Trương Thành ném ra hai bộ còng tay số tám liền nói."Khóa hắn lại."
Giọng nói của Trương Thành truyền vào trong tai của Ngô Kiệt .
Ngô Kiệt đầu tiên là sững sờ, sau đó, hắnliền phản ứng.
Không đúng, không phải là giọng nói của Lâm Húc .
Chẳng lẽ nữ nhân Vương Bích Dung này còn có người tình khác?
Nhất định là như vậy!
Ngô Kiệt có chút giận, đều là vụng trộm, dựa vào cái gì hắn phải quỳ!
Ngô Kiệt vừa muốn đứng dậy phản kháng, Trương Thành liền dùng báng súng đập vào gáy của Ngô Kiệt.
Phù phù.
Ngô Kiệt té xỉu trên mặt đất.
Trương Thành từ trên người của Ngô Kiệt tìm thấy một khẩu súng lục.
Một khẩu súng lục Type 54 , là phỏng chế phẩm.
Đạn cũng không nhiều, chỉ có sáu viên.
Ở một bên Vương Bích Dung bị dọa cho sợ hãi.
Trương Thành liếc mắt lườm Vương Bích Dung, nói: "Cần ta dạy ngươi làm thế nào sao?"
Vương Bích Dung liền cả người run rẩy, lắc đầu, nhanh chóng sử dụng còng số 8 khóa chặt tay chân của Ngô Kiệt.
. . .
Một chậu nước lạnh, hắt thẳng vào mặt của Ngô Kiệt .
Ngô Kiệt tỉnh lại.
Lúc này, hắn đang ở bên trong phòng ngủ của căn biệt thự.
Trương Thành đang nằm trên giường, mà Vương Bích Dung thì đang quỳ gối bên cạnh Ngô Kiệt .
Mà ở đầu giường, còn để một khẩu súng máy hạng nhẹ QBB-95.
Khiến cho Ngô Kiệt cảm thấy toàn thân truyền đến một cảm giác rét lạnh
Mà trên tay của Trương Thành , còn đang vuốt vuốt một khẩu súng lục QSZ-92 .
Những vũ khí này, chứng minh một điều Trương Thành không phải Hắc Thị quân.
Trương Thành nói : "Ta hỏi ngươi mấy vấn đề, ngươi nói đáp án, liền viết ra trên giấy, nếu như ngươi không viết, cũng không sao, giá trị của ngươi không còn, ta sẽ giết chết ngươi?"
Ngô Kiệt miệng đang bị nhét vải, chỉ có thể phát ra những âm thanh ú ớ.
"Vấn đ nhất, các ngươi là ai?"
Trương Thành mới vừa hỏi xong, Ngô Kiệt liền cầm bút giấy viết ra ba chữ:” Hắc Thị quân”, đồng thời còn viết tên của chính mình.
Hắn không phải là cái gì mà là hảo hán, hắn không muốn chịu đau khổ, càng không muốn chết.
Trung thực nghe lời, có thể ăn một chút đau khổ, nhưng có cơ hội để sống. Trương Thành hỏi: "Vấn đề thứ hai, lão đại của các ngươi " Ngô Kiệt lập tức viết lên trên giấy ba chữ : Tiền An Phúc .
"Vấn đề thứ ba, các ngươi cao nhiêu người?" Lần này, Ngô Kiệt ngẩn ra một lúc. Không phải hắn không muốn nói, là hắn cũng không rõ ràng số người cụ thể.
Còn có trú điểm bên ngoài,luôn thu thập người sống sót, Bởi vậy, nhân số không cố định.
Trương Thành dùng giọng nghi ngờ, hỏi : "Không muốn nói?"
Ngô Kiệt vội vàng lắc đầu, hắn viết lên trên giấy.
Chủ lực 161 người, nội bộ bảo vệ căn cứ 56 người, đội trinh sát 74 người, Liên Hoa trấn trú điểm có 63 người, Thanh Dương trấn trú điểm có 44 người, Bồng Đính trấn trú điểm có 104 người, Phúc Lâm trấn trú điểm có 45 người.
Từng cái trú điểm, là hắn ước chừng.
Vương Bích Dung ở bên cạnh đọc lên.
Phúc Lâm trấn trú điểm nhân số, cùng Trương Thành đã từng gặp, có một nhiều hơn một chút, nhưng cũng không chênh lệch nhiều.
Trương Thành hỏi tiếp: "Súng của ngươi là từ đâu có được? Sản xuất ở đâu?"
