Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 714:

Chương 714

Mâu thuẫn

sharedby: truyendichgiare.com


Sáng sớm hôm sau, Lý Thanh chưa có quay lại.

Tiền An Phúc biết rằng, Lý Thanh không thể về được.

"Đáng tiếc mất hai chiếc áo chống đạn."

"Ta cũng mất một đôi nẹp chân với, giáp đùi."

"Được rồi, người chết đã chết, nói những lời này có ý nghĩa gì nữa?"

Tại trong mắt của cao tầng Hắc Thị quân , mạng của Lý Thanh , còn không đáng giá bằng áo chống đạn , súng lục giáp chân, giáp đùi.

Tiền An Phúc thở dài, hắn bây giờ có thể hoàn toàn xác nhận, địch nhân là một đám điên cuồng, sẽ giết tất cả bọn họ cho đến người cuối cùng.

Hiện tại trong trú điểm còn lại rất ít đồ ăn, cố gắng tiết kiệm thì có thể duy trì được 4 ngày.

Vài ngày sau, nếu như không nghĩ ra biện pháp, vậy liền liều mạng lao ra quyết một trận sống mái.

Mà trong trường học thiếu lương thực , Trần Cường đều nắm rõ.

Hắn khi công kích Hắc Thị quân lúc trước, bắt được một tên Hắc Thị quân, biết rõ tình huống bên trong trú điểm Liên Hoa trấn .

Hiện tại, hắn cũng không vội công kích Hắc Thị quân, mà để nội bộ bọn chúng tự sụp đổ.

Nếu như Hắc Thị quân khuyết thiếu đồ ăn, trong tình trạng đói khát, nội bộ loạn một đoàn, đến lúc đó, Trần Cường dễ dàng tiêu diệt bọn họ.

Đương nhiên, giảm bớt thương vong chỉ là một trong những lý do mà Trần Cường vây khốn Hắc Thị quân .

Lý do Trọng yếu nhất , là Trần Cường muốn nhìn Hắc Thị quân tự tan rã, mà trong quá trình tan rã đó, bộc lộ ra những việc thối tha, của một lũ ngụy quân tử.

Mộtg bánh mì, kẹp mấy miếng thịt khô, dưới thêm chút tương cà.

Cắn một miếng lớn thật sảng khoái.

Trương Thành vừa ăn bánh mì, vừa uống bia, đồng thời quan sát nhóm người Trần Cường .

Cho tới bây giờ, Trương Thành muốn thu thập tin tức về nhóm Trần Cường , một thế lực có thể giằng co được với Hắc Thị Quân ".

Dù sao nhóm Trần Cường thiếu người, đoán chừng chỉ khoảng hai mươi, ba mươi người, không có khả năng bao vây đám Hắc Thị Quân vậy vì lí do gì?

Nhưng, theo thời gian trôi qua, Trương Thành càng nghi ngờ .

Hắc Thị quân binh hùng tướng mạnh, vậy mà không dám tấn công sao?

Thật sự là quá an tĩnh.

Hơn nữa, sứ giả hôm qua phái đi còn bị giết, vậy mà không có ý định trả thù sao.

Thế nhưng vẫn, không có kịch hay để xem!

Chẳng lẽ Hắc Thị quân sợ đám Trần Cường này sao?

Trương Thành quan sát , hắn nhìn thấy súng bắn tỉa của Trần Cường .

Trương Thành không phải đam mê quân sự, nhận không ra loại súng bắn tỉa kia của Trần Cường là loại nào

Nhưng, nhìn bề ngoài, không phải súng bắn tỉa trong quốc nội.

Ầm!

Đúng lúc này, tiếng súng vang lên.

Sau đó, ở sau một thân cây bên trong trường học, một thành viên Hắc Thị Quân đang muốn trèo tường vây ra ngoài, bị một súng headshot.

Trương Thành lập tức đổi vị trí, cầm ống nhòm quan sát."Gia hỏa này không phải là người bình thường!"

Trương Thành cũng luyện qua súng ngắm, mặc dù độ chính xác cũng không tệ, nhưng hắn chỉ dám đảm bảo bắn trúng đối phương, không cam đoan phát nào cũng head shot cả.

