Chuyện về bán đấu giá bàn bạc xong xuôi, chi nhánh bán đấu giá của hội Cổ Lực tiến hành một số công tác tuyên truyền, ý tưởng của bọn họ là muốn để cho cả Châu Á biết tới cuộc đấu giá thế kỉ này, nhằm mục đích đánh bóng tên tuổi của cuộc đấu giá thêm phần hoành tráng.
Còn Sở Tiên cũng nhờ thêm David và Grace phụ giúp một tay tiến hành tuyên truyền ở Châu Âu.
Tất cả mọi chuyện đều thương lượng đâu vào đấy xong xuôi, Sở Tiên nhận được một cuộc gọi từ tiểu Dĩnh và chị gái của mình.
- Xong hết mọi việc chưa vậy? Về tới thành phố Thanh Hải, tiểu Dĩnh cùng chị gái hắn ngồi ở phòng khách, Sở Tiên về đến nhà cười tươi hơn hở hỏi.
- Chuẩn bị xong xuôi hết cả rồi, có phải là không gọi điện cho anh thì anh cũng quên mất chuyện về nhà phải không. Tiểu Dĩnh hờn dỗi nguýt dài hắn.
- Anh đâu dám, hiện giờ tất cả mọi việc cũng vừa được giải quyết xong, đợi hai bữa nữa em đi cùng anh một chuyến tới Thượng Kinh, anh có đặt một máy bay trực thăng rồi, sau này ngồi máy bay nhiều nhất chỉ ba bốn tiếng là có thể gặp mặt rồi. Sở Tiên cười tươi bước về phía cô:
- Sau này sẽ có bất ngờ cho em.
Sau Tết Sở Tiên không hề gặp cũng như dành thời gian cạnh tiểu Dĩnh trong một thời gian dài, cũng chẳng trách cô lại giận dỗi Sở Tiên đến vậy.
Sở Lê ở bên cạnh thấy vậy liền bật cười:
- Bây giờ cũng không thiếu tiền, em ngày nào cũng bận chịu như thế làm gì, nên dành thời gian nhiều hơn cho tiểu Dĩnh mới phải.
- Em biết mà. Sở Tiên gật đầu khẳng định:
- Đợi qua một thời gian nữa em sẽ đưa hai người đi chơi một chuyến.
- Nhà hàng bây giờ cũng xây dựng và sửa chữa đẹp đẽ xong xuôi cả rồi, chúng ta chọn một ngày tốt để mở cửa thôi. Sở Tiên chuyển chủ đề nói tiếp.
Phiên đấu giá còn nửa tháng nữa mới tổ chức, thế nhưng phải hết sức khẩn trương tới chỗ Thạch lão một chuyến, một là trị liệu vết thương cho con gái của Chu lão và mang đến một ít tâm hạch ngâm nước, ngoài ra để lấy máy bay trực thăng mà hắn đã mua trước đó.
Sở Tiên bây giờ có thể ví ngay với máy móc, năng suất làm việc cùng khối lượng dày đặc, ba đầu sáu tay rất chi là chăm chỉ và cần cù.
- Được chứ, bây giờ nhân công cũng đã đều thuê đủ cả, chỉ cần mua nguyên liệu là có thể khai trương được rồi. Sở Lê vui vẻ gật đầu đáp.
- Ừm. Sở Tiên gật gù đồng ý, hơi trầm tư suy nghĩ điều gì, sau đó nói:
- Thế này đi, em sẽ đi mua một ít nguyên liệu, trước ngày mở cửa phải khiến cho thương hiệu của chúng ta được chú ý đến đã, nói cách khác làm cho tiếng lành đồn xa thì sau khi chính thức đi vào kinh doanh mới thuận lợi được.
- Có người cậu quen biết giúp tuyên truyền hộ thì cả cái thành phố Thanh Hải này ai là không biết tới quán cơm của anh chị khai chương chứ. Sở Li vừa cười vừa nói.
- Không không, e nói về danh tiếng không phải để ám chỉ tuyên truyền quảng cáo, mà là phải dựa vào thực lực, để em đi kiếm một ít nguyên vật liệu thực phẩm cao cấp về. Sở Tiên đáp.
