WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 404: Hiện Ra Trên Mắt Chó Của Các Ngươi (1)

Chương 404: Hiện Ra Trên Mắt Chó Của Các Ngươi (1)




Người dịch: Sunshine

Biên: Cẩuca

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

- Đi lấy ở tiệm khác? Không phải nhà hàng Tiên Cảnh các người không đủ hàng để cung cấp đấy chứ?

Trong giọng nói tên thiếu phụ có chút mỉa mai.

- Mấy vị tiên sinh nữ sĩ, nhà hàng Tiên Cảnh chúng tôi có nguyên liệu nấu ăn vô cùng dồi dào nên sẽ không xảy ra tình huống thiếu hàng, mời các vị chờ một lát, nửa giờ sau chúng tôi nhất định sẽ thỏa mãn yêu cầu của các vị.

Cung Vi bảo đảm.

- Dồi dào? Nếu dồi dào thì sao lại có chuyện thiếu hàng? Dồi dào thì sao còn phải đi lấy hàng ở tiệm khác?

Mấy tên thanh niên ngồi trên ghế sa lon mặt mũi tràn đầy sự khinh thường nói.

Một số khách hàng chung quanh cũng hơi hơi gật đầu.

Mấy tên này thấy người chung quanh tụ tập mỗi lúc một đông trên mặt lộ ra nụ cười lạnh nhàn nhạt, một người trung niên trong đó đứng lên nói:

- Mọi người đều biết cá bahaba taipingensis, cá ngừ vây xanh đại tây dương và cá lù đù vàng lớn rất trân quý, cá lù đù vàng lớn còn dễ kiếm, trước mắt nghe nói trên thị trường có một nhà có thể nuôi trồng, còn cá ngừ vây xanh đại tây dương cũng rất dễ kiếm ở Quốc Đảo và Philippines hay Âu Mỹ đều có thể mua được, nhưng cá bahaba taipingensis mọi người đều biết nó vô cùng quý hiếm, một năm có thể thấy được mười con trên thị trường đã là rất hiếm, vậy mà nhà hàng Tiên Cảnh các người lại nói có thể cung cấp vô hạn, chúng tôi không tin.

- Cách làm của các người không thể nghi ngờ là vô cùng ấu trĩ, các người dám nói có vô hạn cá bahaba taipingensis để đánh bóng tên tuổi, muốn hấp dẫn càng nhiều du khách. Thực chất mọi người đều rõ ràng với giá của cá bahaba taipingensis thì không có nhiều người có thể mua để ăn, trong tay các người khả năng chỉ có mấy con mà lại làm như có thể cung cấp vô hạn để ngụy trang, các người làm như vậy là đang lừa gạt khách hàng chúng tôi.

- Không sai, trước mắt cá bahaba taipingensis rất trân quý, muốn cung cấp vô hạn hiển nhiên là vô cùng khó khăn, huống chi cá bahaba taipingensis lại thuộc về động vật được bảo hộ cấp hai, nước ta vốn dĩ không cho phép giao dịch, nên muốn có được cá bahaba taipingensis chỉ có thể ra nước ngoài, ngoại trừ Myanmar có khả năng có, các nước khác muốn bắt được cá bahaba taipingensis là rất khó.

- Đúng nha, không nghĩ tới mới ngày đầu tiên khai trương mà cá bahaba taipingensis đã bị thiếu hàng, như vậy về sau muốn cung cấp cá bahaba taipingensis không hạn lượng quả thực là một chuyện cười, khả năng là cá ngừ vây xanh đại tây dương cũng không có thể cung cấp vô hạn, cũng giống như các nhà hàng khác là chỉ có thể cung cấp có giới hạn mà thôi.

- Hẳn là nhà hàng Tiên Cảnh tuyên truyền chính là vì làm một số mánh lới muốn hấp dẫn càng nhiều khách hàng thôi, thủ đoạn này cũng đã thấy thường xuyên.

Một số khách hàng chung quanh bàn luận khe khẽ, nghe được kiểu nói này của khách hàng cho thấy bọn họ hiển nhiên cũng không tin nhà hàng Tiên Cảnh có thể bán không hạn chế những nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp này.

Cung Vi nhìn thấy tình huống này trên mặt lộ ra thần sắc khẩn trương.

Vào đúng lúc này, điện thoại di động của cô ta vang lên, nhìn thấy tên người gọi đến trên điện thoại liền lập tức kết nối:

- Sở tổng.

- Bên phía các người xảy ra chuyện gì thế? Sao súp cá bahaba taipingensis lại hết nhanh quá vậy?

Sở Tiên hơi nghi hoặc một chút hỏi.

Vừa rồi hắn nghe giám đốc Tổng bộ báo cáo, nói súp cá bahaba taipingensis tại cơ sở Lưu Vân đã bán xong khiến hắn hơi kinh ngạc.

Phải biết, mỗi tiệm chỉ cần ba con cá bahaba taipingensis cũng đủ bán được năm sáu mươi bát súp, một phần bán với giá ba vạn, dù cho được giảm 50% thì cũng là một vạn rưỡi một bát, mỗi cửa hàng có thể bán được mười phần đã là tốt rồi.

Cho dù là ở cửa hàng của Tổng bộ một buổi tối cũng chỉ bán được 12 phần.

