Sở Tiên mặt mũi tràn đầy kinh ngạc nhìn nhìn quả Tâm hạch kia?
Quả Tâm hạch này lớn chừng quả đấm, nó lớn hơn gấp năm sáu lần so với quả lần trước Sở Tiên lấy được ở bệ đá trung tâm, quả này to như quả hắn đã từng thôn phệ.
- Chít chít.
Quả Tâm hạch màu lam rơi xuống nước, mấy con cá lam từ kêu lên mấy tiếng, sau đó lập tức dùng đầu của mình đẩy Tâm hạch lên, hướng thẳng về phía Sở Tiên bơi đến.
Sở Tiên nhìn lấy hành động của cá lam từ trên mặt lộ ra mỉm cười, đưa tay cầm lấy quả Tâm hạch, nhìn một chút tin tức hệ thống phát hiện được.
Năng lượng hơn sáu ngàn, chất lượng không kém chút nào so với quả hắn từng thôn phệ.
- Xem ra, độ lớn của Tâm hạch có quan hệ với lượng thức ăn chúng nó từng ăn, thông qua quan sát, những điểm sáng màu xanh lam này giống y hệt như Long Tiên Hương trong dạ dày cá nhà táng, nếu thứ này ở trong người quá nhiều sẽ làm chúng nó không thoải mái, cho nên bọn chúng sẽ định kỳ bài tiết nó ra ngoài.
Sở Tiên trong lòng suy đoán nói, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười.
- Không biết bọn chúng có ăn loại thức ăn khác hay không, nếu như chúng chỉ ăn những loài cá đang sống thì lượng tiêu hóa quả thật không nhỏ.
Sở Tiên hài lòng thu hoạch được Tâm hạch sau đó nhảy đến vị trí Tế Đàn, hắn nhìn Tâm hạch trong tay, tách ra một phần sáu quả hạch tâm.
Hắn sẽ không cướp bóc hoàn toàn Tâm hạch của tộc người Nhân Ngư, hắn nghĩ dù sao bọn họ mấy trăm năm đều dùng loại Tâm hạch này, nếu như bây giờ đột ngột dừng lại có thể sẽ mang đến ảnh hưởng rất lớn cho chủng tộc bọn họ.
Sở Tiên về đến phòng của mình liền yên tĩnh chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau, đám người Alvin bắt đầu cải tạo lại khu vực chỗ bọn họ định cư, còn Sở Tiên thì bơi vào biển sâu, gọi con cá cờ biến dị đến.
- Bồi dưỡng.
Sở Tiên xòe bàn tay ra, trong lòng hơi động, một con cá lam từ lớn chừng ngón cái hiện ra trong lòng bàn tay của hắn.
- Chuyện ta có thể thống trị toàn bộ cá lam từ hay không đều trông cậy hết vào ngươi.
Sở Tiên nhìn cá con trong tay, sau đó tìm cho nó một con tôm.
Cá lam từ nuốt xong con tôm, dùng mắt trần cũng có thể kích thước con cá đang lớn lên chóng mặt. Sở Tiên tiếp tục cho nó ăn thêm hơn mười con cá khác, ăn xong con cá lam từ đã lớn tầm bàn tay người. Nhưng mà cá lam từ lớn đến chừng bàn tay liền không ăn nữa, nó phải tạm thời dừng việc ăn của mình, nó cần một khoảng thời gian để tiêu hóa đống thức ăn kia.
- Tân dụng khoảng thời gian này, mình nên gọi đàn cá Dunkleosteus đến đây, không biết sau quảng thời gian dài như vậy cá Dunkleosteus đã lớn tầm chừng nào rồi.
Sở Tiên nhìn nhìn cá lam từ trong tay, sau đó trở lại hòn đảo.
Sau khi bàn giao công việc cho Alvin, Sở Tiên mang theo đám Hổ Nhất, Hổ Nhị cùng nhau lên tàu hộ vệ hướng về phía vùng biển Hoàng Hải chạy đi.
Vịnh Bengal cách biển Hoàng Hải không quá xa, Sở Tiên cũng không vì tiết kiệm thời gian mà đẩy nhanh tốc độ, trên đường vừa đi vừa nghỉ, hắn cũng nhân dịp này cải tạo thêm tám người cá, đạt tối đa số lượng thống trị tuyệt đối của mình.