Hiện nay, Cổ Đạo Thực Phổ quán vẫn là khách sạn nhà hàng nổi tiếng nhất, mà mỗi khi du khách tới đây du lịch sẽ là sự lựa chọn hàng đầu của họ, vì có danh tiếng lâu đời nên hiện tại bất cứ một quán ăn nào mở ra, thậm chí khác sạn nhà hàng chất lượng tương đối ổn khác cũng không thể bì lại được, thế mà giờ đây quán ăn của Sở Tiên lại được mở ngay bên cạnh khách sạn nhà hàng của họ, trong mắt mấy người của Cổ Đạo Thực Phổ quán thì việc làm này chẳng khác gì hàng vi trêu ngươi, muốn lấy trứng trọi đá với họ cả.
Kể cả Sở Tiên có điều động các mối quan hệ của mình tuyên truyền tốt cách mấy, nhờ cả cục du lịch giúp họ quảng bá tên tuổi Quán ăn Tiên Cảnh, hay lợi dụng truyền thông tiến hành một số hình thức quảng cáo ở thành phố Thanh Hải cũng không phải là cách hay triệt để. Thế nhưng nếu như không có tài ngang bằng với Cổ Đạo Thực Phổ quán thì chắc chắn quán ăn của hắn sẽ bị khách sạn lão làng kia đè bẹp, chỉ có thể trở thành món ăn phụ thôi chứ không bao giờ lên được món chính cả.
Thế nhưng nếu như có thể dùng thực lực để đấu lại họ, thì chưa chắc ai đã có thể đè bẹp ai, Quán ăn Tiên Cảnh của hắn lúc ấy sẽ phất như diều gặp gió.
Cổ Đạo Thực Phổ có đặc điểm lớn duy nhất, đấy chính là nguyên liệu nấu ăn độc đáo, kế đó mới tới không khí và tài nấu ăn của các đầu bếp.
Sở Tiên chỉ cần kiếm được nguyên vật liệu nấu ăn độc đáo, thì có thể nắm trong tay năng lực đối chọi lại với Cổ Đạo Thực Phổ quán rồi.
Nguyên liệu nấu ăn hiện tại hắn có sẵn là cá lù đù vàng lớn, cá thiểu và cá mào gà đỏ Trường Giang chưa được nuôi dưỡng.
Chỉ cần ba loại cá này đặt lên làm món ăn chính làm đặc sắc trong cửa hàng, thì dù chỉ có ba loại cá cũng đủ để thu hút sự chú ý rồi.
“Hải sâm cũng có thể lấy thêm một ít về, ngoài ra còn có các loại tinh phẩm như cá tuyết [1], tự mình cũng có thể đi kiếm được một ít, nếu như có thể kiếm thêm một số loại quý hiếm như bào ngư và cá thu ngừ thì tuyệt vời không còn gì bằng” Sở Tiên nghĩ thầm trong bụng.
- Anh đi đâu đấy? Em cũng muốn đi cùng cơ. Tiểu Dĩnh kéo lấy tay hắn phụng phịu không chịu buông.
Sở Tiên đắn đo một hồi, thế nhưng khi nhìn thấy ánh mắt mong đợi của cô thì liền gật đầu:
- Ừ, được rồi, anh đưa em đi cùng mà.
- Chúng ta ra biển hay đi nơi khác thu mua vậy? Tiểu Dĩnh không dấu được sự hưng phấn cười tươi rạng rỡ.
- Đương nhiên là ra biển rồi, lần này anh đưa em ra biển đánh cá. Sở Tiên vừa nói vừa cười.
- Ôi hay quá, thật là tuyệt. Tiểu Dĩnh gật đầu lia lịa:
- Anh nói đưa em ra biển đánh cá mấy lần rồi ấy chứ.
- Được rồi, thế em xin nghỉ với trường một bữa đi, chúng mình sáng sớm mai xuất phát. Sở Tiên đáp.
- Ừm, em biết rồi. Tiểu Dĩnh cười tươi như hoa gật gật đầu đồng ý.
Đi bệnh viện thăm anh rể một chuyến, sáng sớm ngày hôm sau Sở Tiên đưa tiểu Dĩnh ra khu nuôi cá hồ Phong Đài của mình.
Lúc này ở trên mặt hồ có đậu ba chiếc thuyền, trong đó có hai chiếc là du thuyền, một chiếc màu hồng phấn Sở Tiên qua tết mua cho tiểu Dĩnh làm quà, giá trị hơn bảy ngàn vạn, thế nhưng chiếc du thuyền này vẫn còn mới, nhìn thoáng qua cũng đoán được chưa ra biển mấy lần.
- Ông chủ! Hội người cá đã đợi ở đó từ sớm.