Vậy mà bên Lưu Vân kia đã bán hết sạch năm, sáu mươi bát súp, điều này làm cho Sở Tiên cảm thấy kinh ngạc và nghi ngờ nên mới gọi điện thoại hỏi một chút.

- Sở tổng.

Sắc mặt Cung Vi có chút khó coi, nhìn đám người vẫn như cũ đang giễu cợt mấy người nhà hàng Tiên Cảnh bọn họ, do dự một chút liền nói chuyện phát sinh ở đây cho Sở Tiên.

- Lại còn có chuyện này?

Sở Tiên khẽ nhíu mày, đây là nơi có lượng tiêu thụ ít nhất vậy mà lại đã bán sạch súp cá bahaba taipingensis, nếu như không phải trùng hợp thì nhất định là có người giở trò quỷ.

- Để bọn họ chờ một chút cũng đừng để mọi người chung quanh đi mất, hai mươi phút nữa tôi sẽ gọi người mang đồ đến, tôi cũng sẽ qua đó một chuyến.

Sở Tiên nói với Cung Vi.

- Vâng, Sở tổng.

Cung Vi hơi sững sờ, lập tức gật đầu đáp lại.

- Làm phiền các vị chờ một lát, trong nửa giờ nữa chủ tịch của chúng tôi sẽ tới đây một chuyến cho mọi người một câu trả lời chắc chắn.

Cung Vi nói với những khách hàng ở đây.

- Ồ? Chủ tịch của các người cho chúng tôi một câu trả lời chắc chắn! Ha ha, được, vậy chúng tôi sẽ ở đây chờ ba mươi phút.

Tên cầm đầu đám người này lên tiếng.

- Chủ nhà hàng Tiên Cảnh sao? Nghe nói là một người có năng lực phi thường, vậy chúng tôi sẽ ở đây chờ ba mươi phút nữa, chủ tịch của các người có thể mang đến bể cá giá trị vài trăm triệu trưng bày tại đây, tất nhiên là rất có thực lực.

Khách hàng chung quanh lập tức nói.

- Được, vậy chúng tôi sẽ chờ ở đây ba mươi phút nữa.

Khách hàng chung quanh đều không có ý kiến phản đối.

Cung Vi lập tức gọi người mang trà cùng một số điểm tâm ra mời mọi người dùng.

Sở Tiên sau khi cúp máy của Cung Vi thì lập tức gọi điện thoại cho Kiếm Tam ở hồ Phong Đài để bọn họ lái xe đi lấy hai mươi con cá bahaba taipingensis mang đến nhà hàng Tiên Cảnh trên đường Lưu Vân.

- Nơi này trước hết giao cho cậu, tôi phải đến nhà hàng ở đường Lưu Vân một chuyến.

Sở Tiên một bên nói với giám đốc Tổng bộ một tiếng sau đó lái xe chạy tới.

Không tới hai mươi phút, khi Sở Tiên chạy tới thì vừa vặn xe bọn Kiếm Tam cũng vừa ngừng ở cửa nhà hàng.

Sở Tiên nhìn thấy trong mắt bọn họ lộ ra ý cười:

- Mang vào trong tiệm cơm.

- Vâng, ông chủ.

Cả đám gật gật đầu, sau đó bắt đầu đem cá bahaba taipingensis trong xe tải đông lạnh chuyển xuống.

Sở Tiên không đi cùng bọn họ mà dẫn đầu đi vào nhà hàng Tiên Cảnh.

- Ông chủ.

Cung Vi nhìn thấy Sở Tiên liền vội vàng đi tới.

- Ừm.

Sở Tiên hướng phía hắn gật gật đầu, sau đó nhìn về phía đám người chung quanh, mỉm cười gật gật đầu với bọn họ.

- Các vị, thật có lỗi đã khiến mọi người phải đợi lâu.

Sở Tiên mở miệng:

- Về chuyện súp cá bahaba taipingensis cửa hàng chúng tôi đáp ứng muộn, tôi muốn xin lỗi mọi người, cửa hàng này chúng tôi chỉ làm sẵn có năm, sáu mươi suất, không nghĩ tới món này sẽ được nhiều người yêu thích đến thế nên mới bán sạch toàn bộ, đây là điều tôi không nghĩ tới và cũng là sai sót của chúng tôi.

- Tuy nhiên mọi người cũng không nên gấp gáp, chúng tôi đã lấy tốc độ nhanh nhất làm ra một vài suất cá bahaba taipingensis rồi, nhân viên đằng sau sẽ lập tức mang vào.

Sở Tiên luôn mỉm cười mà nói xin lỗi mọi người.

- Sở tổng, không phải chúng tôi muốn gây sự mà là nhà hàng Tiên Cảnh các người nói nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp không hạn lượng nhưng bây giờ mới là ngày đầu tiên đã xuất hiện tình huống này, cậu nói về sau làm sao chúng tôi có thể tin tưởng?

- Không sai, hôm nay mới là ngày đầu tiên nha Sở tổng, tôi tin tưởng các người hẳn là chuẩn bị sản lượng cho ba ngày đi, nhưng sản lượng trong ba ngày vậy mà một ngày liền bán hết, cậu giải thích quá gượng ép đi? Tuy nhiên các người có điều thêm từ cửa hàng khác tới chúng tôi cũng không có ý kiến, dù sao chúng tôi cũng chỉ muốn mua một vài suất súp cá bahaba taipingensis mang về cho người nhà chúng tôi mà thôi.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.