Nệt vội vàng lắc đầu, viết lên một hàng chữ: Đại ca, ta thật không biết, nếu như ta lừa ngươi,ta bị thiên lôi đánh chết, không có con cháu nói dõi, chết không yên lành.
Trương Thành hỏi: "Các ngươi có bao nhiêu súng?"
Ngô Kiệt lập tức trả lời, mỗi người một cây.
Nhiều như vậy súng sao?
Trương Thành gãi đầu một cái, hắn từng gặp một đoàn đội, có thể chế tạo súng cùng đạn cho đoàn đội.
Trương Thành hỏi tiếp: "Chủ lực hiện tại đang ở đâu? Được trang bị vũ khí gì?"
Vương Bích Dung vừa nhìn trong giấy vừa đọc: "súng trườngQBZ-95 , Type 81 , súng tiểu liên Type 79, 88 . . .”
Trương Thành cau mày, hỏi tiếp: "Nhiều như vậy súng ống sao? ! Ở đâu ra?
Vương Bích Dung đọc tiếp những giọng nhỏ lại: "Ta cũng không rõ lắm."
Trương Thành nghĩ một ch hỏi: "Vì sao trong tổng bộ lại có ít người như vậy?"
Xo xoát . . .
Ngô Kiệt lại viết lên giấy: Liên Hoa trấn đồng minh bị tấn công, lão đại dẫn người đi trợ giúp.
Tiền An Phúc dẫn người đi trợ giúp, đó không phải chuyện gì bí mật.
Trương Thành hỏi: "Đi mấy ngày rồi?."
Ngô Kiệt thầm đếm viết tiếp: "gần được 4 ngày rồi."
Trương Thành từ Ngô Kiệt, chiếm được rất nhiều thông tin tình báo.
Hắn không biết Hắc Thị quân tại sao có nhiều súng ống như vậy, nhưng có khả năng Hắc Thị Quân tìm thấy kho quân dụng.
Nếu như Hắc Thị quân tìm được một kho quân dụng, đáng nhẽ bên trong tổng bộ phải bố trí một ít súng máy hạng nặng, súng máy hạng nhẹ chứ.
Đồng thời, Liên Hoa trấn bị xâm lấn.
Tiền An Phúc mao chủ lực, đi 4 ngày vẫn chưa thể giải quyết người xâm lấn, chứng minh người xâm lấn tuyệt đối không dễ chơi.
Trương Thành phân tích một chút các thông tin tình báo thu được, sau đó rút đao ra, dưới Ngô Kiệt giẫy dụa mãnh liệt, một đao cắt đứt yết hầu hắn.
Mà Vương Bích Dung cũng bị bịt chặt miệng, nàng muốn giãy dụa, nhưng không có sức lực.
Sau đó, Trương Thành nhẹ nhàng cắt đứt cổ họng nagf.
Trước khi đi, hắn đóng cửa lại, cũng không bổ sung thêm một dao, tùy ý Ngô Kiệt cùng Vương Bích Dung sau khi chết có khả năng biến thành Zombie.
Trời đã tối.
Ngũ ca Hoa Kiến đang ở bên trong phong, Hoa Kiến cùng hỏi ý kiến thư ký của hắn Lý Gia Kỳ: "Nhìn thấy tiểu tử Ngô Kiệt không?" Gia Kỳ là một người đam mê chuyện giường chiếu, mặc dù gầy một chút, nhưng mặc một bộ váy comple công sở, phối hợp với tất chân màu da, giày cao gót màu trắng, vẫn hấp dẫn vô số ánh mắt của nam nhân.
Lý Gia Kỳ cùng Ngô Kiệt cũng từng giao lưu mấy lần, biết rõ Ngô Kiệt háo sắc.
Lúc này, Lý Gia Kỳ liền nói: "Có thể là đang ngủ trên giường một nhà nào đó, không có khả năng quay về đêm nay."
"Hỗn đản này, về đây ta sẽ giáo huấn một trận."
Hoa Kiến cùng có chút tức giận, hắn phụ trách an toàn tổng bộ, mà Ngô Kiệt gia hỏa này bắn súng rất khá, Hoa Kiến liền lưu hắn bên cạnh, kết quả, cả ngày hôm nay cũng không thấy người đâu.
Bình thường thì không sao, nhưng lần này căn cứ có chuyện lớn, hắn lại biến mất
Tức thì tức, Hoa Kiến cũng vẫn coi trọng Ngô Kiệt, liền nói với nàng: "Kỳ kỳ, ngươi tìm hắn về đây."