- Ừm, ra khơi thôi. Sở Tiên nhìn bọn họ gật đầu ra hiệu, sau đó bảo Thất Ngạc chuẩn bị bữa sáng.
Ăn sáng xong, tiểu Dĩnh đứng ở trên thuyền cá ngắm nhìn cảnh biển, sau đó xà vào lòng của Sở Tiên thủ thì:
- Chúng ta đi thám hiểm đại dương đánh bắt cá sao?
- Ở ngay trong Hoàng Hải thôi, anh đưa em đi xem một thứ. Sở Tiên nhìn tiểu Dĩnh nói.
Lần này đưa tiểu Dĩnh ra biển, Sở Tiên chuẩn bị tiết lộ một ít bí mật bản thân cho cô, đầu tiên là dẫn cô đi làm quen với cá Dunkleosteus đã.
Sở Tiên vốn định lần trước đưa cá Dunkleosteus chuyển nhà tới Nhân ngư đảo sinh sống, thế nhưng bị vướng chuyện của Thạch lão mà làm nhỡ mất việc, lần này vừa vặn đi tìm chúng rồi đưa đến Nhân ngư đảo luôn.
- Đưa em đi xem cái gì vậy? Tiểu Dĩnh vô hùng hào hứng hỏi lại.
- Đưa em đi gặp mấy bé bự anh nuôi. Sở Tiên ra cái điều thần bí, hai ba tháng rồi chưa gặp lại chúng, Sở Tiên cũng chẳng rõ cá Dunkleosteus giờ đây lớn tới mức nào nữa, chắc cũng phải cỡ bảy tám mét.
- Bé bự gì cơ, sao mà bí hiểm thế? Tiểu Dĩnh lườm yêu hắn.
- Đợi lát nữa là em sẽ biết ngay thôi cưng, tới lúc ấy đừng có mà ngất ra đấy đấy. Sở Tiên vừa nói vừa cười.
Hai người nói chuyện với nhau vui vẻ, thuyền cá cũng lái nhanh ra biển khơi, khoảng năm tiếng sau đó Sở Tiên cảm ứng được sự tồn tại của cá Dunkleosteus, hắn lập tức ra lệnh cho hội người cá chuyển phương hướng.
- Sắp được gặp chúng rồi, đợi lát nữa em đừng có kinh sợ quá đấy. Sở Tiên dặn trước để tiểu Dĩnh chuẩn bị tâm lí.
- Rốt cuộc là thứ gì vậy? Tiểu Dĩnh vô cùng hiếu kì hỏi ngược lại, trong tay cầm một con tôm Sakura [2] ăn ngon lành.
Đây là lần đầu tiên đi cùng với hội Sở Tiên ra biển đánh cá, tiểu Dĩnh không dấu được sự hưng phấn và thích thú trên mặt, thêm vào Thất Ngạc tay nghề nấu ăn còn chuyên nghiệp hơn so với đầu bếp của khách sạn năm sau, chế biến toàn những món hải sản thơm ngon béo ngậy như vậy thì lại càng khiến cho cô nàng thích thú, làm cho mồm chưa ngừng nhai từ khi bước lên thuyền luôn.
- Ở trước mặt. Sở Tiên đứng phắt dậy, cảm ứng được bóng dáng của chúng, cảm thấy kinh ngạc tột độ, đồng thời khoé miệng cũng vẽ lên một nụ cười.
- Cái gì vậy anh? Tiểu Dĩnh bước tới trước lan can, nhìn về mặt biển tĩnh lặng trước mặt.
- Dừng thuyền đi. Sở Tiên quay sang nói một câu với hội người cá, liền sau đó thuyền đánh cá chầm chậm dừng lại, tiểu Dĩnh hiều kì nhìn khắp tứ phía, liên miệng hỏi:
- Sao em không thấy gì hết vậy.
- Tới rồi. Sở Tiên nắm lấy vai cô chỉ tay về một phía trước mặt.
Sau đó, ở trên mặt biển từ đằng xa đột nhiên nổi lên vài bóng đen khổng lồ đang bơi tới, tiểu Dĩnh kinh ngạc tột độ, cô hơi há miệng ra mắt mở to hết cỡ khi thấy cảnh tượng trước mặt.
- Đây là? Tiểu Dĩnh thất kinh khi nhìn thấy cái bóng khổng lồ ấy từ từ trồi lên khỏi mặt nước.
- Cá Dunkleosteus, là một loại cá từ thời tiền sử. Sở Tiên vừa cười vừa nói.
