WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Ta Bị Zombie Cắn

Chương 751: Lý Do

Chương 751: Lý Do




Trương Thành vẫn ở lại thành phố Đông Hải, mặc dù Đỗ Nhu, Mã Tuyền cùng Mật Na đã trải qua giai đoạn quản lý thực tập, bởi vì hắn muốn kiểm tra năng lực của ba người thế nào?.

Nếu như Đặng Tuyết, Khương Điềm Điềm, Hàn Ngọc đưa tới Đông Lăng trấn, ba người Đỗ Nhu khối lượng công việc sẽ cực kì nặng.

Trương Thành ở lại thêm mấy ngày, không chỉ giúp cho ba người Đỗ Nhu thích ứng với công việc, đồng thời hắn cũng muốn những nô lệ bên trong căn cứ thích ứng với vị trí quản lý mới.

Có Trương Thành ở lại căn cứ, Ba người Đỗ Nhu liền có "tăng thêm Quang Hoàn" , nhanh chóng thay da đổi thịt, vứt bỏ thận phận nô lệ LV0 thấp hèn bước lên vị trí mới bên trong căn cứ.

"Anh sẽ rời đi vào mấy ngày tới, các ngươi phải quản lý căn cứ hết sức nghiêm ngặt, đặc biệt là chuyện huấn luyện nô lệ."

Bởi vì bên trong thành phố Đông Hải, đám nữ nô lệ đã trải qua một thời gian dài không có sự uy hiếp, Trương Thành nhất định một lần nữa chỉnh đốn, thông qua việc giảm bớt thức ăn đãi ngộ, để cho đám nữ nô nhanh chóng thức tỉnh.

Làm cho các nàng hiểu rõ một điều, không phải chỉ cần trải qua khảo thí và kiểm tra là có thể an nhàn.

Mà lần thay đổi bên trong các cắn cứ, để cho những nữ binh đẳng cấp LV1, chuyển biến "Tư tưởng ".

Phan Thanh Trúc, Lý Thắng Nam, Vương Sắc gật đầu, Đường Dĩnh không có ở tổng bộ, các nàng phải thay Đường Dĩnh làm việc.

Trương Thành nói tiếp: "Còn nữa, về sau đối với những nữ nô lệ lười biếng, nên trừng phạt, thậm chí nhốt bọn chúng vào phòng tối khoảng một hai ngày, chúng ta đã quá dễ dàng với bọn chúng rồi."

"Ân, ân." Phan Thanh Trúc đã hiểu, chỉ có điều, loại chuyện này, cũng chỉ có Trương Thành mới dễ dàng làm ra.

"Được rồi, loại sự tình này bắt các em làm , cũng là làm khó dễ các em"

Trương Thành xoay người, nhìn về phía Kiều Thư, nói : "Kiều Như,Em tạm thời lưu tại tổng bộ, phụ trách chỉnh đốn căn cứ, nếu có người lười biếng , thì em biết phải làm gì rồi đó."

"Vâng, Lão Công." Kiều Thư trong lòng sướng đến phát điên, nàng thích nhất là được đi quản người.

Phan Thanh Trúc cùng Lý Thắng Nam lắc đầu nhìn nhau.

Phần công tác này, không ai có thể thích hợp hơn được Kiều Thư.

. . . Kiều Thư liền bắt tay vào chỉnh đốn căn cứ, mà ngày đầu tiên liền bắt đầu chỉnh người.

Kiều Thư hỏi: "Đỗ Nhu, ngày hôm qua sổ sách có vấn đề, làm sao thiếu 1300 gram bột mì?"

Đỗ Nhu giật nảy mình, trả lời: "Có thể là máy tính có vấn đề thưa chủ nhân."

Kiều Thư lạnh lùng hỏi: "Không phải là có người ăn trộm sao?."

Thật ra bột mì không thiếu, Kiều Thư cũng không đi kiểm tra, để tìm ra chỗ thiếu sót bên trên sổ sách, cũng không thể nhanh như vậy.

Nàng chỉ cố ý gây chuyện mà thôi.

"Sẽ không, chắc chắn không!"

Đỗ Nhu bị dọa sợ, nếu quả như thật có người trộm bột mì,thì là chuyện lớn trong căn cứ.

Bởi vì ăn cắp bên trong căn cứ là tội rất nặng, không phải phạt một hai ngày mà có thể giải quyết được.

