Cách mấy trăm mét, đang ẩn nấp bên trong bụi cỏ, nhìn về phía đám người Trương Thành đang cướp bóc.
Nhâm Phàm không cam lòng.
Chỉ là, Nhâm Phàm nhìn thấy bên trong ống nhòm, nhìn thấy Trương Thành vũ khí trang bị tận răng.
"súng trường QBZ-95 ."
“Type 26”
"Súng trường type 81. "
"Súng máy hạng nặng QBB-95 ."
"Mau quay trở lại trong rừng!"
Nhâm Phàm mặc dù là một tên yêu thích vũ khí lạnh, nhưng đối với súng cũng có hiểu biết nhất định, bằng hữu của hắn trước đây, cũng có người đam mê quân sự.
Mà trong miệng hắn type 26, chính là súng bắn tỉa CSLR4.
Có khả năng thay thế súng bắn tỉa QBU-88 vì độ chính xác của nó rất cao, bị một đám đam mê quân sự a cái giá trên trời để sở hữu.
Mà gọi nó là 26 vị giá của nó không bao giờ ít hơn 26 vạn.
Trong khoảng cách này, tay súng bắn tỉa của đối phương hoàn toàn có thể ngược sát đám người họ.
Mà trong núi rừng là sân nhà của đám người Nhâm Phàm , bọn họ quen thuộc trong hoàn cảnh núi rừng, nếu như Trương Thành đuổi vào bên trong, vậy cũng chưa biết bên nào hơn
"Lão công, không thấy đám người truy đuổi các nàng."
Cao Lăng Yên buông xuống súng bắn tỉa, nói.
Trương Thành giơ cổ tay lên, nhìn xuống đồng hồ, nói : "Được rồi, trời sắp tối rồi, trước trở về căn cứ rồi nói"
Emily cùng Barbara sau khi bị lột sạch, chỉ còn lại có la bàn, cùng quần áo trên người.
Nhưng, Trương Thành cũng coi như tốt với các nàng, trước khi đi, lưi một túi cứu thương ầm máu cho Barbara.
Trương Thành sau khi rời đi, Barbara liền hỏi Emily: "Hắn là ai? Các ngươi quen nhau sao?"
Gạo sống đã nấu thành cơm vậy có quen ly yên lặng gật đầu, nói : "Ta lần cu nhiệm vụ cùng Trần Cường ra ngoài thi hành nhiệm vụ. . . ."
Vừa băng bó cho Barbara , Emily kể lại chuyện của nàng và Trương Thành quen biết nhau ra sao.
Đương nhiên quá trình hoàn toàn không có "Lãng mạn" có thể nói, Trương Thành căn ng có bộ dạng nhân sĩ hào hoa.
Tham lam, hèn hạ, ích kỷ, lãnh khốc . . .
Emily dùng những từ ngữ đó để miêu tả Trương Thành.
"Vậy hắn đã ngủ với ngươi sao? Trời ơi!"
Barbara biết rõ Emily gia giáo, đó là điển hình trong một gia đình quân nhân, quản nữ nhân rất nghiêm ngặt.
Mà nam nhân truy cầu Emily cũng không ít, bất kể bên trong nghiên cứu viên, hay những lãnh đạo cấp cao trong tổ chức.
"Ta bị uy hiếp!" Emily cắn răng nói ra.
Barbara cười nói: "Nói không chừng giữa các ngươi,có thể cọ sát ra chút lửa tình, dù sao hắn đối xử với ngươi cũng không tệ, chí ít không bắt ngươi trở về, hơn nữa lần này gặp gỡ, khả năng cũng là do Thượng Đế an bài."
Vừa rồi Emily ấn xuống vết thương của nàng, đau nhức làm Barbara hít một hơi lạnh.
. . .
"súng tự động HK416 ."
"súng tiểu liên MP5K-POW "
"súng lục Glock19 "
"Dụng cụ nhìn đêm hồng ngoại, thiết bị đo ánh sáng, radio đơn binh."
