Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 686:

Chương 686

Cảm động

sharedby: truyendichgiare.com


Một gian phòng bên trong nhà gạch, Điền Mặc Lan tìm thấy Triệu Hữu Linh.

Nàng bị người ta trói chặt tay chân vào thành giường, mồm bị nhét một miếng giẻ.

La Tuấn Hữu vốn định ăn uống xong, rồi lên ăn luônTriệu Hữu Linh.

Hắn cũng không nghĩ tới, Trương Thành cùng Điền Mặc Lan lại tấn công căn cứ, đánh cho bọn hắn trở tay không kịp.

Mà Lý Thiên Nam chột dạ, nghe thấy âm thanh của súng máy hạng nhẹ, lập tức dẫn theo đàn em chạy trối chết

Mà bên trong lều vải, Trương Thành lại tìm thêm được mấy nữ nhân.

Những nữ nhân này đều có một điểm chung, đó là rất gầy.

Da bọc xương, đúng như một câu người ta thường nói gầy như que củi.

Trong các nàng, có hai người còn bị trói chặt vào cọc gỗ, nhìn hai người này đang thoi thóp có thể chết bất cứ lúc nào.

Những nữ nhân này chắc hẳn đã phạm sai lầm, bị Lý Thiên Nam trừng phạt.

Kỳ thật, đây cũng là thủ đoạn hắn dùng để cảnh cáo những nữ nhân mới đến, nếu như không nghe lời, kết quả sẽ giống như các nàng.

Trương Thành đã khóa cửa sắt, mà Điền Mặc Lan đi kiếm một chút đồ ăn cho đám nữ nhân này.

Cách lều vải không xa, trong nồi lớn vẫn còn thừa lại ít cháo.

Điền Mặc Lan liền mang đến.

Những nữ nhân như quỷ đói húp sạch sành sanh cả nồi cháo còn thừa.

Có ọn họ đã bị bỏ đói thật lâu.

Trương Thành châm một điếu thuốc.

Lúc này, hắn đem toàn bộ gia sản của Lý Thiên Nam , kiểm kê lại một chút.

Cá hộp, thịt bò hộp, thịt khô lạp xưởng, lương khô, bánh qui, gạo, bột mì, bột bắp, bột khoai lang , bột gạo ….

Thực phẩm vào khoảng 400kg.

Những thức ăn này thoạt nhìn rất nhiều, nhưng người của Lý Thiên Nam cũng không ít.

Chỉnh vì thế nên bên trong căn cứ này đồ ăn luôn thiếu.

Miệng ăn núi lở, nhiều người ăn uống như vậy 400 kg cũng không duy trì được bao lâu.

Trương Thành đem tất cả vật tư lên xe, những chiến lợi phẩm này, hắn sẽ đem về căn cứ

Lúc này, Triệu Hữu Linh bát xuống, nói với Điền Mặc Lan : "Ta, ta muốn trở về, ngươi có thể cho ta rời đi được không?"

Trương Thành lúc này đang kiểm kê vật tư, Triệu Hữu Linh cảm thấy Điền Mặc Lan cũng là nữ nhân, dễ nói chuyện hơn Trương Thành.

Trên thực tế, Điền Mặc Lan cũng không muốn làm khó đám nữ nhân số khổ này, nhưng, Trương Thành thì nàng không chắc, hơn nữa hoàn cảnh bên trong hầm mỏ, cũng tương đối an toàn, rời đi một mình rất dễ bỏ mạng.

Điền Mặc Lan nói : "Đi theo chúng ta trở về có lẽ tốt hơn cho ngươi, chí ít không cần lo lắng sợ hãi an toàn của bản thân, đãi ngộ cũng không tệ."

Lời này cũng không hề lừa dối Triệu Hữu Linh.

Điền Mặc Lan cảm thấy, các nữ nhân đi theo Trương Thành sống rất tốt, hơn nữa, Trương Thành rất kén chọn nữ nhân, xinh đẹp có năng lực hắn mới cần, còn lại với hắn chỉ là nô lệ.

Đi theo Trương Thành chỉ cần chăm chỉ làm việc, liền có thể sinh tồn tương đối tốt.

"Ta muốn đi tìm em trai của ta." Triệu Hữu Linh nói ra.