Mà vừa rồi Trần Cường ám sát, một súng bắn nổ nát đầu thanh niên Hắc Thị Quân kia.

Chẳng lẽ Hắc Thị quân bị tên này ám sát, dọa đến không dám nhúc nhích sao?

Nói đùa sao!

Mặc dù năng lực của lính bắn tỉa rất đáng sợ, nhưng Hắc Thị quân người đông thế mạnh, một mạch lao ra, vẫn có cơ hội liều mạng.

. . .

Lại qua một ngày.

Hắc Thị quân cùng Trần Cường vẫn tiếp tục duy trì tiêu hao.

Nhưng, Hắc Thị quân không có ai muốn ra ngoài.

Toàn bộ trường học đều nằm trong tầm bắn của Trần Cường , chỉ cần chạy trốn, chắc chắn sẽ bị ám sát.

Mà Trương Thành quan s ngày, phát hiện Hắc Thị quân đến ra ngoài nhặt xác đồng đội cũng không dám.

Xác chết nằm trên mặt đất không ai quan tâm.

Mùa hè nóng bức, thi thể mục nát rất nhanh chẳng mấy chốc xuất hiy ròi bọ.

Trương Thành đã tiến vào trong trấn ngày thứ ba.

Hôm nay đồ ăn của Hắc Thị quân , đã còn lại không nhiều lắm.

Nguyên bản lương thực dự trữ trong trú điểm,theo lý thuyết là đủ cho người trong trú điểm dự trữ một tháng. .

Do mang thêm chủ lực đến, cùng với người tổng bộ chạy đến, còn người bên trong trú điểm nữa.

Toàn bộ trong trường học, tổng cộng có 239 người.

Nhiều người như vậy, mỗi ngày ăn uống tiêu hao biết bao nhiêu lương thực?

Mà Tiền An Phúc đã sớm ra lệnh, phải tiết kiệm thức ăn , mỗi ngày thành viên phổ thông, phân phối cho đồ ăn là 50 gram yến mạch,50 gram bột mì.

Phân phối đồ ăn rất ít, nuôi chim cũng không đủ

Hôm nay, Tiền An Phúc ra một mệnh lệnh khác, đồ ăn phân phối lại giảm xuống

"Không chịu nổi, lão tử sắp chết đói."

"Chỉ ngươi đói bụng thôi sao, lão tử cũng đói bụng sắp chết đây."

"Thì biết làm sao bây giờ?"

"Còn không chúng ta cùng bọn hắn liều."

"Liều cái tiều, chạy ra ngoài dẫm vào mìn chết mất xác thì sao."

Để cho Hắc Thị quân không dám ló đầu ra ngoài là súng bắn tỉa, để cho Hắc Thị quân không dám đi ra ngoài chính là mìn.

Bọn họ không phải quân nhân, vĩnh viễn không biết thủ đoạn của Trần Cường .

Cho dù chỉ là một bình gas, rơi vào tay của Trần Cường, cũng thành một món vũ khí kinh khủng.

Huống chi Trần Cường góp nhặt không ít thuốc nổ, đồng thời hắn chế tạo mìn gắp khắp nơi trong thị trấn.

Chỉ cần Trần Cường nguyện ý, tùy thời có thể dẫn nổ.

"Chẳng lẽ cứ ở đây chờ chết đói sao."

"Đều là những phế vật ở tổng bộ kia, nếu như bọn họ không đến, lương thực của chúng ta vẫn có thể duy trì."

"Chớ ồn ào nữa , giữ sức lực tùy thời tấn công ra bên ngoài."

Nội bộ của Hắc Thị , vì vấn đề thực phẩm, sinh ra mâu thuẫn.

Mặc dù chưa đến mức nghiêm trọng, nhưng tiếp hai ngày nữa, đến khi đói bụng đến phát điên thì sao.

Khi một người đói đến phát điên, có thể làm ra những sự tình rất đáng sợ.

Mà đây cũng là điều Trần Cường muốn thấy được.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch