- Lợi hại quá, con trai Lão Sở thật là có tiền đồ, siêu xe mấy trăm vạn cơ.
- Ai nói không chứ? Không hổ là sinh viên đại học, hôm nay tan học xong nhất định phải chỉnh đốn con cái học hành chăm chỉ, sau này không thể nuông chiều nó nữa, không chịu học phải đánh ngay.
- Đúng đúng, bây giờ muốn vượt trội vẫn là phải đọc sách học hành, mọi người không thấy hồi nhỏ Sở Tiên bị ba nó đánh đến nỗi nửa đêm cũng không dám về nhà à?
- Không biết thằng bé này có người yêu chưa, con gái chúng tôi cũng không tồi nhé.
- Thôi đi, không phải tôi nói bà, bà xem con gái bà, sắp 100 kg rồi, bà còn nằm mơ à?
............
Sở Tiên không nghe thấy họ tán chuyện, nếu nghe được không biết hắn vui hay buồn nữa.
Ba người ngồi trên xe, vẻ mặt kinh ngạc thấy trong xe có cả tủ lạnh, tivi, nụ cười trên mặt không ngừng.
Ba Sở Tiên đắc ý lấy điếu thuốc lá trên xe đặt lên mũi ngửi một hơi chầm chậm châm lửa.
Sở Tiên nhìn ba có chút buồn cười, xe đi đến cổng, mẹ hắn xuống mở cổng, đậu xe đi vào trong sân.
Chạy xe vào, Sở Tiên mở cốp xe sau, bên trong chứa đầy các loại vật phẩm. Ba hắn thích rượu nên hắn mua rất nhiều rượu ngon, mua cho mẹ đồ trang sức và quần áo, mua cho chị gái trang sức và mỹ phẩm, mua đồ chơi cho cháu gái.
Ba mẹ hắn nhìn những món quà đẹp như vậy, khuôn mặt tươi cười.
Cuối cùng Sở Tiên lấy con cá vàng trong bể cá trên xe nói :
- Ba mẹ, đây là cá vàng cửa hàng con bán, rất đẹp phải không?
- Con muốn con muốn....
Tuy nhiên hắn vừa lấy ra, một bàn tay nhỏ khéo léo chìa ra, hai mắt mở trừng, khuôn mặt đầy khao khát nhìn cá vàng trong bể.
- Tử Nhiễm, gọi cậu đi!
Sở Tiên nhìn con chị gái Sở Li, cháu gái của mình, cười cười đi đến trước mặt nó đặt bể cá xuống.
- Đi, đi!
Trẻ con nói chuyện vẫn chưa rõ, không ngừng giơ tay ra gọi.
- Tiểu Tiên, đây là cá vàng cửa hàng em bán sao? Đẹp quá, bao nhiêu tiền một con?
Sở Li bê bể cá đặt trước mặt Tử Nhiễm, con bé cúi đầu xuống trừng mắt to nhìn.
- 3 ngàn một con Sở Tiên cười trả lời.
- Bao nhiêu cơ? 3 ngàn một con? Sao lại đắt như vậy? Sở Li kinh ngạc ngẩng đầu lên hỏi, ba mẹ nghe xong cũng thấy lạ qua xem cá vàng trong bể.
- Là loài nổi tiếng và quý giá, con tự nuôi.
Sở Tiên chém gió, liền nói ngay:
- Bây giờ kinh doanh rất tốt, bán trên mạng được hơn 1 ngàn con rồi.
- Hơn một ngàn con, không phải chứ, hơn một ngàn con không phải là hơn 400 vạn sao, nhiều vậy? Hiện tại xem ra cũng là người có tiền đấy.
Sở Tiên cười:
- Bây giờ mỗi ngày làm ăn đều rất tốt, ít nữa con chuẩn bị bán cá cảnh khổng lồ, những loại cá đó có thể bán lên đến trăm vạn!
- Ha ha, được lắm, không tồi không tồi, con nói ba cũng không hiểu, sau này làm tốt là được.
Ba Sở Thiên vui mừng vỗ vai, khuôn mặt hạnh phúc.
- Ha ha, ba yên tâm, sau này ba chỉ cần ở nhà hưởng phúc là được rồi, nếu muốn tới thành phố, chúng ta mua một căn hộ ở thành phố.
Sở Tiên cười nói.
-Đến thành phố làm gì, ở quê nửa đời người rồi, đi tới nơi khác không thích ứng được.
Mẹ hắn ở bên cạnh cười nói.
Sở Tiên cười nhìn chị gái Sở Li :
- Chị, chị kêu anh rể về đi, em đưa anh chị ít tiền, anh chị có thể kinh doanh, không cần ra ngoài làm thuê nữa.
- Được được, đợi lát chị gọi điện thại cho anh rể cậu.
Chị gái Sở Li vui vẻ cười nói.
Sở Tiên gật đầu,nói:
- Bây giờ em có tiền rồi, đầu tiên phải thay đổi cuộc sống của người nhà, thế mới coi là người đàn ông thành công thực sự.
- Tiểu Tiên, buổi trưa chưa ăn cơm phải không? Đói không, mẹ đi mua ít đồ ăn?
Mẹ Sở tiên ngồi trên ghế sô pha quan tâm hỏi.
- Chưa ạ!
Sở Tiên gật đầu.
- Mua nhiều đồ ăn chút, tôi cùng con trai uống ít rượu.
Ba Sở Tiên liền nói.
- Buổi trưa mới uống giờ lại muốn uống nữa à?
Mẹ hắn không hài lòng trợn mắt một cái, nhưng cũng đi ra ngoài mua đồ ăn.
- Ha ha, hôm nay vui, lát nữa tất cả chúng ta đều uống chút, ba gọi cả chú qua đây, tiện lấy ít cá khô nhà chú ra ăn
Ba hắn nói rồi đứng dậy, Sở Tiên cũng cùng đi qua nhà chú.
Chú Sở Tiên ở ngay bên cạnh, hai nhà gần sát nhau.
- Chú Hai, ra đây ra này!
Ba Sở Tiên đi đến cửa, to tiếng đi gọi vào trong.
- Tới ngay, đang xem ti vi.
Một người với khuôn mặt có nhiều nét tương tự ba Sở Tiên nhanh chóng đi ra, nhìn thấy Sở Tiên, ngay lập tức nói :
- A, Tiểu Tiên tới rồi à?
- Vâng ạ! Sở Tiên nhanh chóng rút điếu thuốc đưa cho chú Sở Danh.
- Chú hai, lấy cá khô ra, anh đưa Tiểu Tiên làm điểm tâm.
Ba Sở Tiên chỉ cá treo trên tường nói.
- Để em làm cho, phải có tay nghề, không là hỏng hết cá khô.
Sở Danh lắc đầu lấy mấy con cá khô ra.
- Đi sang nhà anh làm, chúng ta uống một chút.
Khi Sở Danh nhìn thấy siêu xe trong sân liền mở mắt thật to, Ba Sở Tiên nhìn thấy dáng vẻ của chú liền cười, thổi phồng lên nói chiếc xe này mới có hơn hai trăm vạn, thằng con trai anh phát đạt rồi, lập tức lấy bình rượu mấy nghìn đồng ra cùng chú uống.
Sở Danh cũng kinh ngạc nhìn Sở Tiên, vỗ mạnh vai hắn:
- Tiểu tử làm cho họ Sở chúng ta được mở mặt rồi.
Sở Tiên cười, chú Sở Danh có ba người con nhưng đều là con gái, sau này cũng không nghĩ đến chuyện có thêm thằng con trai. Lúc nhỏ, vợ của chú vô cùng thương hắn, quan hệ hai nhà rất tốt, bây giờ ba đứa con gái của chú đều lấy chồng hết rồi, nên hai nhà thường xuyên ăn cơm cùng nhau.
Sở Danh cầm cá khô đi vào trong bếp, nghĩ đến tay nghề của chú, Sở Tiên không thể chịu nổi liếm liếm đầu lưỡi.
Tay nghề của Sở Danh ở cái thôn này rất nổi tiếng, mỗi lần trong nhà có cỗ gì đều tìm chú đến làm đầu bếp, nhất là làm các món ăn về cá. Tuyệt nhất là cá khô muối chú làm. Đến ngày hôm nay Sở Tiên cũng khó mà quên được, mỗi năm chú làm cá khô muối ra chợ bán đều được rất nhiều tiền, thậm chí bây giờ có cả khách hàng cố định với lịch trình làm luôn.
Rất nhanh, mẹ Sở Tiên mua ít đồ nhắm rượu về, Sở Danh cũng làm xong hai đĩa cá khô, một đĩa cá chiên, một đĩa cá hấp. Ba Sở Tiên vui vẻ mở chai rượu bắt đầu uống.
- Nào nào nào uống 1 ly.
Ba Sở Tiên vui mừng cầm ly rượu lên.
-Được, Tiểu Tiên giờ có tiền đồ rồi, sau này cố gắng lăn lộn, haha!
Sở Danh giơ ly rượu lên, vui vẻ nói.
Một hơi cạn sạch, Sở Tiên uống hết ly rượu liền gắp một miếng cá khô, thông qua vị riêng biệt của cá khô, hương vị của ớt, cho vào trong miệng cả đầu lưỡi như đang nhảy múa, nhai cả miếng mùi vị ngon vô cùng, so với cách nấu cá biển truyền thống thì ngon hơn nhiều
- Ha ha, cá khô chú làm trước sau như một, vẫn ngon như thế.
- Ha ha, cũng phải, làm được nửa đời người rồi, chỉ tiếc là không có cá khô tự nhiên, chất dinh dưỡng và mùi vị vẫn còn thiếu sót nhiều.