Tám người cá mới gia nhập, cho nên bây giờ nhân số đoàn hải tặc đã đạt đến 33 người, mà số lượng thống trị tuyệt đối mà Sở Tiên đạt tới là 48 người, đây coi như quy mô bước đầu.
Sau hơn một ngày trên biển, bọn người Sở Tiên đi vào vùng biển quốc tế gần ngay vùng biển Hoàng Hải, rất trùng hợp là trước đây Sở Tiên đã đi qua vùng biển này một vài lần.
- Đúng rồi, cách đây không lâu Mộc lão gọi điện thoại báo cáo Du thuyền casino kia sau năm nay sẽ chính thức thuộc về mình, lần này nhân tiện đi xem một chút.
Sở Tiên nghĩ đến những lợi nhuận to lớn mà du thuyền kia mang lại, mặt mũi tràn đầy mỉm cười nói với Hổ Nhị tọa độ của du thuyền.
Tàu hộ vệ tăng tốc hướng về vị trí du thuyền, sau hơn một tiếng liền đi vào khu vực như vậy.
Sở Tiên nhìn ngắm du thuyền casino của mình, lệnh cho tàu hộ vệ đậu cách du thuyền không xa. Sau đó hắn lấy điện thoại di động ra gọi cho Mộc lão để lấy số điện thoại của người bây giờ đang phụ trách sòng bạc. Lấy xong số điện thoại, hắn liền gọi cho người phụ trách.
Lý Vạn Long nghe xong cuộc điện thoại của ông chủ thần bí thì vô cùng giật mình, du thuyền casino sau hơn một tháng hoạt động, ông chủ chưa từng tới đây một lần, điều này làm hắn kinh ngạc rất lâu, sòng bạc mang đến lợi nhuận to lớn như thế mà ông chủ không thèm nhìn đến một chút.
Bây giờ, vừa tiếp xong điện thoại của lão bản thần bí, Lý Vạn Long vẫn hơi khẩn trương, dù sao thì Mộc lão cũng chỉ là người dẫn mình đến đây làm việc, người có quyền quyết định vận mệnh của hắn tất nhiên vẫn là ông chủ bí ẩn kia.
Nghe tin ông chủ đã đến nơi này, Lý Vạn Long lập tức dẫn theo toàn bộ nhân viên trên du thuyền đi ra bên ngoài nghênh đón, hắn bảo thủ hạ thả mấy thuyền nhỏ để bọn hắn đi đến bên cạnh tàu hộ vệ đón tiếp đám Sở Tiên.
- Ngài là ông chủ sao?
Thuyền nhỏ đi đến bên cạnh tàu hộ vệ, Lý Vạn Long hơi kinh ngạc nhìn nhìn cả đám người Sở Tiên, hắn có chút không dám tin, ông chủ còn quá trẻ.
- Ngươi là Lý Vạn Long đúng không? Ta là Sở Tiên.
Sở Tiên hướng phía hắn gật đầu.
- Xin chào ông chủ!
Lý Vạn Long nghe được lời Sở Tiên tự giới thiệu, vội vàng cung kính khom người, đám người đi theo phía sau hắn cũng vội vàng chào hỏi.
- Ừm, dẫn ta lên du thuyền tham quan một chút.
Sở Tiên hướng lấy bọn hắn nhẹ gật đầu.
- Vâng thưa ông chủ, mời ngài đi lên.
Lý Vạn Long nhẹ gật đầu, liền tranh thủ đưa cái thang đến gần thuyền nhỏ của mình.
- Các ngươi ở trên tàu đợi ta, ta đi xem một chút.
Sở Tiên hướng phía đám Hổ Nhất, Hổ Nhị nói một tiếng, sau đó leo lên thuyền nhỏ.
- Ông chủ, ngài chậm một chút.
Lý Vạn Long vội vàng đưa tay nâng đỡ.
Sở Tiên nhìn người trung niên hơn bốn mươi tuổi trước mắt, hướng phía hắn gật đầu.
- Ông chủ, tôi giới thiệu một chút mấy người quản lý của sòng bạc chúng ta, vị này là quản lý Mã người vạch kế hoạch phát triển cho sòng bạc, vị này là phó quản lý Thường, vị này...
Lý Vạn Long chỉ năm sáu người bên cạnh, nhiệt tình giới thiệu từng người.
- Chào mọi người, mọi người vất vả rồi.
Sở Tiên hướng bọn hắn gật đầu.
