“Tiểu Dĩnh, vừa rồi ta đã nghe Tư Vũ nói qua việc của ngươi, nhưng cụ thể là đã phát sinh chuyện gì?"
Sau khi cáo từ Đường Thu Mộng, Sở Tiên cùng Tiểu Dĩnh vừa đi trên hành lan vừa trò chuyện.
“Ừ, cũng không có gì to tát lắm, chỉ là xuất hiện một chút vấn đề, nhưng hiện tại mọi chuyện đã được giải quyết." Tiểu Dĩnh mỉm cười kể lại toàn bộ sự việc Cho Sở Tiên:
"Trong trường có một vị giáo sư một mực không đồng ý cho ta làm giảng viên tại đây.
Ngươi biết vì sao không? Vị giáo sư kia chính là phụ thân của Đường Thu Mộng, Đường giáo sư.
Hắn muốn Thu Mộng làm giảng viên trong trường này, cho nên liền một mực không để cho ta thông qua xét duyệt."
Tiểu Dĩnh nhỏ giọng kể, ngọc thủ ôm lấy cánh tay của hắn:
“Thu Mộng hiện đang là nghiên cứu sinh tại trường Đại học HSD Mĩ Quốc, ngày hôm qua vừa mới về nước, chuyên ngành của nàng là sinh vật khoa học chuyên nghiệp, nhưng chủ học lại là về phương diện nghiên cứu cơ thể động vật.
Đường giáo sư không muốn nàng làm bác sỹ thú y, cho nên muốn đem nàng an bài làm giảng viên trong trường.”
“Thu Mộng sau khi biết được chuyện này liền có chút kháng cự, nhất là hôm nay khi biết được cha nàng là giành lấy vị trí của ta, thì lập tức làm rùm beng cùng Đường giáo sư trong phòng làm việc cả buổi sáng.
Cuối cùng không còn biện pháp nào, Đường giáo sư chỉ có thể thỏa hiệp, lập tức xét duyệt cho ta được nhận vào làm giảng viên trong này, mà khi nãy ở ngoài văn phòng là ta cùng với Thu Mộng hàn huyên một chút về cuộc sống của nàng ở bên nước ngoài thôi.”
“Thì ra là vậy, còn làm ta lo muốn chết!” Sở Tiên cảm giác vô cùng hí kịch cười cười:
"Ta còn tưởng rằng nàng ỷ có máu chó nhà giàu liền muốn dùng tiền để giành lấy vị trí của ngươi chứ!”
“Nếu như Thu Mộng thật sự muốn tranh, thì cho dù ta có giàu như nàng cũng tranh không lại! Nghe nói hồi ở bên Mĩ Quốc, nàng còn kiêm tu tâm lý học, hơn nữa còn được nhà trường bên đây cấp bằng khen loại giỏi. ” Tiểu Dĩnh có chút bội phục nói.
“Nữ sĩ tri thức nha, tương lai còn là bác sỹ thú y, nhìn tướng mạo của nàng cũng không tệ, hẳn là chưa tìm được bạn trai đi, he he!” Sở Tiên cười cười nhìn Tiểu Dĩnh nói.
“Cắt! Ngươi đừng có ở đó mà ảo tưởng, người ta nhìn ngươi còn chướng mắt đây này.
Hơn nữa, nếu như ngươi dám lén phén, hừ hừ!
À đúng rồi, ngươi nói tới trường học tìm ta có việc, việc gì?” Tiểu Dĩnh khoác cánh tay của hắn tò mò hỏi.
“Giúp ta tìm một người.” Sở Tiên nhìn bộ dáng nghi hoặc của nàng, cười cười nói:
"Là một nữ sinh trong trường này, tên gọi là Tiếu Hiểu, nàng là một streamer nổi tiếng, à cũng tương đối xinh đẹp nữa, hắc hắc! !"
“Ách.” Sở Tiên quay sang véo véo khuôn mặt của nàng:
"Ngươi đừng có nghĩ lung tung, ta chỉ đùa thôi! Thực sự thì ta tìm nàng là có chút việc, à... Cần nàng giúp ta vài chuyện!”