Điền Mặc Lan nhíu mày , nhưng, Triệu Hữu Linh muốn tìm người thân, đối với Điền Mặc Lan mà nói, khiến nàng cảm động, nàng cũng vì tìm kiếm mẫu thân, mới rời khỏi căn cứ Giang Khẩu, bất chấp nguy hiểm đi đến thành phố Đông Hải .

"Van cầu ngươi, em trai ta chưa bao giờ rời xa ta quá lâu, hắn còn quá nhỏ, không có khả năng tự sinh tồn."

Triệu Hữu Linh nói xong, liền quỳ trên mặt đất dập đầu với Điền Mặc Lan .

Điền Mặc Lan nhìn Triệu Hữu Linh, nàng nói: "Tốt a, ta đi cùng ngươi nói với lão công, hắn hẳn là sẽ đáp"

Điền Mặc Lan đi tìm Trương Thành, nói về sự tình của Triệu Hữu Linh .

Trại gỗ phía bắc, tìm em trai sao?

Đó không phải nữ nhân tối hôm qua, dẫn dắt Zombie rời sao sao?

Trương Thành nói : "Em trai của nàng chết rồi."

"A?" Điền Mặc Lan ngây ra một lúc.

"Ta tối hôm qua chứng kiến, chuyện là như thế này . . ."

Trương Thành cũng không giấu diếm, đem chuyện hôm qua hắn dẫn dắt Zombie, không may dẫn đến căn cứ Trại gỗ Phía bắc, nói cho Điền Mặc Lan.

Lúc chống cự Zombie , người bên trong trại gỗ, dùng em trai của Triệu Hữu Linh uy hiếp, ép buộc Triệu Hữu Linh lái xe dẫn dắt Zombie rời đi.

Sau khi Triệu Hữu Linh rời đi, Em trai của Triệu Hữu Linh cũng bị ném vào trong bầy zombie , bị zombie ăn sạch.

Đương nhiên, Trương Thành cũng không hề nói dối , sự tình hắn ném hai quả lựu đạn vào tường vây căn cứ đó

Chưa nói tới chuyện bênh vực kẻ yếu, chỉ là Trương Thành cảm thấy đám người trong căn cứ đó quá xấu, tương lai có thể uy hiếp đến mình, liền trực tiếp xử lý.

Điền Mặc Lan nói : "Nói sao bây giờ?."

Vậy chuyện này, biết nói sao với nàng bây giờ

Nàng từng trải qua việc đi tìm mẫu thân,lúc đón nhận kết quả mẹ nàng đã chết, nàng rất rõ ràng, cảm thụ đau đớn khi mất đi người thân thiết.

Trương Thành xoa xoa gò má của Điền Mặc Lan nói: "Được rồi, cũng đừng nói gì cả cứ để nàng đi, cần gì đem chuyện đau đầu rước vào thân."

Mặc dù lời nói này rất vô tình, nhưng Trương Thành cũng không muốn quản sự tình của Triệu Hữu Linh.

Đối với với hắn mà nói, hắn đi đến Bồng Đính trấn với một mục đích rất rõ ràng.

Tiêu diệt người sống sót ở Bồng Đính trấn , tránh cho Bồng Đính trấn cùng Hắc Thị quân Tháp Lâm trấn liên thủ đối phó hắn.

Bây giờ cả hai căn cứ đều tiêu tùng, Lý Thiên Nam cùng người của Thiệu Tu Bình, đoán chừng dưới sự truy đuổi của Zombie cho dù không hoàn toàn hủy diệt, cũng tổn thất nặng nề

Việc còn lại, chính là giải quyết trú điểm Hắc Thị quân ở Bồng Đính trấn , cùng với tìm kiếm tổng bộ Hắc Thị quân ở Tháp Lâm trấn .

Nói tóm lại, Trương Thành đã hoàn thành một nửa nhiệm vụ lần này.

Mà hắn không muốn lãng phí thời gian, giúp Triệu Hữu Linh đi đến trịa gỗ, để chứng minh điều hắn nói là thật.

Huống chi, Zombie là Trương Thành dẫn tới trại gỗ, nếu quả thật muốn bắt lỗi, thì em trai của Triệu Hữu Linh chết, cũng có một phần công l Trương Thành .



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch