Anh em nhà họ Vương nuôi cá trong một cái áo, họ dùng nơi này để chuyên nuôi dưỡng cá rồng.
Bốn năm về trước, khi vừa mới bắt đầu tiếp xúc với cá kiểng, nghe nói cá rồng giá cả khá đắt đỏ, thế mới nảy ra ý định mua một ít giống cá rồng con về nuôi riêng ở ao cá này xem thế nào.
Năm thứ nhất, năm thứ hai, cá rồng đạt tới ba bốn mươi centimet, nhưng do kích cỡ quá nhỏ nên không bán. Trong vòng ba năm, cá rồng đạt đến năm sáu mươi centimet liền, bọn hắn bán được tám con cá rồng, nhưng bởi không đẹp lắm, mỗi con cá chỉ có thể bán được một hai ngàn tệ, cuối cùng bọn hắn quyết định đợi thêm một năm nữa bán ra sau.
Trong một năm nuôi, do họ quá sơ suất, dẫn đến hình thái cũng như màu sắc của cá rồng ngày càng kém, ngay tới con hơn bảy mươi centimet giá một ngàn tệ mà cũng chả bán được.
Sở Tiên đứng bên bờ ao nhìn vào bên trong hơn ba mươi con cá rồng, trong đó hồng long chiếm số lượng nhiều nhất, tiếp theo là kim long, ngân long cùng hắc long. Nói thật lòng, cá của anh em nhà này vô cùng xấu, còn không đọ nổi với cá ở chợ, chả trách cá của họ không bán được.
Như con hồng long ở tầm giữa ao đó, màu nhìn ngả trắng, lợt đi như bị phai màu vậy, còn con kim long quá bối kia, đuôi cứ rũ xuống nhìn chả có vẻ gì khỏe mạnh cả, được con cá màu đen, chuẩn màu đấy nhưng xấu hoắc.
- Ồ, thế chỗ cá rồng này các anh định bán bao nhiêu? Sở tiên chả có tí cảm xúc hỏi một câu.
Anh em họ Vương liếc nhìn nhau, bất đắc dĩ nói
- Không giấu gì anh, nếu như muốn mua, thêm mấy con trên xe nữa, tính anh ba vạn tệ.
Sở tiên cười nhạt, gật gù.
- Được, nhưng phiền các anh đưa số cá này đến khu nuôi cá của tôi nhé!
- Không vấn đề. Nom họ vô cùng vui vẻ, không chút do dự gật đầu.
... ... . . .
"Lộc cộc lộc cộc!" Chú cá sấu dưới chân hắn chuyển động không ngừng, giờ đây hắn sở hữu bốn ao cá, chia đều 2 ao 2 loại, một bên là cá vàng, giống như một tác phẩm nghệ thuật tuyệt mĩ, còn một bên là cá rồng tựa như cá trắm cỏ, xấu xí vô cùng.
Sở tiên thấy cảnh này bất giác bật cười, hắn hướng ánh mắt nhìn về phía ngân long, dù toàn thân màu trắng bạc, nhưng trên mình lại có nhiều đốm đen, hồng long thì giữa thân trắng bệch, còn con cá kim long kia lại quá "phì nhiêu". Ba con cá này nhìn chung màu sắc khá đúng với tên gọi, nhưng trên mình lại có những khuyết điểm không thể chấp nhận được.
Chỉ chờ có vậy, hắn liền phác thảo ngay ngân long trong đầu, Sở Tiên khẽ lay động, như thể có một màn tuyết mờ ảo bao trùm lấy ngân long xuất hiện ở trong ao, mà trên mình nó những đốm đen xấu xí kia đều được hắn "giấu" trong mang cá, mà làm gì có ai đi vạch mang cá ra để xem bao giờ.
Tuyết long, hay còn gọi là bạch long, là loại phái sinh từ ngân long, toàn thân được bao trùm một màu trắng tuyết vô cùng đẹp đẽ. Theo số liệu, giống tuyết long này cực kì hiếm thấy, cứ mỗi 100 vạn ngân long mới thấy xuất hiện một con như vậy. Tuyết long vô cùng hiếm gặp. Ở Châu Á chả kiếm nổi 5 con.
"Đối với ta mà nói, tạo ra tuyết long đơn giản đến không ngờ." Sở Tiên nhìn chú cá đang dần được cải tạo thành tuyết long, khoác trên mình một màu trắng tuyết, mỉm cười mãn nguyện.
Màu sắc, hình thái quyết định giá trị của một con cá rồng, trong đó điểm mấu chốt chính là vây cá. Vây cá là linh hồn của tuyết long, thể hiện được thần thái phi phàm. Có thể nói phần vây đẹp có thể đưa tuyết long lên một đẳng cấp cao ngất trời.
Sở Tiên thận trọng từng chút một cải tạo lại vây cá, kế đó là toàn thân.
Toàn bộ quá trình giống hệt PS vậy, nửa giờ sau, trong ao xuất hiện một chú cá màu tuyết trắng tinh xảo, thần thái cao quý cùng sự nho nhã ấy thật sự quá nổi bật trong ao cá rồng này.