“Ai biết được ngươi nghĩ gì! Nam nhân có tiền liền đồi bại, đây chính là chân lý.” Tiểu Dĩnh ánh mắt hình viên đạn nhìn hắn:
"Người nữ sinh kia ta có nghe nói qua, là một người nổi tiếng trong trường, còn là hoa khôi của khối dưới, ta mang ngươi đi tìm nàng, hừ!"
“Được được!”
Sở Tiên thấy được bộ dáng như ăn phải giấm chua của Tiểu Dĩnh có chút buồn cười, lập tức kéo bàn tay của nàng lại đặt lại trên tay của mình:
" Cảm ơn lão bà đại nhân.”
“Phốc!”
Tiểu Dĩnh nhìn bộ dáng của hắn, có chút nhịn không được che miệng cười, mang theo hắn hướng phía phòng học của Tiểu Hiểu đi đến.
Khoảng 5 phút sau, liền tới trước cửa phòng, Tiểu Dĩnh lườm hắn lần hai, sau đó hai người lập tức đi vào bên trong,
Nàng cầm tay Sở Tiên ngó nghiêng một hồi, sau đó tiến lại gần một nam sinh đang ngồi phía trước hỏi thăm:
"Chào bạn! Xin hỏi Tiếu Hiểu có ở lớp không?”
“A! Là Thiên Dĩnh học tỷ nha, có có!” Nam sinh đang cúi đầu chơi game trên điện thoại ngẩng mặt lên nhìn Tiểu Dĩnh, lập tức hưng phấn quay về phía sau hô: “Tiếu Hiểu, Thiên Dĩnh học tỷ tìm ngươi kìa!"
“A!”
Tiểu Hiếu đang ghé vào trên mặt bàn ngẩng đầu lên kinh ngạc quan sát Sở Tiên cùng Tiểu Dĩnh ở phía trước, trên mặt lộ ra thần sắc nghi hoặc đánh giá hai người một hồi, sau đó đứng lên hướng phía bọn họ đi tới.
“Thiên Dĩnh học tỷ tìm ta có chuyện gì?” Tiếu Hiểu kéo hai người đi ra phòng học, ánh mắt nghi hoặc nhìn Tiểu Dĩnh, sau đó chuyển hướng sang Sở Tiên nói:
"Anh đẹp trai! Hẳn là ngươi đến tìm ta a?”
“Đúng vậy!” Sở Tiên hướng phía nàng cười cười:
"Không biết ngươi ở đâu, cho nên chỉ có thể gọi bạn gái của ta dẫn qua.”
Nghe được câu nói này của Sở Tiên, Tiểu Dĩnh trên mặt vui vẻ mỉm cười.
“Đẹp trai, tìm ta có chuyện gì?” Tiếu Hiểu nhìn nhìn hai người, tò mò hỏi.
“Nhờ ngươi giúp ta một chuyện!” Sở Tiên nói qua, lập tức hỏi:
"Hiện tại ngươi có rãnh không?”
“Có!” Tiếu Hiểu gật gật đầu, lập tức đi cùng hai người Sở Tiên đến một quán cà phê gần trường.
...
"Ngươi nói cái gì? Ngươi muốn ta giúp ngươi tìm vài người nổi tiếng?" Tiếu Hiểu có chút kinh ngạc nhìn nhìn hắn:
"Chẳng lẽ ngươi muốn nhờ bọn họ làm quảng cáo giúp ngươi.... Mở rộng kinh doanh cá vàng trên các trang mạng?"
“Không phải!” Sở Tiên lắc đầu, lập tức mở ra điện thoại, đem một cái tin tức đưa ra trước mặt nàng:
"Ta muốn đem cái tin tức này truyền bá cho khắp cả nước, nên mới cần vài người nổi tiếng có lượng Fan khủng trên mạng xã hội !”
Tiếu Hiểu tò mò nhìn nội dung trên chiếc điện thoại di động, Tiểu Dĩnh cũng nghi hoặc nhìn sang.
“Này...” Tiếu Hiểu trừng to hai mắt, có chút không xác định hỏi:
"Đây chính là trang chủ của toà soạn báo Hải Thanh?”
