Đội trị an phía sau lưng hắn, liền nhìn về phía Kha Kiệt.

Vương Phương không muốn gây chuyện, chủ động bước tới nói rõ với đội trị an.

Mọi thứ coi như sắp xếp xong.

Nhưng, trong lòng của Kha Kiệt vẫn rất khó chịu.

. . .

Ngồi thuyền đi lên đất liền.

Tiểu đội của Vương Phương , là đội ngũ đầu tiên lên bờ.

Trên bờ là một bãi đá rất trơn trượt,lúc xuống thuyền phải rất cẩn thận, chỉ cần không để ý một chút, chắc chắn ăn nhiều đau khổ.

Thời tiết nóng bức,hiện tại trên bờ không có Zombie.

Đám Vương Phương lên bờ, lập tức đi lấy xe, đồng thời từ trong ba lô lấy ra xăng, đổ đầy bình xăng.

Hứa Cường, Tôn Càn, Triệu Cương cũng lần lượt lên bờ.

Người đi cuối cùng, là đội trị an của Thái Hiểu Minh .

Đoàn người hơn 100 người trùng trùng điệp điệp..

Thái Hiểu Minh thúc giục nói: "Nhanh chân lên một chút, trước ba giờ chúng ta phải quay lại căn cứ Giang Khẩu."

Giữa trưa 12 giờ . Khoảng thời gian này nhiệt độ không khí là cao nhất, là thời điểm tốt nhất để tìm vật tư.

Trong khoảng thời gian này, Zombie sẽ ở những địa phương mát mẻ, tránh né nắng nóng như lửa cháy.

Trạm đầu tiên là Thất Bảo thôn.

Đội xe xuất phát, một đội xe hơn chục chiếc, nếu từ trên không nhìn xuống, như xếp thành một hàng dài.

Mặc dù nói, chỉ cách Ngư Dược Thôn chỉ 70 km, nhưng trên đường đi lại không ít rắc rối.

Con đường thì mấp mô xóc nẩy, cùng với việc tiết kiệm xăng không mở điều người trên xe toàn thân đầy mồ hôi.

Mà trong xe của Thái Hiểu Minh thì thoải mái hơn một chút, hắn quyết định mở điều hòa xe.

Đến nơi, Hứa Cường được phái đi bắt đầu “bầy trận”.

”Bầy trận” là thế nào?, chính là dùng ô tô cùng xích sắt, hình thành nên một rào chắn tạm thời",

Mà hầu hết đám người đều trốn ở đằng sau rào chắn, dùng vũ khí công kích zombie bị chặn lại.

"Ta sẽ vào trong thôn dẫn Zombie ra "

Triệu Cương cùng thủ hạ của hắn, cầm trống chiêng, đi vào trong thôn gõ loạn.

Cheng Cheng Thùng Thùng . . .

Tiếng động tương đối lớn, kinh động toàn bộ Zombie bên trong thôn.

Ách . . . Ách ách . . .

Ahhh….Ahhh . . .

Zombie gầm gử, nhanh chóng từ trong các tòa nhà đi ra

"Trở về."

"Nhanh."

Triệu Cương hô hào, đồng thời dẫn theo thủ hạ, chạy nhanh về phía rào chắn tạm thời.

Đám Zombie bên trong thôn liên tục đi ra.

Những đầu Zombie nhìn thân hình chúng bị nắng chiếu đã giống như những khúc củi mục, giương nanh múa vuốt, lao về phía rào chắn.

Hứa Cường hô: "Chuẩn bị chiến đấu!"

Bọn họ đều là những người từng sinh tồn bên trong tận thế.

Lúc này, không một chút bối rối.

Nhóm Zombie đầu tiên tiến đến rào chắn , ước chừng có hơn 100 con.

Năm sợi xích sắt dài hơn 10 mét, phối hợp cùng ô tô tạo thành rào chắn, thành công ngăn lại nhóm Zombie đầu tiên.

"Tốc độ nhanh một chút!"

Hứa Cường một bên hô hào, tay không ngừng lại, một dao đâm xuyên đầu Zombie .

Bọn họ đều đã từng có kinh nghiệm, để ứng phó với những Zombie đơn lẻ không phải vấn đề gì lớn.

Chừng khoảng 10 phút đồng hồ trồi qua, Zombie bị dẫn ra bên trong thôn, đều nằm trên mặt đất, bọđã giải quyết hơn 300 đầu zombie.

"Vào thôn." Vương Phương cùng Tôn Càn , phụ trách dẫn đội vào bên trong thôn lục soát vật tư.

Đây cũng là lúc nguy hiểm nhất.

Bởi vì vẫn còn Zombie bên trong thôn, có thể những người bị cảm nhiễm biến thành Zombie , vừa vặn đang khóa cửa nghỉ ngơi trong phòng, bởi vậy bị nhốt lại bên trong.

Dù là Tôn Càn, hay là Vương Phương, tất cả hai đội ngũ này đều không hề muốn nhiệm vụ đi lục soát.

Tuy nhiên, đây là đặc biệt phân công cho họ.

Ầm! Ầm! Ầm!

Tôn Càn dùng chân đạp mạnh vào cửa gỗ.

Cửa vừa mở ra, liền có Zombie nhào ra.

Tôn Càn đã thừa kinh nghiệm, đầu tiên là dùng chân đạp ngã Zombie, sau đó dùng dao đi rừng, trực tiếp chém mạnh vào đầu của Zombie .

Zombie đã được giải quyết, Tôn Càn dẫn thuộc hạ đi vào bên trong.

"Đều cẩnthận một chút."

Tôn Càn nhắc nhở.

Cùng lúc đó, đám người Vương Phương cũng đi vào trong thôn lục soát.

Không chỉ có thực phẩm, quần áo, chăn màn đều mang đi, từng căn phòng bị khóa được mở ra, tìm kiếm tất cả vật tư thường dùng thuốc men, ngay cả kim khẩu , cùng chỉ để may vá, sữa rửa mặt, mặt nạ dưỡng da, băng vệ sinh, giấy vệ sinh đều không bỏ qua.

Tận thế cầu sinh, là như vậy đó, bất luận là thứ rác rưởi gì lúc trước, đều là đồ hữu dụng bên trong tận thế.

"A!"

Bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét thảm.

"Chuyện Gì?!"

Kha Kiệt theo tiếng thét đi tới, chỉ thấy một nam nhân đang ngã trên mặt đất, một con Zombie đang cắn cổ của hắn.

"Mẹ!" Kha Kiệt rút đao ra, đâm chết Zombie.

Vương Phương cùng mấy người cũng đi đến.

Nhìn thấy đồng đội trên mất, Vương Phương biết rõ hắn không thể sống nổi.

Nam nhân cầu khẩn nói: "Lão đại, đừng, đừng giết ta, để cho ta sống lâu thêm một chút . . ."

Một con kiến nhỏ còn muốn sống, huống chi là người.

Khi bị cắn nhất định sẽ trở thành Zombie, nhưng trước khi thi biến, sống lâu một giây cũng tốt.

"Mẹ." Vương Phương đem ba lô mở ra, lấy ra một chiếc đùi hun khói, còn có một bình rượu, rót ra một ly sau đó nói: "Bảo trọng."

Nói xong, hắn dẫn theo mọi người rời phòng, chốt chặt cửa lại.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch