Sáng hôm sau, Sở Tiên tới cửa hàng hỏi Trương Tiêu Hoa.
_Xong xuôi ổn thoả hết rồi, tất cả đều đã được chuẩn bị sẵn sàng, chúng tôi cũng đã bàn bạn với các bên phát triển bất động sản rồi, ngày mai đặt ở trước cửa một cái bục nữa là hoàn tất, nhưng mà ngày mai Diêm Văn Văn, Nghiêm Trạch Khôn và Nhậm Bằng Huy mấy người họ có tới không? Trương Tiêu Hoa hiếu kì hỏi.
_Ừm, tối nay bọn họ sẽ tới thôi, lần này chúng ta phải đánh bóng nhãn hiệu bể cá kiểng Tiên Cảnh lên, càng nổi tiếng thì việc chúng ta kêu gọi cổ đông càng có lợi. Sở Tiên nói.
_Yên tâm đi ông chủ, chúng tôi đã tiến hành tuyên truyền ở trên khắp các bến tàu điện ngầm rồi, đã có rất nhiều người biết tới bể cá kiểng Tiên Cảnh của chúng ta, hơn nữa nhóm Diêm Văn Văn cũng tuyên truyền cả ở trên weibo của họ rồi.
_Weibo của bể Cá Kiểng Tiên Cảnh của chúng ta cũng đã được kích hoạt, nhờ nhóm Diêm Văn Văn tuyên truyền cực tốt nên số lượt người theo theo đã lên tới mười mấy vạn, đồng thời các bình luận đánh giá cho bể thuỷ sinh của chúng ta cũng vô cùng tích cực.
Sở Tiên gật đầu:
_Tốt, chuẩn bị một chút, làm một bảng biểu tiêu thụ ngày khai trương và chúng ta hiện giờ cần phải chuẩn bị hàng dự trữ cho bể thủy sinh là bao nhiêu?
_Hai ngàn cái, đây là con số hoàn toàn có thể đáp ứng được cho cửa hàng bể tiên cảnh của chúng ta. Trương Tiêu Hoa trả lời:
_Ở thành phố Thanh Hải vẫn còn ba ngàn cái, hơn nữa bây giờ mỗi một ngày đều có thể làm ra được tầm một trăm cái.
Sở Tiên gật đầu, đợt trước, hắn có bảo đám lão Tầm mỗi ngày đều đi đánh bắt một ít nguyên liệu về, đồng thời còn tuyển thêm một vài nhà thiết kế và thợ đá nữa.
Hiện tại mỗi ngày đều có thể làm ra tầm một trăm cái bể thuỷ sinh.
Mỗi một ngày làm được một trăm cái, với tốc độ này thì cũng không hẳn là nhanh lắm, về sau nếu vài thành phố nữa đều mở chi nhánh cửa hàng bể thuỷ sinh thì số lượng hàng cho mỗi ngày có thể sẽ đạt vài trăm cái.
Ngoài điều đó ra, mỗi một lần mở một cửa hàng bể thuỷ sinh đều phải chuẩn bị vài trăm cái, vậy nên hiện tại số lượng hàng khá là căng.
_Tuyển thêm người chế tạo bể thuỷ sinh ở thành phố Thanh Hải đi, chúng ta phải có sự chuẩn bị chu đáo cho các nơi như Thượng Kinh, Thâm Quyến, vân vân.
Sở Tiên nghĩ một hồi rồi nói.
_Mới đó mà đã chuẩn bị cho các chi nhánh cửa hàng rồi sao? Trương Tiêu Hoa hơi sững người, ngạc nhiên tột độ hỏi hắn.
_Em còn chê nhanh à, bây giờ tôi vẫn còn tiền để quay vòng nên mở luôn đi cho tiện, nhưng mà tới lúc ấy em lại vất vả rồi. Sở Tiên vừa cười vừa nói.
_Anh chuẩn bị hết xong xuôi, tạo chỗ đứng cho mình ở khắp các thành phố lớn, sau đó mới tiến hàng nhượng quyền kinh doanh phải không? Trương Tiêu Hoa hỏi.
_Phải vậy. Sở Tiên gật đầu:
_Nhưng mà cả hai chúng ta sẽ cùng tiến hành với nhau.
_Ừm được. Trương Tiêu Hoa gật đầu.
Bàn bạc mọi việc xong xuôi, Sở Tiên ngó nghiêng chung quanh cửa hàng bể thuỷ sinh của mình gật đầu mãn nguyện, hơn năm trăm mét cũng là một nơi khá rộng rãi, vài năm người tập trung bên trong cũng không chật chội mấy.
Đến tối, Sở Tiên lái xe tới sân bay đón bốn người Diêm Văn Văn, Đoàn Khoa, Nghiêm Trạch Khôn và Nhậm Bằng Huy.
Hội Diêm Văn Văn lần này tới tham gia khai trương bể thuỷ sinh của hắn hoàn toàn là xuất phát từ sự ủng hộ cá nhân, bọn họ vốn định tuyên tuyền trên weibo của mình về việc này, thông báo rắng họ cũng sẽ tới nhưng liền bị Sở Tiên ngăn lại.
Sở Tiên không hề hi vọng rằng buổi khai trương bể thuỷ sinh của mình lại biến thành buổi họp mặt fan với thần tượng.
Sáng sớm hôm sau, Sở Tiên tới trước cửa hàng mình từ rất sớm, Trương Tiêu Hoa cùng nhân viên cửa hàng cũng đã có mặt ở đó từ lâu, các bục sân khấu đều đã được kê đâu vào đấy rồi.
_Mọi người hôm nay nhất định phải chuẩn bị cho tốt đấy, kinh doanh của chúng ta hôm nay nhất định phải vượt trội hơn, mọi người đừng có mà lo lắng, phải kiên nhẫn nhé. Trương Tiêu Hoa nhắc nhở bảy tám nhân viên.
_Ông chủ, hôm nay có bạn bè tới chúc mừng không? Có thì nhờ họ cắt ruy băng khánh thành luôn.
Trương Tiêu Hoa nhìn Sở Tiên hào hứng nói.
Ngoài mấy người hội Diêm Văn Văn ra thì chỉ có hai người tới, làm đơn giản là được. Sở Tiên đáp.
_Ừm được, anh bảo nhóm Diêm Văn Văn tốt nhất nên ở lại một lát hẵn rời đi, như thế có thể hấp dẫn nhiều khách hơn. Trương Tiêu Hoa nhắc nhở hắn.
_Được, để tôi nói với họ một tiếng. Sở Tiên gật đầu.
Không bao lâu sau đó, nhóm Diêm Văn Văn đã tới trước cửa cửa hàng của Sở Tiên.
_Ôi kinh! Sở Tiên, cửa hàng của cậu hoành tráng thật đấy. Ai nấy đều kinh ngạc khi bước vào trong.
_Đúng vậy, cửa hàng đẹp thật đấy, đẹp hơn so với tiệm ở thành phố Thanh Hải nhiều.
Là một cô gái, Diêm Văn Văn vừa bước vào liền liên miệng cảm thám, cô hoàn toàn bị các nội thất và bể thuỷ sinh ở trong cửa hàng hút mất hồn. Mặc dù cô đã có lần ghé qua cửa tiệm ở thành phố Thanh Hải, nhưng để so sánh thì ở đấy rõ ràng không đẳng cấp ở đây, từ cách trang trí gian phòng, cho tới số lượng của bể thuỷ sinh cũng gấp Thanh Hải mấy lần.
_Hôm nay thật cảm ơn các bạn quá. Sở Tiên nhìn họ vui mừng nói.
_Không cần đâu, bạn bè với nhau đến ủng hộ cũng là điều đương nhiên mà. Nhậm Bằng Huy cười rồi lắc đầu.
_Tiểu Tiên! Lúc này, tiểu Dĩnh cũng từ thành phố Thanh Hải hạ cánh kịp tới nơi, hôm nay thứ bảy không có tiết nên cô đã ngồi máy bay từ sớm để bay cho kịp tới dự buổi khai trương của Sở Tiên.
_Bà chủ tiểu Dĩnh, nào qua đây, lại đây ngó xem thế nào?
Sở Tiên cười rồi bước qua chỗ cô, ôm lấy eo cô kéo vào người mình chỉ trỏ xung quanh.
_Tuyệt thật đấy, chăm chỉ ghê nha, ra trò phết chứ chả đùa. Sở Dĩnh cười hỉ hả vỗ vỗ vào sau lưng hắn, hết lời tán thưởng.
_Cảm ơn bà chủ đã có lời khen. Sở Tiên vui vẻ.
_Chào các bạn. Tiểu Dĩnh nhìn thấy bốn người trong đoàn làm phim tới liền niềm nở chào hỏi gật đầu.
Họ cười đáp lại rồi sau đó liền tụ lại một chỗ nói chuyện vui vẻ.
Mấy phút sau, Hồng Thành Hải cũng tới rồi đi vào trong, không lâu sau Pháp Đại Nguyệt cùng một người phụ nữ và cả một thanh niên tầm ba mươi tuổi cũng tới nơi.
_Anh Pháp, vị đây là phu nhân của anh phải không. Sở Tiên lập tức bước tới nghênh đón, vừa cười vừa nói.
_Đúng vậy, đây là chị dâu Trần Duyệt của cậu đấy, còn đây là em họ tôi tên Vương Chi Tinh. Pháp Đại Nguyệt giới thiệu.