“Đúng vậy.” Sở Tiên nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của nàng khóe miệng hơi hơi nhếch lên, nét mặt vô sỉ nói:
" Độ chú ý trên trang chính thức của toà soạn báo rất lớn, nhưng hiện tại tốc độ truyền bá quá chậm, cho nên ta muốn giúp bọn họ tăng tốc độ lên lên một chút..!”
“Ngươi...!" Tiếu Hiểu trợn mắt há hốc mồm, nhìn nội dung trên điện thoại, sau đó lại cảm thấy tức cười nhìn nhìn tên lão bản hắc điếm.
Cửa hàng cá vàng của Sở Tiên lại bị toà soạn báo tố cáo là hắc điếm, chẳng lẽ bây giờ phóng viên đều không có kiến thức hoặc là bị não tàn hết rồi sao?
“Ngươi là muốn để cái tin tức này truyền bá trên mạng? Để cho tất cả mọi người biết đến cái hắc điếm của ngươi?” Tiếu Hiểu hỏi, lập tức trên mặt lộ ra vẻ bừng tỉnh:
"Ngươi đây là muốn lăng xê đi..?”
“Không có nha, ta chỉ là đem một ít hắc điếm vạch trần ra ngoài, để cho cả nước cùng biết, tại phố Cổ Ốc thành phố Hải Thanh có một cái hắc điếm bán cá vàng 3000 tệ một con, ta muốn để cho nhân dân cả nước đều lên án công khai cái hắc điếm này, ngươi có thấy ta trượng nghĩ không?" Sở Tiên cười hắc hắc hai tay nắm chặt hưng phấn nói.
"Hiện tại cá vàng của ngươi tăng lên 3000 tệ một con?”
“Ừ, vừa tăng giá!” Sở Tiên khóe miệng tràn đầy tiếu ý, hơi nhếch lên:
"Tóm lại, bây giờ ngươi có bằng hữu nào là người nổi tiếng trên mạng xã hội không? Giúp ta liên lạc một chút!"
Tiếu Hiểu nhịn không được khoé miệng giựt giựt:
"Có quen vài người, thế nhưng, ngươi làm như vậy quả thật chính là đùa giỡn tất cả mọi người nha?”
“Có hả?” Sở Tiên làm vẻ mặt vô tội, cầm một ly cà phê hớp một ngụm:
"Ta chỉ là nhờ một số người hỗ trợ đăng lại tin tức trên trang chủ của toàn soạn báo Hải Thanh mà thôi, những cái khác ta đều không biết?”
“Ngươi thật sự là quá điếm thúi!" Tiếu Hiếu gian xảo nhìn nhìn hắn, lập tức cười nói:
"Tặng cho chế năm con cá vàng đi!”
Sở Tiên sắc mặt đen lại, có chút tức giận nhìn nhìn nàng:
"Ta thấy thể loại điếm thúi, lòng dạ đen tối chính là ngươi a. Được thôi! Nhưng nội trong ngày hôm nay, ngươi liền liên hệ giúp ta, tốt nhất nên tìm trên mười cái đi, nói với bọn họ, tiền không thành vấn đề.”
“Trên mười cái!” Tiếu Hiểu lông mày nhảy lên, trong nội tâm hơi suy nghĩ một chút, lập tức cam đoan nói:
"Không thành vấn đề, lấy người tiền tài thay người trừ họa, chuyện này ngươi cứ giao cho ta!”
“Ách!”
Tiểu Dĩnh ở một bên nghe hai người bọn họ nói chuyện mà tâm trí cứ như lọt vào trong sương mù, nghi hoặc nhìn Sở Tiên hỏi:
"Tiểu Tiên, toà soạn báo đưa tin cửa tiệm của ngươi là hắc điếm, vậy tại sao còn muốn tuyên truyền ra bên ngoài?”
“Bởi vì...!" Sở Tiên nhìn nhìn Tiểu Dĩnh, tràn ngập tự tin nói:
"Ta muốn tất cả mọi người trên khắp Thế Giới biết tới cái hắc điếm của ta! Đến lúc đó, sẽ tự động có người xuất hiện giúp ta bác bỏ tin đồn, sau đó...sau đó...hắc hắc!”