Tạ Viễn đã nghĩ ra kế sách, thực hiện được sẽ đạt mục đích một tiễn chết song điêu.
Một có thể lợi dụng đám đầy tinh lực Tằng Hoa, thăm dò thực lực của Đông Lăng trấn.
Hai có thể mượn lực lượng của Đông Lăng trấn l, diệt trừ đám Tằng Hoa .
Mặc dù căn cứ Giang Khẩu có thể xử lý nhóm Tằng Hoa này, nhưng tự mình giết chết một đám Tằng Hoa , sẽ làm mất đi sự đoàn kết vốn có trong căn cứ.
Huống chi, Giang Khẩu còn hy vong phát triển căn cứ lớn mạnh thêm, không thể lạm sát được.
Có kế sách , Tạ Viễn liền để cho Chu Đồng, đi tìm một người mới đáng tin cậy, để cho hắn đi tìm Tằng Hoa, tiết lộ vị trí của Đông Lăng trấn , còn cả chuyện Đông Lăng trấn rất nhiều nữ nhân.
Lúc này, bên trong phòng tạm giam.
Tằng Hoa cùng thủ hạ đang dựa vào tường, nhàm chán nhắm mắt nghỉ ngơi.
Bọn họ cũng coi như đi ra từ núi thây biển máu, vừa rồi đánh một chầu, Tôn Càn cùng thủ hạ không phải đối thủ của bọn hắn.
Đương nhiên, cho dù đội trị an đến , bọn họ cũng đánh như bình thường.
Ai sợ ai? Đều là nam nhân tay nhuốm máu, mạng còn không cần, còn sợ ai?
Cứ mạnh mẽ mà làm.
Lúc này, cửa phòng tạm giam được mở ra.
Một nam nhân bị đẩy vào.
Nam nhân này đám người Tằng Hoa không có chút ấn tường gì hết.
Có thể là trong đám người mới vừa gia nhập căn cứ.
Nam nhân tìm một góc, liền dựa vào tường nằm nghỉ ngơi.
Tằng Hoa hỏi: "Tiểu tử, tại sao vào đây?"
Nam nhân hừ lạnh nói: "Ai cần ngươi lo?"
"Tiểu tử, ngươi muốn chết sao? Dám nói chuyện với lão đại bọn ta như vậy!"
Thủ hạ của Tằng Hoa , đều là một đám hung thần ác sát, nếu như đổi lại là ở bên ngoài, có thể hội đồng chết thanh niên xấc xược này.
"Hừ." Nam nhân hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý tới đám Tằng Hoa .
"Có chút bản lĩnh." Tằng Hoa từ dưới đất đứng lên, đi đến bên cạnh hắn, ngồi xuống hỏi: "Ta gọi Tằng Hoa, huynh đệ xưng hô như thế nào?"
Nam nhân trả lời: "Lưu Tuấn Cát."
Tằng Hoa nói : "Tiểu đệ của ta coi trọng một nữ nhân, tìm cơ hội nhìn nàng một cái, sau đó va chạm với đám người Tôn Càn, đánh nhau một trận rồi bị tống vào đây, ngươi thì sao?"
Lưu Tuấn Cát trả lời: "Cùng đội trị an đánh nhau."
"Mẹ nó, bản lĩnh!" Tằng Hoa giơ ngón tay cái.
Trên đảo Đội trị ancó súng, người bình thường tất nhiên không dám trêu chọc.
Đám người Tằng Hoa từng là Sói, cứng đầu, không sợ gây chuyện, một bộ dáng sẵn sàng liều mạng.
Bởi vậy, đội trị an bọn họ mới dám đánh.
Người mới lên đảo, đa số người đều phục Tằng Hoa, rất đàn ông đủ cứng rắn.
Lưu Tuấn Cát cùng Tằng Hoa dần dần trò chuyện trở nên thân thiết hơn.
Lưu Tuấn Cát liền nói: "Dù sao nơi này, ta cũng không muốn ở nữa, đợi đến lần sau ra biển, ta liền đi Đông Lăng trấn."
Tằng Hoa tò mò hỏi: "Đông Lăng trấn? Đó là địa phương nào?"