_Cảm ơn cậu đã cứu Đại Nguyệt. Trần Duyệt cảm kích nhìn Sở Tiên gật đầu nói, sau đó hướng ánh mắt về phía cửa hàng, cô có hơi kinh ngạc liền tán dương:
_Cái cửa hàng nhìn bắt mắt thật đấy, bể thuỷ sinh cũng xinh đẹp nữa.
_Xin chào xin chào. Vương Chi Tinh đứng bên cạnh đưa tay ra nắm lấy tay hắn.
_Chị dâu cứ đi ngắm thoải mái đi, thích cái nào em tặng anh chị cái đó. Sở Tiên nhìn Trần Duyệt niền nở nói.
_Người anh em, bể thuỷ sinh trong tiệm của cậu đúng là đẹp thật đấy, làm ăn chắc chắn sẽ rất phát đạt cho xem. Vương Chi Tinh ngạc nhiên dò xét chung quanh.
_Ở thành phố Thanh Hải cũng có một tiệm buôn bán cũng rất ổn, ở đây cũng mong buôn may bán đắt giống vậy. Sở Tiên vừa nói vừa nhìn về phía tiểu Dĩnh, Diêm Văn Văn và Đoàn Khoa vẫy vẫy tay cho họ đi tới.
_Giới thiệu với các bạn một chút, đây là bạn gái của tôi tiểu Dĩnh, vị này là đạo diễn Đoàn Khoa, còn mấy vị này chắc không giới thiệu cũng biết rồi, diễn viên Diêm Văn Văn, Nhậm Bằng Huy và Nghiêm Trạch Khôn, còn đây là người anh tôi vừa mới kết giao được, anh Pháp Đại Nguyệt, chị dâu Trần Duyệt và anh Vương Chi Tinh.
Sở Tiên giới thiệu để mấy người họ làm quen với nhau.
_Người anh em Sở Tiên lần này còn tìm cả ngôi sao tới giúp quảng bá nữa à, mấy vị này đều là diễn viên nổi tiếng, thường xuyên thấy xuất hiện trên phim ảnh! Vương Chi Tinh đứng ở bên cạnh nhìn họ rồi gật gù, tò mò hỏi.
_Bạn bè tới chung vui thôi, mấy bữa trước có quay chung cùng họ trong một bộ phim. Sở Tiên vừa cười vừa nói.
_Diêm Văn Văn? Đạo diễn Đoàn Khoa? Hai người có phải là đoàn làm phim Hải Lam Tinh Không dạo này đang rất hot trên mạng không? Trần Duyệt ở bên cạnh cũng hiếu kì nhìn họ, vui mừng khôn tả.
_Haha, chị dâu, đây là một bộ phim do em đầu tư, đồng thời diễn viên nam chính cũng do em nhận vai luôn. Sở Tiên cười nói.
_Tôi có xem bài đăng của người đẹp Diêm Văn Văn đây, những chú cá heo ấy đúng là dễ thương lắm, không ngờ rằng cậu lại đóng vai chính đấy, tôi mong đợi bộ phim này công chiếu quá đi mất. Trần Duyệt cũng vui vẻ hưởng ứng theo.
_Haha, em cũng chỉ là bất đắc dĩ, như vịt bị treo trên giá thôi, tới lúc ấy chỉ mong mọi người đừng chê cười là được. Sở Tiên khổ sở nhún vai.
_Sao lại vậy? Nhe nói mới đầu là do cậu thanh niên Phong Hoả đảm nhận vai chính phải không, sau đó lại từ bỏ, sao lại ở trên mạng cãi cọ qua lại với các cậu như vậy? Trần Duyệt bắt đầu bệnh nghề nghiệp của các bà tám.
_Cái tên đó chỉ được thanh danh thôi, tung chiêu trò đủ kiểu, diễn suất yếu kém tôi chưa nói, nhưng về nhân phẩm thì không thể chấp nhận được, sau đó chúng tôi buộc phải đá anh ta ra khỏi bộ phim này, không ngờ tới hắn ta lại chơi bẩn, lên mạng nói xấu chúng tôi này nọ như thế. Đoàn Khoa ở bên cạnh nghe thấy vậy liền xen vào nói, hễ nhắc tới tay Phong Hoả đó hắn đều tỏ ra vô cùng tức giận.
_Tôi còn dần cho tên kiêu ngạo đó một trận nên thân nữa cơ. Sơ Tiên cười ha hả đáp.
_Haha, chả trách cậu ta điên tiết đến vậy, lên trên mạng nói các cậu tung trời cả lên, chẳng ngờ là cậu còn đánh cậu ra một trận cơ đấy. Trần Duyệt cười ồ lên khi nghe thấy vậy, tính cách hào sảng phóng khoáng vô cùng.