Trở lại căn cứ, Điền Mặc Lan liền kiểm tra qua một lần trang bị của đám người Emily .
Trang bị tuy không còn mới tinh, nhưng trang bị rất tốt.
Nhưng, Trương Thành nhưng lại rất ưa thích HK416, hắn hiện tai có chút không nỡ buông tay
Trước kia hắn chơi trò chơi , liền ưa thích sử dụng cây súng này, cảm giác đặc biệt phong cách
Mà Điền Mặc Lan cũng tháo lắp HK416 trước mặt hắn, đơn giản giảng giải về cách bảo dưỡng nó.
Đã từng giao lưu quân sự với các nước, nội dung bên trong có bàn luận về các loại vũ khí các nước.
Thật ra quốc sản QBZ-95, thích hợp cho người Châu Á.
Đương nhiên, trước mắt Trương Thành giống như trẻ con có đồ chơi mới, đối với súng mới hắn yêu thích không buđồng thời hỏi cái này hỏi cái kia.
Ba khẩu súng lục Glock 19 , đưa lại g Dĩnh, Cao Lăng Yên mỗi người một khẩu.
Trương Thành đối với Glock 19, không hào hứng lắm.
Có thể là bởi vì Glock 19 quá mức "Nhỏ nhắn xinh xắn", hắn không ưa thích.
Mà ở đám người Trương Thành phân phối súng ống, cùng học tập phương pháp bảo dưỡng.
Noriko Ikeda đang bị nhốt bên trong phòng tối.
Bên trong phòng tối, không một chút ánh sáng, một mảng đen kịt.
Nếu như người bị hội chứng sợ phòng kín, nịnh sẽ sụp đổ. Noriko Ikeda dù sao cũng là nữ nhân, nhưng tố chất tâm lý của nàng khá mạnh.
Lúc này, nàng ngồi ở trong góc, hai tay ôm đầu gối, kỳ thật trong nội tâm nàng có chuẩn bị việc xấu nhất xẩy ra.
Bị cường bạo, sau đó bị giết chết.
Hoặc là bị cường bạo nhiều lần, sau đó giết chết.
Bên trong tận thế, loại chuyện này nàng đã quá quen thuộc.
Nếu như muốn nói không cam lòng,chính là nàng mất đi cơ hội tự tay giết chết Trần Cường.
Cũng không biết qua bao lâu.
Chỉ nghe tiếng cửa sắt của phòng tối được mở ra..
Sau đó, đèn pin cường quang chiếu vào ong phòng tối.
Noriko Ikeda theo bản năng giơ tay lên, che mắt lại.
Hồ Băng nói : " "Mang nàng đi gặp chủ nhân."
Mặc dù còn chưa kiểm tra thăng cấp thành nữ binh, nhưnlà Trương Thành đối với đám người Lý Yến , rất trọng dụng, an bài cho bọn họ làm việc như nữ binh
Đây cũng là một loại ưu đãi với các nàng.
Đương nhiên, điều này càng khiến các nàng nhanh chóng dung nhập vào bên trong căn cứ.
Mấy nữ nhân thô bạo xách theo Noriko Ikeda, dẫn nàng đi đến lầu trung tâm.
"Quỳ xuống!"
Hồ Băng đè Noriko Ikeda xuống đất, ép buộc nàng quỳ trước mặt Trương Thành.
Lúc này đã là 11 giờ đêm, đám người Trương Thành đang ăn khuya.
Là một nồi lẫu.
Bên trong nồi lẩu là xúc xích, thịt khô, bốc lên mùi thơm khó cưỡng, lại thêm rau quả tươi mới, cùng mì sợi nấu chín, ăn thật sảng khoái.
Đừng nói là Noriko Ikeda đã bị bỏ đói hơn một ngày, đến đám Hồ Băng đã ăn tối cũng thèm chẩy nước miếng.