- Không vất vả chút nào, ông chủ cuối cùng ngài cũng đã tới, chúng tôi vẫn luôn hy vọng ngài đến thăm du thuyền và chỉ đạo công việc cho chúng tôi.
Lý Vạn Long ra sức nịnh bợ ông chủ của mình.
Sở Tiên cười cười:
- Ta chỉ là trùng hợp đi ngang qua nơi này, cho nên mới đến đây xem một chút.
Thuyền nhỏ rất nhanh đã đến bên du thuyền, Lý Vạn Long đi phía trước nhiệt tình chỉ dẫn, Sở Tiên đi ở trung tâm đám người, cả đám cùng nhau tiến vào sòng bạc.
- Kinh doanh rất tốt a.
Sở Tiên quan sát thấy trong sòng bạc người ra vào đông đúc, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười.
- Vừa qua năm mới, với lại mấy ngày nay có hoạt động khuyến mãi, cho nên kinh doanh khá là nhộn nhịp.
Lý Vạn Long cười ha hả nói ra.
- Ồ? Còn có hoạt động?
Sở Tiên trên mặt lộ ra kinh ngạc, hướng phía chung quanh nhìn một chút.
- Vâng, chúng ta hợp tác cùng một số du thuyền du lịch tiến hành một số hoạt động.
Lý Vạn Long giải thích nói.
- Ừm, mấy việc đấy ngươi cứ tự mình xử lý là được rồi.
Sở Tiên gật đầu.
Lý Vạn Long là người mà Mộc lão tìm về cho hắn, hắn rất tín nhiệm tác phong và hiệu quả làm việc của Mộc lão, huống hồ bọn nhân viên đều hiểu rất rõ ràng, ông chủ có thể mở sòng bạc ắt hẳn không phải dạng tầm thường, cho nên Sở Tiên không hề lo ngại mấy thủ hạ của mình dở thủ đoạn sau lưng mình.
- Oa, học trưởng đẹp trai, không ngờ có thể gặp anh ở đây.
Lúc này, Sở Tiên đột nhiên nghe thấy giọng nói có chút quen thuộc, sau đó liền thấy nữ sinh mang theo sự ngạc nhiên hướng phía hắn chạy tới.
- Hả? Sở Tiên hơi sững sờ, kinh ngạc quay đầu nhìn lại:
- Em là... Tiếu Hiểu?
- À há, không ngờ học trưởng đẹp trai vẫn còn nhớ tên của ta.
Nữ sinh chạy tới không phải là ai khác, chính là mỹ nữ chuyên stream nổi tiếng tên Tiếu Hiểu mà trước đây có giúp hắn quảng cáo cá vàng.
Nhớ lại chuyện trước kia, lúc hắn kiếm được món tiền đầu tiên đang hớn hở thì gặp phải mỹ nữ bốc đồng này, lúc trước Sở Tiên cùng nàng chơi trò bốc bài thắng được nàng, sau cũng nhờ nàng mà hắn lên weibo tuyên truyền mới kiếm được một khoản tiền kha khá, nhắc đến Sở Tiên còn phải đi cảm ơn nàng.
- Là em à, không ngờ em tới tận nơi này để vui chơi.
Sở Tiên kinh ngạc nhìn nàng.
Nàng vẫn như trước kia, vẫn cách ăn mặc hoạt bát, bên trong ánh mắt lộ ra vẻ giảo hoạt, là một mỹ nữ đáng yêu và rất yêu đời.
- Sao chứ, chẳng lẽ không được đến, thực ra ta muốn tới đây chơi từ lâu rồi.
Tiếu Hiểu hưng phấn nhìn hắn đánh giá rồi nói:
- Không ngờ học trưởng đẹp trai cũng tới nơi này để chơi, ta đoán ra rồi, học trưởng đẹp trai nhất định là thần bài lợi hại.
Sở Tiên nhìn nàng, im lặng lắc đầu:
- Ta tới nơi này khảo sát một chút, em vẫn nên gọi tên của anh thì hơn, đừng gọi anh là học trưởng đẹp trai.
- Hì hì, như vậy không được, anh bây giờ đã trở thành hoàng tử bạch mã trong mắt tất cả nữ sinh của trường chúng ta, là tấm gương để tất cả nam sinh noi theo, tại sao anh không dẫn cô giáo tiểu Dĩnh đi cùng, không phải anh tới đây một mình để làm một số việc ấy ấy đấy chứ.
Tiếu Hiểu nhìn từ trên xuống dưới đánh giá hắn.