Nhìn thấy chú cá tuyết long được cải tạo một cách tuyệt hảo, Sở Tiên vô cùng phấn chấn, liền sau đó cải tạo hồng long.
Một giờ, hai giờ. . . mãi tới bảy rưỡi tối, Sở Tiên mới hoàn thành xong công cuộc cải tạo của mình, nhưng nhìn thấy trong ao bốn mươi con cá rồng đã được "PS" chỉnh chu đó, hắn vô cùng phấn khích.
Bốn mươi con cá rồng, từng vảy cá xếp trên mình chỉnh tề lóng lánh, môi sừng có hai đầu xúc tu, thần thái khoan thai, như thể cá rồng trong truyền thuyết vậy.
"Những chú cá rồng này của ta, bét nhất giá cũng phải mấy chục vạn tệ, dù có chọn con hồng long nào đi nữa, thì chất lượng cũng chả thua kém gì so với cá rồng được bán với giá ba tám vạn tệ ngút trời của Thiên Long Thủy Tộc quán. Nhất là con hồng long to nhất trong bầy cá rồng, giá trị tối thiểu nhất cũng phải ba bốn trăm vạn, thậm chí có thể phá kỉ lục năm trăm vạn chứ chả chơi, tiếp theo con bối long kia, râu cá dài nom như vua rồng vậy, giá trị kiểu gì cũng vượt kỉ lục của loài bối long."
"Đến lúc đó mình có thể cầm hai con cá rồng này đi tham gia thi đấu Aquarama rồi, chắc chắn khiến nhiều người phải khâm phục, nếu như có thể kết bạn với một số người mua càng tốt!" Sở Tiên thầm nói trong lòng.
"Trông nhà ngoan nhé!" Sở Tiên cười nói với chú cá sấu nằm dưới chân, cho tới giờ tính sơ sơ cái ao cá nhỏ của hắn giá trị phải tới trên nghìn vạn tệ. À mà quên, không biết giờ Tần Chí Vĩ ra sao rồi, hắc hắc!
Trở lại tiệm lúc tám rưỡi, Sở Tiên ăn cơm tối cùng Phổ Phổ hàn huyên một hồi liền trở về túc xá, vươn vai sảng khoái một cái rồi nằm ngủ một mạch.
Ngày thứ hai, mới sáng sớm Sở Tiên đã tới khu nuôi cá mua thêm cá vàng, hắn muốn phát hết đơn hàng lên mạng trước khi tham gia Aquarama, trong thời gian này lại có thêm vài ngày để tích đơn hàng.
Chiều ngày 29, sau khi bàn giao lại công việc cho Phổ Phổ, Sở Tiên lái xe tới tập đoàn kim vàng.
Tới nơi, Sở Tiên nhìn thấy Hà Vĩ ôm đồ đặt vào sau cốp chiếc Rolls-Royce, Kim Hoa cùng Kim Sâm đứng bên cạnh nói chuyện với nhau.
- Anh Kim, tiểu Sâm. Sở Tiên đi xuống xe phất phất tay đi tới.
Hà Vĩ tay ôm đồ đần mặt nhìn hắn, thấy hắn từ Land Rover đi xuống, hâm mộ vô cùng.
- Tiểu Tiên tới, vậy chúng ta đi thôi, chả mấy khi có thời gian tới chơi! Kim Sâm vừa cười vừa nói.
- Ừm, em cũng muốn được diện kiến triển lãm cá cảnh nó ra làm sao! Sở Tiên gật đầu cười.
- Phải rồi, lần thi đấu này cậu tính chuẩn bị loại nào? Ca vàng hở? Kim Hoa đi cạnh hiếu kỳ hỏi.
- Hắc hắc! Sở Tiên cười bí hiểm. Bí mật, chờ đến Kinh Hải mọi người sẽ biết thôi.
- Ha Ha, xem ra lần này chuẩn bị chu đáo lắm đây! Kim Hoa nhìn dáng vẻ thần bí của hắn, trong lòng suy đoán, mua đứt hai con cá chép giá hai trăm vạn như hắn, không chừng bán được giá hời ấy chứ.
- Kim Tổng, hành lý đã thu xếp ổn rồi ạ! Hà Vĩ đi tới, khum người cung kính nói, rồi quay đầu nhìn về phía Sở Tiên cười: Chào Sở Tiên!
- Ừm. Sở Tiên nhoẻn miệng cười.
- Hai người quen nhau? Kim Hoa nhìn lấy hai người chào hỏi, hiếu kỳ hỏi.
- Chúng tôi là bạn cùng lớp! Sở tiên thản nhiên nói.
- Há, không nghĩ lại trùng hợp vậy đâu nhé, ha ha, Tiểu Hà, cố gắng nhé, vậy chúng ta đi thôi! Kim Sâm vừa cười vừa nói.
Sở Tiên gật đầu, xong ba người liền lái xe đi.
Hà Vĩ nhìn theo bóng dáng đã khuất xa của Sở Tiên, lại nghĩ tới câu nói của Kim Tổng mà tràn đầy cảm kích, trong lòng không khỏi hổ thẹn những chuyện trước kia đã làm với Sở Tiên.