Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 635:

Chương 635

Muốn giết ta sao? có thể làm cho cuộc sống của ta thú vị hơn đấy

sharedby: truyendichgiare.com


Thủ hạ của Lưu Mãnh , hầu hết là người bình thường, làm gì có ai gặp được cao thủ chân chính

Đương nhiên, cũng không phải toàn bộ đều là người bình thường, bên cạnh Lưu Mãnh cũng có vài thủ hạ trung thành đã từng tham gia quân ngũ, nhưng cũng chưa từng thấy thân pháp mau lẹ như Tiểu Ảnh .

Như một đầu cá trạch trong nước, lui sau, lướt nhẹ tránh công kích.

Tất cả công kích đều rơi vào khoảng không, lúc thì Tiểu ảnh chuyển mình né tránh, lúc thì nhây cao đá xoay, hoặc là áp sát, một đao chém giết đối phương.

Dưới vây công của mấy người, lại bị một mình Tiểu Ảnh từng đao vung chém, khiến cho không có cách nào tiếp cận vây cônNgoài Lưu Mãnh tất cả đám thủ hạ bị ép lùi xa 2 mét.

Hai mét phảng phất chính là một khoảng cách sinh tử, chỉ cần Tiểu Ảnh nguyện ý, một lần xông lên, tiện tay sẽ có một sinh mạng chết trên tay nàng

Tạ Viễn vẫn hc, không hề sợ hãi, Tiểu Ảnh là do hắn mua về từ tổ chức khủng bố rừng mua nhiệt đới Nam Mĩ

Bên trong rừng mưa nhiệt đới Nam Mĩ không chỉ đầy độc xà, mãnh thú, thực vật chân quý, đồng thời, hoàn cảnh sinh tồn ở đây rất đặc thù, là một nơi tốt nhất để bồi dưỡng sát thủ cùng các thành viên tổ hủng bố.

Rừng mưa nhiệt đới là một nơi rất bí ẩn, không cẩn thận, sẽ chết, mà Tiểu Ảnh lại có thể hoàn thành huấn luyện sinh tồn bên trong đó.

Thế nên Nàng có chỉ có thể dùng từ "Khủng bố" để miêu tả về tốc độ cùng ý chí chiến đấu của nàng, mỗi ngày luyện tập, đều là đấu pháp một chiêu giết địch.

Nếu như không phải Tạ Viễn tốn hơn 100 triệu đô la mua nàng về, thì các lãnh đạo của chính phủ các nước, các chính khách, lại phải tốn công sức đề phòng thêm một xà nữ của tổ chức khủng bố.

Mà Tạ Viễn đối với Tiểu Ảnh, cũng là dùng tình cảm huynh muội để đối đãi, chiếu cố nàng, xem nàng như người nhà, dùng tình cảm sưởi ấm tâm hồn đã sớm băng lạnh của nàng.

Bởi vậy, cho dù sau khi virut bùng phát, Tiểu Ảnh vẫn một mực đi theo Tạ Viễn, không rời xa một bước.

Lưu Mãnh đổ đầy mồ hôi lạnh, đây là lần đầu tiên, hắn gặp phải cao thủ lợi hại như vậy.

Hiện tại, hắn không dám khinh thị Tiểu Ảnh.

Về phần căn cứ Giang Khẩu tập kích sao?

Người từ cầu thang công lên, chỉ là hấp dẫn lực chú ý, chân chính chủ lực , thật ra chính là Tiểu Ảnh.

Tạ Viễn nhả ra một vòng khói, nói: "Đầu hàng đi, người đã chết rất nhiều rồi"

Lưu Mãnh cắn răng, hai tay nắm chặt thanh đại khảm đao, lần một lần nữa bổ về phía Tiểu Ảnh.

"Ngoan cố chống cự sao?, đáng tiếc."

Tạ Viễn cười ha ha.

"Giết hắn!" Lưu Mãnh chỉ về Tạ Viễn ra lệnh cho thủ hạ.

"Ngươi thích trang bức sao?!"

"Chém chết hắn cho ta!"

Bên cạnh Lưu Mãnh còn không ít người, lúc này, Lưu Mãnh đối phó Tiểu Ảnh, Tiểu Ảnh tạm thời bị khống chế, có khe hở đi công kích Tạ Viễn.

Nhưng mà, Tạ Viễn ngậm điếu thuốc. Hai tay nắm chặt võ sĩ đao.

Leng keng!

Một đao chém xuống, một tên ác ôn cùng đao trên tay bị bổ làm đôi.

Tạ Viễn là trùm ma túy quốc tế, là người sống dưới mũi đao, dưới họng súng, uống máu mỗi ngày

Hắc bạch hai bên, ai cũng đòi giết người của hắn , muốn hàng của hắn, muốn tiền của hắn, nhiều không kể xiết.

Bởi vậy, Tạ Viễn không chỉ bỏ tiền ra thuê lính đánh thuê cường đại bảo vệ bản thân, đồng thời, tự mình luyện tập huấn luyện, để cho tự bản thân hắn có năng lực cường đại.

Thời điểm đám lưu manh còn đang ngẩn ngườ Ảnh một cước đá vào cổ tay của Lưu Mãnh .