Lưu Tuấn Cát nói ra: "Nghe nói nơi đó có một căn cứ người sống sót, nữ nhân đặc biệt đẹp đẽ lại rất nhiều, Giang Khẩu cùng bọn hắn có mối quan hệ, hai bên còn giao dịch qua, nghe nói bên kia cũng không đễ đối phó, Giang Khẩu cũng không dám trêu chọc bọn hắn."
Lưu Tuấn Cát nói xong, khiến cho Tằng Hoa hứng thú.
Giang Khẩu cái chỗ chết tiệt này, Tằng Hoa cũng không muốn ở.
Cái gì mà phá hư quy củ, nữ nhân cũng không cho chơi, ăn uống cũng không cho đủ.
Thời gian sau này cứ tiếp tục trôi qua như vậy, hắn không nổi điên mới là lạ.
Bởi vậy, Tằng Hoa dự định cùng Lưu Tuấn Cát đi Đông Lăng trấn thử thời vận.
Bão đem theo mưa lớn, cuối cùng cũng ngừng lại, hiện tại đã có thể khởi hành.
Trương Thành mang theo Cao Lăng Yên cùng Kiều Thư , chuẩn bị quay lại thành phố Đông Hải .
Lần này trở về, sẽ dùng ba ngày để tổ chức khảo hạch LV1. Đồng thời, tuyển ra quản lý dự bị mới.
Thuận tiện, Trương Thành muốn kiểm tra địa bàn thành phố Đông Hải của hắn.
Lần này rời đi thành phố Đông Hải , cũng một thời gian dài, cũng không biết thành phố Đông Hải có gì phát sinh hay không.
Chỉ có điều, thành phố Đông Hải số lượng Zombie tương đối nhiều, những người may mắn sống sót cũng không dám làm gì quá lớn.
Mà Trương Thành trở về thành phố Đông Hải, mọi chuyện của Đông Lăng trấn , liền giao cho Đường Dĩnh xử lý.
Về phần phương diện an toàn, ba người Điền Mặc Lan, Noriko Ikeda, Emily ,cùng với một đội nữ chiến binh Lv01, hẳn có thể đám bảo an toàn cho bên trong căn cứ.
Trương Thành sau khi rời đi, Emily cùng Noriko Ikeda mới biết được Trương Thành còn có căn cứ ở thành phố Đông Hải th.
Bây giờ các nàng càng thêm khiếp sợ, là Trương Thành thế mà có thể đem đám người Đường Dĩnh , từ thành phố Đông Hải ra ngoài vùng nông thôn.
Emily hiểu rất rõ, thành phố Đông Hải mang ý nghĩa là gì.
Toàn bộ nội khu thành phố đều bị vây hãm, bên trong đó trở thành vương quốc của Zombie.
Mà khi Zombie ngửi thấy mùi người sống sót, tiếp theo là điên cuồng công kích cho đến khi đối phương chết.
Trần Cường từng đi từ nội khu thành phố ra, vì cứu một vị tiến sĩ mà hi sinh rất nhiều người.
Bởi vậy, Emily rất ngạc nhiên Trương Thành tại sao có thể làm được.
Nếu như Trương Thành có thể hiệp trợ WHO, vậy có thể tiến vào nội thành, tiến vào bên trong sở nghiên cứu nội khu thành phố, tìm những tư liệu quý giá bên trong.
Đương nhiên, đây đều là mong muốn tưởng tượng của Emily mà thôi.
Đừng nói là Trương Thành, ngay cả Đường Dĩnh đều không đồng ý.
Mà Noriko Ikeda lại càng hiểu chuyện, nàng kịp thời khuyên can Emily, để cho nàng đừng nói ra những câu ngu ngốc, cũng nhắc nhở Emily, các nàng lúc này không có nhiệm vụ cứu vớt thế giới, mà là bảo vệ căn cứ của Lão Công.
Mưa tạnh gió ngừng.
Căn cứ Giang Khẩu cần rất nhiều nguyên liệu , để xây nhà trên đảo.
Vận chuyển vật liệu thông qua đường biển, từ đất liền vận chuyển đến trên đảo, việc này không thể nào tránh khỏi.
Mà trong quá trình vận chuyển cần rất nhiều người, bởi vậy, Lưu Tuấn Cát cùng Tằng Hoa được thả ra khỏi nhà tạm giam.