- Cá Dunkleosteus? Tiểu Dĩnh khó hiểu nhăn mặt nhìn hắn, trong tầm mắt của cô, chín con vật khổng lồ màu đen nhìn vô cùng hung dữ đang nổi lên trên mặt nước cao chót vót lên như ngọn núi sừng sững ở biển vậy, mỗi con phải dài trên dưới mười mét, từ từ bơi lại về phía con thuyền đánh cá của hai người.
- Ùm. Cá Dunkleosteus từ dưới biển bật lên khỏi mặt nước, nom y hệt như quái thú hung dữ ở biển cả, cú bật nhảy của nó làm văng lên mười mấy mét sóng nước, sau đó nặng nề lặn lại xuống đáy biển.
Một con cá Dunkleosteus tầm mười mét, ít nhất phải nặng ba bốn mươi tấn, nhìn như mấy con quái vật dữ tợn trong phim ảnh, Ultraman có khi cũng phải bó tay với con cá này, chưa chắc đã đánh chết được nó.
Sở Tiên huýt sáo một tiếng, cả chín con cá Dunkleosteus nhanh chóng tập trung lại bơi về phía thuyền cá.
- Wa! Tiểu Dĩnh kinh ngạc hết mức nhìn mấy con cá khổng lồ kia, sau đó lại quay sang nhìn người yêu mình, cảm thấy không thể tin nổi đây là sự thật.
- Ngạc nhiên chưa, bất ngờ còn chưa hết đâu, cho em xem một thứ nữa. Sở Tiên mỉm cười, sau đó vươn một cánh tay mình ra, tiểu Dĩnh trợn mắt to hết cỡ lên khi nhìn thấy trong cánh tay áo hắn nhảy xuống xuống phía dưới đất một vậy gì đó, sau đó liền biến thành một vật rất dị hợm.
- Đây cũng là một loại cá dưới đáy đại dương, nó tên là cá quỷ đen biến hình, nó có khả năng biến hình hay ho lắm, em đừng sợ hãi. Sở Tiên từ tốn giải thích, trong tâm trí hắn đang điều khiển con cá ấy theo ý mình.
Sau đó con cá quỷ đen biến hình liền nhảy lên người tiểu Dĩnh, nó nhanh chóng trực tiếp quấn người bao quanh lấy eo cô, tiểu Dĩnh ngạc nhiên cực độ khi thấy vậy, nhưng chưa dừng tại đó, nó còn biến tiếp ra một đôi cánh.
- Đại dương vô cùng thần bí và kì diệu em yêu ạ, ở dưới ấy có rất nhiều những sinh vật huyền bí, chỉ có điều có một số trong đó không được công bố trên thế giới mà thôi, đi nào, chúng ta nhảy xuống dưới. Sở Tiên nói rồi nắm lấy tay tiểu Dĩnh nhảy ùm luôn xuống biển:
- Á! Tiểu Dĩnh la lên một tiếng thất thanh, sợ hãi nhắm tịt hai mắt lại, thế nhưng ngay sau đó cô liền cảm thấy mình như thể đang bay vậy, giống như chính bản thân mình có cánh đang đụng đậy đỡ lấy cơ thể cô.
Tiểu Dĩnh quay sang nhìn Sở Tiên ở bên cạnh, cô phát hiện sau lưng hắn mọc ra một đôi cánh, sau đó vội vàng nhìn lại về phía sau lưng mình, phát hiện cũng có một đôi cánh đen đang lay động.
Tiểu Dĩnh ngơ ngác há hốc mồm ra nhìn Sở Tiên.
- Haha, thần kì lắm phải không cưng. Sở Tiên thấy bộ dạng đáng yêu của cô nàng liền tiến tới đặt lên môi cô một nụ hôn:
- Cá quỷ đen biến hình có năng lực biến hình rất phong phú, cái năng lực này vô cùng mạnh mẽ, bộ quần áo anh đang mặc trên người đây cũng là do nó biến ra đấy.
- Thần kì đến vậy à, chả trách chạm vào quần áo trên người anh thấy mềm mại tới vậy, hoá ra là do cá quỷ đen biến hình biến thành. Tiểu Dĩnh ngạc nhiên vô cùng:
- Thế nhưng trên thế giới sao lại có loại cá thần kì đến vậy.
- Đại dương bao la rộng lớn như vậy, vẫn còn vô cùng nhiều thứ con người chưa thám hiểm và phát hiện ra, ví dụ như cá Dunkleosteus vậy, nó đã được liệt vào danh sách động vật tuyệt chủng, thế nhưng vẫn tồn tại đấy thôi, còn có rất nhiều động vật khác thực ra đều chưa bị tuyệt chủng hoặc chưa được phát hiện ra, chỉ có điều con người chưa phát hiện ra mà thôi. Sở Tiên giải thích với cô.
Tiểu Dĩnh ngẫm ngợi một hồi rồi gật đầu đồng tình:
- Thế sao bọn chúng lại nghe lời anh đến vậy?
- Trí tuệ của bọn chúng không hề kém hơn so với cá heo đâu nhé, có thể tiến hàng thuần phục được, hơn nữa anh phát hiện ra mình hình như rất được các loài cá yêu mến, haha, cũng nhờ có mấy con cá Dunkleosteus này anh mới tìm được nguyên liệu bể thuỷ sinh phong phú tới vậy, còn nữa, cá quỷ đen biến hình sau khi biến hình nó có thể bọc cả cơ thể em xuống dưới nước để tự do bơi lội nữa đấy, cao siêu không.
[1] Cá tuyết là tên gọi chi chung cho các loài cá trong chi Gadus, thuộc họ Gadidae (họ Cá tuyết). Cá tuyết cũng được sử dụng như một phần của tên gọi chung cho một số loài cá khác, và có những loài được đề xuất thuộc về chi Gadus nhưng không được gọi là cá tuyết (các loài cá minh thái Alaska). Vẫn có sự nhầm lẫn giữa cá tuyết (cod) và cá tuyết Patagonian (Patagonian toothfish). Thứ cá sau còn mắc tiền hơn nhiều so với thứ trước và không liên quan gì với nhau.
Hai loài quan trọng nhất của cá tuyết chính là cá tuyết Đại Tây Dương (Gadus morhua) mà chúng sống trong vùng nước lạnh hơn và các vùng biển sâu hơn trong vùng Bắc Đại Tây Dương, và cá tuyết Thái Bình Dương (Gadus macrocephalus), được tìm thấy trong cả hai khu vực phía đông và phía tây của miền Bắc Thái Bình Dương. Gadus morhua được đặt tên bởi Linnaeus vào năm 1758.
[2] Tỉnh Shizuoka nằm gần như ở vị trí trung tâm của Nhật Bản. Tại đây có ngọn núi Phú Sĩ được công nhận là di sản văn hóa thế giới và là nơi sản xuất trà Nhật nhiều nhất ở Nhật Bản. Tỉnh Shizuoka còn được biển bao bọc xung quanh, lượng hải sản được đánh bắt nơi đây cũng rất phong phú nên địa phương này có nguồn thực phẩm rất phong phú. Có một loại hải sản rất nổi tiếng ở vùng này đó là tôm hồng Sakura ebi.
Sakura ebi là những chú tôm bé xíu có màu hồng như những cánh hoa đào với phần thân trong suốt. Đây là đặc sản chỉ có thể tìm thấy tại tỉnh Shizuoka với 2 đợt đánh bắt trong năm vào mùa xuân và mùa thu. Có nhiều món ngon với sakura ebi như sakura ebi tempura, mì ý với sakura ebi… nên đừng bỏ qua cơ hội thưởng thức món tôm đặc biệt này tại Nhật nhé.
Các loài tôm Sakura thường phát triển đến khoảng 4- 5 cm và sống chủ yếu ở vịnh Suruga và Shizuoka, Nhật Bản, nơi chúng tập trung dày đặc, chúng trôi nổi trong nước chứ không bò trê đáy đại dương như các loài khác, về buổi chiều chúng thương tập trung dày đặc ở độ sâu khoảng 60m.
[3] Ultraman (ウルトラマン Urutoraman?) hay còn gọi là Ultraman Hayata.Là chương trình truyền hình của Nhật Bản về nhân vật hư cấu thể loại tokusatsu, hay "hiệu ứng đặc biệt". Ultraman xuất hiện đầu tiên là phim truyền hình thuộc tokusatsu viễn tưởng/kaiju/siêu anh hùng, Ultra Q: Ultraman: Các seri cổ tích hiệu ứng đặc biệt, một sự nối tiếp của seri Ultra Q. Chương trình được sản xuất bởi Tokyo Broadcasting System và Tsuburaya Productions, và chiếu bởi TBS từ 17 tháng 7 năm 1966 tới ngày 9 tháng 4 năm 1967, tổng cộng 39 tập.