Nhẹ thì bị đánh đập một trận thừa sống thiếu chết, nặng thì xử tử, đem người đi cho Zombie ăn.

"Triệu tập nữ binh, nhanh chóng gọi tất cả nô lệ Lv0 bên trong căn cứ đến đây, ta muốn lần lượt thẩm tra."

Kiều Thư thủ đoạn chỉnh người, đúc rút đa được rất nhiều kinh nghiệm, hơn nữa, phàm là nàng cảm thấy không đúng , là sẽ bới móc và phạt nặng.

Kiều Thư trước đây là quản lý của căn cứ đệ nhất, vẫn mang danh "Người xấu."

Hiện tại nàng nắm quyền lớn, trở thành một nữ chủ nhân, từ lv 2 đến lv 0 ai dám cãi lại.

Nếu để cho Kiều Thư tìm ra vấn đề , thì sẽ có nhiều sóng gió nổi lên bên trong căn cứ, bị treo ngược lên đánh cũng không tính nặng.

Tóm lại, Kiều Thư lấy thân phận của "Chủ nhân" , nói cho đám nô lệ hiểu một điều, tấn thăng đẳng cấp là điều hết sức quan trong.

Mặc dù Kiều Thư làm có chút mạnh tay, nhưng Trương Thành không có ý ngăn lại.

Lúc mà Trương Thành chỉnh đốn căn cứ, Giang Khẩu phái ra một đoàn sứ giả tiến vào khu đất bồi trên sông.

Chỉ có điều, đoàn sứ giả này có số lượng người khá khổng lồ.

Giang Khẩu lần này phái ra 320 người.

Bọn họ đi tới Đông Lăng trấn đòi người.

Đương nhiên, Đông Lăng trấn cho dù là bắt người, cũng không định giao ra.

Nhưng, người tiến đến Đông Lăng trấn là có mục đích khác,họ muốn xác nhận bên trong Đông Lăng Trấn lúc này có nam nhân hay không?

Nếu như không có nam nhân, Tạ Viễn sẽ quyết định ra tay

Một đám nữ nhân bình thường muốn bảo vệ căn cứ sao?

Chu Đồng cũng không tin rằng bọn họ có thể.

"Nơi này đoàn đội sống sót đã bị người ta tiêu diệt."

Tạ Viễn tạm thời chọn khu đất bồi làm bước đệm để tấn công Đông Lăng Trấn, trước mắt tất cả thuyền bè đều ngừng lại trên khu đất bồi.

Mà lều vải ,nhà gỗ, cùng các đồ dùng bỏ lại trên khu đất bồi, đều chứng minh nơi này đã từng có rất nhiều người sinh hoạt

Hơn nữa, thoạt nhìn quy mô không nhỏ, đoán chừng cũng phải đến hai, ba trăm người .

Chỉ có điều, hiện tại người không, phòng trống.

Đất bồi là một địa điểm tốt, xung quanh nước sông nước vờn quanh tạo thành một vách chắn thiên nhiên không cho Zombie xâm nhập, giống như một hòn đảo nhỏ.

Người sống sót ngoài có nguyên nhân đặc biệt ra, bằng không thì sẽ không thể vứt bỏ nơi này.

Bởi vậy, Tạ Viễn suy đoán khả năng rất cao những người sống sót này đã bị tiêu diệt.

Chu Đồng nói: "Nơi này cách Đông Lăng trấn cũng không xa, có phải Đông Lăng trấn làm ra hay không?."

Tạ Viễn gật đầu, nói ra: "Khả năng này rất cao."

Chu Đồng nói : "Ác ôn bên trong Đông Lăng trấn giết người đã thành tính , chúng ta tuyệt đối không thể buông tha bọn họ."

"Chu lãnh đạo nói đúng."

"Những tên ác ôn này, tuyệt đối không thể buông tha!"

các nam nhân liên tục bước lên đất bồi, nguyên một đám lớn tiếng phụ họa.

Kỳ thật, bên trong căn cứ Giang Khẩu, đám người sống sót hầu hết đều từng cướp bóc, giết người, cưỡng hiếp.

Chỉ là, bọn họ hiện tại đã "Tẩy trắng", bởi vậy đối với chuyện chiến tranh cùng Đông Lăng trấn ,cần một lý do "Chính nghĩa" , bằng không nếu "Vô cớ xuất binh" sau này sẽ mang tiếng xấu khó hấp dẫn người sống sót đến.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.