_Tôi vô cùng bái phục cậu bạn Sở Tiên đây, nhưng cái tay Phong Hoả đó cũng gợi đòn quá thể, bản thân diễn suất đã chả ra gì rồi lại còn đẩy ngã bạn diễn đóng vai đối thủ của cậu ta nữa, còn không biết xin lỗi người ta một câu. Đoàn Khoa vừa cười vừa nói.
_Chuyện này tôi cũng đọc được ở trên weibo rồi, nói thật là mất bữa nay mấy vị náo loạn ở trên mạng, sôi nổi ra trò. Trần Duyệt cười to.
_Haha! Pháp Đại Nguyệt ở bên cạnh cường gượng rồi kéo tay vợ mình qua dặn dò:
_Thôi được rồi, em đừng có lắm chuyện nữa, cậu bạn Sở Tiên sắp khai trương rồi, em còn có mấy chuyện cần phải chuẩn bị nữa phải không? Không cần phải ở đây tiếp đãi họ nữa đâu.
_Ông chủ, tới giờ rồi, đi ra chuẩn bị một chút thôi. Lúc này, Trương Tiêu Hoa ở phía ngoài bước vào trong nói lớn với Sở Tiên một tiếng, ánh mắt hơi khó hiểu nhìn nhìn hội Pháp Đại Nguyệt.
_Được rồi, cảm ơn mọi người đã tới chung vui, chúng ta đi ra thôi! Sở Tiên gật đầu nhìn họ nói.
Sở Tiên vừa bước ra ngoài thì liền nhìn thấy hai bên có bày những lãn hoa to đẹp đẽ, thế nhưng khiến hắn ngạc nhiên là, một trong những lãn hoa ấy ở trên có đề tập đoàn vận chuyển Toàn Hải, liền sau đó hắn quay sang nhì Vương Chi Tinh ở bên cạnh, trong lòng đột nhiên hiểu ra điều gì.
Vận chuyển Toàn Hải, trừ Viễn Dương ra thì đây là tập đoàn vận chuyển lớn nhất, giá trị thị trường [1] vài trăm tỉ.
Lúc này, đã có trên trăm khách cùng người dân tụ tập xung quanh trước cửa cửa hàng, có người thông qua các biển quảng cáo ở tầu điện ngầm mà tới, có người lại xem ở weibo Diêm Văn Văn nên biết được.
Bây giờ mới chỉ là chín giờ mà đã có hơn trăm người tới cũng được coi là khá đông rồi.
Sở Tiên mãn nguyện nhìn xung quanh rồi bước lên khán đài.
Thế nhưng vào lúc hắn chuẩn bị phát biểu thì ở bên cạnh cửa hàng đột nhiên có một chiếc xe cảnh sát dừng lại ở đó, từ bên trên đi xuống bốn năm cảnh sát liền. Cùng lúc đó, một người trung niên dáng hơi đậm cùng một thanh niên đeo mũ đeo kính dâm hùng hổ bước tới, theo sau có hai bảo vệ đi cùng, bước tới phía Sở Tiên.
Sở Tiên nhìn thấy mấy người cảnh sát cùng vài kẻ lạ mặt kia đi tới phía mình liền cảm thấy khó hiểu, đứng ở đó nhìn họ.
_Chính là thằng nhãi này đánh con phải không? Người trung niên đó bước tới phía trước mặt Sở Tiên nhìn hắn lạnh nhạt, sau đó hường về cậu thanh niên bên cạnh hỏi.
_Đúng vậy ba à, chính là hắn sai người đánh con đấy. Cậu thanh niên gật đầu ngay tắp lự.
Nghe thấy chất giọng quen thuộc, Sở Tiên đột nhiên cười phá lên:
_Là cậu à?
[1] Giá trị thị trường có thể được hiểu như sau:
Giá niêm yết tại đó nhà đầu tư mua và bán cổ phiếu phổ thông hoặc trái phiếu tại một thời điểm định sẵn. Còn được gọi là "giá thị trường."
Giá trị vốn hóa thị trường cộng với giá trị thị trường của các khoản nợ. Đôi khi còn được hiểu là "tổng giá trị thị trường."
Đối với chứng khoán, giá trị thị trường thường khác so với giá trị ghi sổ bởi vì thị trường tính cả tiềm tăng phát triển trong tương lai của chứng khoán. Hầu hết các nhà đầu tư sử dụng kĩ thuật phân tích cơ bản để lựa chọn loại cổ phiếu tốt đều xem xét giá trị thị trường của công ty và sau đó quyết định xem giá trị thị trường là hợp lí hay nó đang có giá trị thấp so với giá trị ghi sổ, so với giá trị tài sản thuần hoặc so với một số cách đo khác.