- Em đừng ở đây mà nói bậy bạ, anh cũng vừa mới lên tàu thôi.
Sở Tiên nhìn Tiếu Hiểu vội vàng giải thích, trò chuyện cùng nàng cảm giác rất nhẹ nhõm, hắn ra hiệu cho đám người Lý Vạn Long sau lưng, mấy người kia liền rời đi.
- Học trưởng đẹp trai, có phải anh đánh bạc cực kỳ lợi hại phải không, em vừa rồi mới thua hơn một vạn, một vạn đấy, anh có thể thắng lại giúp em hay không?
Tiếu Hiểu trên mặt lộ ra biểu cảm đau lòng, mong đợi nhìn lấy hắn.
Sở Tiên nhìn mấy thẻ đánh bạc trong tay nàng, cảm thấy buồn cười:
- Em không phải là rất lợi hại hay sao, trước kia muốn bắt con bài nào thì liền bắt được con đấy cơ mà.
Tiếu Hiểu nghe được lời hắn nói liền bĩu môi, thần sắc có chút xấu hổ:
- Ài dà, cái kia là bài ảo thuật, học trưởng đẹp trai sao anh lại nhỏ mọn như vậy chứ, việc kia đã qua lâu như vậy rồi còn nhắc lại làm gì, nhắc mới nhớ em còn giúp anh không ít việc nha.
- Rồi rồi. Sở Tiên gật đầu bất đắc dĩ.
- Tiếu Hiểu, bạn đang nói chuyện với ai đấy?
Lúc này, mấy giọng nữ nhìn về phía Tiếu Hiểu, hướng về phía nàng đi tới, mấy người đầy hiếu kỳ đánh giá Sở Tiên.
- Li li, Dao Dao, Thanh Thanh, lại đây, ta vừa gặp được học trưởng đẹp trai của trường chúng ta.
Tiếu Hiểu hưng phấn hướng về phía ba người các nàng phất phất tay, sau đó nhìn về phía Sở Tiên giới thiệu:
- Đây là ba tỷ muội tốt của em.
- Ồ? Mấy nữ sinh đi tới, quan sát từ trên xuống dưới Sở Tiên.
Sở Tiên cũng nhìn mấy người bạn của nàng, mỗi người đều rất không tệ, cũng có thể nói, nếu trang điểm thì những nữ sinh này đều rất xinh đẹp.
- Chào mọi người!
Sở Tiên hướng phía các nàng cười cười.
- Chào anh đẹp trai!
Ba nữ sinh đánh giá hắn, ánh mắt như phát ra ánh sáng.
Với khí chất hay là diện mạo bây giờ của Sở Tiên, người ta nhìn hắn tuyệt đối là không chê vào đâu được, mọi cử động cảu hắn đều mang theo một loại tự tin mãnh liệt, thân thể cường tráng của hắn mang đến có mùi nam nhân.
- Tiếu Hiểu, bạn nói gì, anh đẹp trai này là gì của bạn?
Một nữ sinh nhìn nhìn Sở Tiên, lập tức ghé vào tai Tiếu Hiểu hỏi.
- Là học trưởng của ta.
Tiếu Hiểu nhìn nhìn biểu hiện của bạn mình, liền liếc mắt nhìn:
- Các ngườ nghĩ cũng đừng nghĩ, người ta đã có bạn gái rồi.
- Có bạn gái thì sao chứ.
Nữ sinh kia trên mặt lộ ra thất vọng, bĩu bĩu môi.
- Học trưởng đẹp trai, anh thấy bạn của em thế nào? Có muốn em giới thiệu họ cho anh làm nhị tẩu, tam tẩu không.
Tiếu Hiểu nhìn thấy Sở Tiên đang nhìn ba người bạn của mình, liền trêu ghẹo hỏi.
- Tiếu Hiểu, bạn đi chết đi.
- Bạn mới đi làm tam tẩu, nhìn bạn gọi người ta thân thiết như vậy.
- Ha Ha, Thanh Thanh, không phải vừa rồi bạn nói là có bạn gái thì sao chứ à? Bạn không từ vị trí tam tẩu thì làm sao lên được chính thất!
Tiếu Hiểu tùy tiện trêu ghẹo nói.
Sở Tiên nhìn nàng có chút bất đắc dĩ, cùng chơi với người có tính cách cởi mở rất vui vẻ, nhưng là có đôi khi mấy việc nàng làm lại khiến hắn không biết nói gì.