Một cước này đá gảy xương cổ tay của Lưu Mãnh .

A! Lưu Mãnh hét lớn đau đớn.

Tiểu Ảnh đá bồi một cước nữa, trực tiếp đá trúng đầu gối của Lưu Mãnh, tiếng xương gẫy vang lên răng rắc.

Lưu Mãnh quỳ một chân trên đất, mà Tiểu Ảnh vung đao, đang chuẩn bị chém đứt đầu của Lưu Mãnh .

Tạ Viễn lập tức hô: "Ngừng."

Đao của Tiểu Ảnh , dừng lại trên cổ của Lưu Mãnh ,chỉ thêm vài milimet nữa là chạm vào da thịt của hắn.

Lúc này Tạ Viễn vung võ sĩ đao, chặt nát vô số khảm đao thủ hạ của Lưu Mãnh, khiến cho đám thủ của Lưu Mãnh hoảng sợ lui lại.

Tạ Viễn hỏi: "Muốn sống, hay muốn chết?"

"Hừ." Lưu Mãnh quay đầu qua,hừ lạnh một tiếng.

Mà Tiểu Ảnh nhẹ nhàng dùng sức, trên cổ của Lưu Mãnh , liền xuất hiện một vệt máu đỏ chẩy ra.

Lưỡi đao lạnh như băng, cắt vào da thịt, dùng thêm một chút sức nữa, sinh mạng của Lưu Mãnh sẽ kết thúc.

Tạ Viễn mang theo đao, bình tĩnh nhìn Lưu Mãnh, nói : "Chết là một chuyện rất dễ dàng, thế nhưng, chết rồi là gameOver, mặc kệ ngươi có bao nhiêu tiền, mặc kệ ngươi quyền thế ra sao, mặc kệ ngươi có bao nhiêu nữ nhân, ngươi chết rồi thì không còn quan hệ đến ngươi nữa."

"Ngươi muốn giết cứ giết ta, phí lời làm gì, lão tử nếu là sợ chết, là con cháu của ngươi."

Lưu Mãnh từ nhỏ đã ưa thích < tam quốc > < Tùy Đường >, hắn muốn sinh hoạt theo thời chiến quốc, cái chết nhẹ tựa lông hồng, không phục thì không làm.

Ba! Ba!

Ba!

Tạ Viễn vỗ tay nói: "Thực anh hùng, không sợ chết, ha ha, nhưng, chết liềnchết, cuộc đời dừng lại, muốn thực hiện dã tâm mộng tưởng của mình là không thể, phải sống, ta là không hy vọng ngươi chết, dù sao sau trận chiến này, Giang Khẩu chết không ít người, ta cần người của ngươi bổ sung, nếu không cuộc sống sau này,lại khó khăn

"Ngươi . ." Lưu Mãnh nghi hoặc nhìn về phía Tạ Viễn, lạnh lùng nói: "Ngươi tưởng có thể thu phục ta sao?"

Tạ Viễn nói : "Ta không thích cùng ngươi diễn kịch “quân thần”, ta chỉ là có thể cho ngươi biết, hiện tại Giang Khẩu tổn thất không ít người, sở dĩ, muốn thu nạp ngươi cùng bộ hạ của ngươi, bổ sung thực lực, rõ chưa?"

Lưu Mãnh cười lạnh một tiếng, nói : "Ngươi không sợ ta lên đảo liền tìm cơ hội giết chết các ngươi sao?"

"Vậy ngươi còn cần có thực lực này, đương nhiên, ngươi muốn mỗi ngày nghĩ ra trăm phương ngàn kế giết ta, thì . . ."

Tạ Viễn nói tới chỗ này lúc, khóe miệng nhếch lên một nụ cười ma quái: "Cuộc sống của ta, sẽ càng thêm thú vị."

Tạ Viễn muốn sống sót.

Nhưng, nữ nhân, tài phú, quyền thế, đối với hắn mà nói, đều không trọng yếu.

Bởi vì trước khi virut bùng phát, tiền của hắn ở các ngân hàng quốc tế, hoàng kim, bảo thạch, đã vượt qua 20 tỷ đô la, mà hắn tại Nam Mĩ, Châu Phi, có xưởng đặc chế ma túy, căn cứ quân sự, nuôi quân, khoảng chừng 3 vạn người, ngủ qua vô số nữ nhân, so với người khác thì hắn đã sống cuộc sống như một vị vua.

Mà hắn hiện tại, chỉ muốn ở bên trong tận thế, tìm kiếm một điều thú vị.

Sáu vị lãnh đạo minh tranh ám đấu, Chu Thục Di, Vương Phỉ Phỉ những nữ nhân này, vì hắn tranh giành tình nhân.

Lưu Mãnh của quân đoàn Chúa Cứu Thế , Trương Thành của Đông Lăng Trấn, những người này hầu như là nam nhân phổ thông trước tận thế, bọn họ dưới sự kích thích của dục vọng, không từ thủ đoạn nào tranh đoạt địa bàn, bá chủ một phương, chứng kiến điều này lại là niềm vui của hắn.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch