Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Không Muốn Nghịch Thiên A

Chương 89: Ta chính là kẻ biến thái

Chương 89: Ta chính là kẻ biến thái
Shared by: epubtruyendich.com
=== oOo ===​

Lý Chi Tú không ngờ cha mẹ sẽ đến và đến cũng không báo trước.

"Lý huynh, cuối cùng huynh cũng tới, con dâu của ta rất nhớ hai người, muốn quay về vấn an cha mẹ, có ngăn cũng ngăn không được."

Lâm Vạn Dịch nói.

Trong lòng vô cùng vui vẻ, xem ra ông trời cũng muốn đứa con dâu này ở lại Lâm gia.

Lý lão gia kinh ngạc nhìn nữ nhi, lúc đầu là nữ nhi tự mình muốn đến Lâm gia, bây giờ lại muốn rời khỏi, sợ là sự việc bên trong không đơn giản.

So với dự đoán không giống nhau?

Ha ha!

Xem ra nha đầu này đã gặp phải trắc trở nào đó cho nên muốn về nhà, bằng không sẽ không có ý nghĩ này.

Lâm Phàm bĩu môi, chuyện gì thế này, đến làm cái gì vậy chứ, nữ tử này rời đi thì tốt biết bao, bây giờ lại xảy ra chuyện này xem ra phải nghĩ cách khác rồi.

Hắn không muốn hôn nhân của bản thân nằm trong tay người khác.

Mỹ nữ là thứ đồ chơi gì? Hắn chưa bao giờ để trong lòng.

Nịnh nọt nhiều thì giá mới tăng lên giống như kiếp trước vậy, nhà gái có yêu cầu nhiều như thế là vì cái gì?

Còn không phải do nịnh nọt quá nhiều làm cho giá cả thị trường đều tăng cao.

Lý lão gia nói: "Tú Nhi, phụ thân và mẫu thân của con đều tới, vậy con còn quay về làm gì, con mau chóng mang hành lý quay trở lại đi."

Sau đó liếc mắt nhìn sang Lâm Vạn Dịch, nói có chuyện muốn thương lượng.

Trong phòng khách.

Lâm Phàm ngồi ở đó, chớp chớp mắt miệng tươi cười.

Lý thị nhìn Lâm Phàm, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Lâm Phàm, đương nhiên phải quan sát tỉ mỉ con rể xem như thế nào.

Dáng vẻ không tồi!

Lý Chi Tú ngồi không yên, có nhiều lời muốn nói, nhưng căn bản không có cơ hội.

Trong thư phòng.

"Lâm huynh, ta nhận được tin tức Ngô Đồng Vương phái người đến U thành, ta vừa biết liền vội vàng đến đây, tình hình như thế nào?"

Lý lão gia hỏi.

"Lý huynh, huynh đột nhiên đến U thành, là vì nhận được tin tức này?"

Lâm Vạn Dịch thần sắc nghiêm nghị, xem ra Lý huynh đã biết rõ nội tình vậy mới vội vàng từ Dung Thành tới U thành, bằng không làm sao có việc trùng hợp như vậy

Lý lão gia gật đầu, nói: "Ừm, lúc Ngô Đồng Vương phái người tới U thành thì ta đã nhận được thông báo, cho nên đến trước xem tình hình như thế nào."

"Đúng thật đã có người tới, nhưng chuyện đã kết thúc rồi, thi thể hiện đang ở hậu viện của nhi tử ta."

Lâm Vạn Dịch nói.

Lý lão gia sửng sốt.

Thi thể?

Nghĩa là thế nào?

Hắn không dám tin nhìn về phía Lâm Vạn Dịch.

Lâm Vạn Dịch gật đầu, ý tứ rất rõ ràng, chính là ý trên mặt chữ.

Người sống biến thành thi thể, đã giết chết người rồi?

Lý lão gia phục rồi.

Hắn không ngờ Lâm Vạn Dịch lại giết chết người mà Ngô đồng vương phái tới, đây chính là đắc tội triệt để với Ngô Đồng Vương.

"Lâm huynh, huynh manh động quá” Lý lão gia cảm thán nói.

Thật quá manh động! Thà rằng thả bọn chúng ra, cũng không thể đánh chết, đây không phải là đối đầu với Ngô đồng Vương sao?

"Có gì mà manh động với không manh động, Ngô Đồng Vương muốn tạo phản, nếu ta không giết chết tên sứ giả đó, bị người khác biết được sợ rằng còn tưởng ta và Ngô Đồng Vương là đồng mưu,
sẽ ảnh hưởng không tốt."

Những lời này đúng thật không giả dối chút nào, Lý lão gia vạn phần lo lắng, nói: "Quả thật như vậy, Lâm huynh tọa trấn ở trọng địa U thành, Ngô Đồng Vương muốn lôi kéo mua chuộc Lâm huynh
cũng là việc hợp tình hợp lý, không biết ở nơi khác đã lôi kéo mua chuộc được hết chưa?”

"Nếu như địa phương khác đã bị mua chuộc, vậy tiếp theo là Dung Thành, Trác thành vv…… tất cả đều không thoát được."

"Lý huynh, những chuyện này chúng ta không nói nữa, ta chỉ muốn hỏi Lý gia có đồng ý gả nữ nhi đến Lâm gia không?"

Lâm Vạn Dịch hỏi.

Lý lão gia có chút mơ hồ, nói: "Lâm huynh, chúng ta đang thảo luận sự việc quan trọng, chuyện nhỏ nhặt như tư tình nhi nữ này tạm gác sang một bên đã."

"Sao lại chuyện nhỏ, đây mới là đại sự, Ngô Đồng Vương chỉ là chuyện văt vãnh không đáng nhắc đến, nói thật rốt cuộc huynh đồng ý hay không đồng ý?"

Đối với Lâm Vạn Dịch mà nói, Ngô Đồng Vương muốn tạo phản đều là chuyện nhảm nhí, điều mà hắn muốn biết chính là lão tử có thể có con dâu hay không, có thể được bế cháu hay không?

Mạch suy nghĩ chuyển biến có chút lớn, điều này làm cho Lý lão gia có chút không phản ứng kịp, đổi chủ đề nhanh quá, chúng ta đang bàn về chuyện Ngô Đồng Vương tạo phản mà. Bây giờ huynh lại
nói với ta chuyện nhi tử của huynh, bảo ta nên trả lời thế nào đây.

"Lâm huynh, chuyện của con trẻ thì để cho bọn chúng tự giải quyết, chúng ta thân là phụ thân quản không được."

Lý lão gia nói.

Nữ nhi nhà hắn suy nghĩ thế này, hắn biết rất rõ.

Lâm Vạn Dịch xua tay nói: "Cái gì mà để cho bọn chúng tự giải quyết, để cho bọn chúng giải quyết thì chuyện này dẹp bỏ luôn."

Hắn còn không biết suy nghĩ của nhi tử nhà mình chắc, chính là hận không thể đuổi Lý Chi Tú đi. Thân là phụ thân có thể để cho hắn làm bừa được sao?

Dáng vẻ xinh đẹp, hắn rất mãn nguyện, cho dù hai người không có tình cảm, sinh một hài tử, cho dù hai người có gây ra án mạng, hắn cam đoan mặc kệ không quản. Nhưng hiện tại đến hài tử cũng
không có, vì vậy hắn phải quản.

Không còn nhỏ nữa, có thể thành hôn rồi.

Lý lão gia nhìn Lâm Vạn Dịch trong lòng có chút chán nản, bởi vì nỗi lo trong lòng hai người hoàn toàn không giống nhau.

Phòng khách.

Lý thị quan sát con rể, cửa ải thứ nhất rất mãn nguyện, dáng vẻ không tồi

"Bá mẫu gọi con là Tiểu Phàm có được không?"

Lý thị hỏi.

Lâm Phàm cười nói: "Có thể."

Lý thị lộ ra nụ cười, tính cách của nhi nữ thế nào nàng cũng biết rõ, kết quả cuối cùng khi ở lại Lâm gia chính là liên hôn, còn về phần đối tượng liên hôn như thế nào thì không cam đoan được.

"Tiểu Phàm, ngày thường con thích làm những chuyện gì?"

Lý thị hỏi.

Đối với câu hỏi này, tự nhiên Lâm Phàm muốn cho đối phương một câu trả lời hoàn mỹ.

Suy nghĩ!

Lâm Phàm rất bình tĩnh nói "Vâng, mỗi ngày không có chuyện gì làm thì chơi bời lêu lổng, ngồi ăn rồi chờ chết, lúc tâm tính tốt thì đánh người, xem ai không vừa mắt thì đánh mấy quyền, nếu như tâm
tình không tốt thì giết mấy người vui đùa một chút. "

Lý thị vừa nghe xong có chút không bình tĩnh.

"Tiểu Phàm, thật biết nói đùa."

Lý thị đương nhiên sẽ không tin những lời nói này của Lâm Phàm, làm gì có ai nói bản thân mình như vậy.

Lâm Phàm vừa cười vừa nói: "Bá mẫu, con không nói đùa với người đâu, con đúng thật là như vậy, trong hậu viện giờ đang có một cỗ thi thể đặt ở đó."

Nhất định phải làm ra vẻ mặt như thế này.

Thúy Lan vừa nghe tới đây sắc mặt trắng bạch, ghé tai giọng run rẩy nói với phu nhân: "Phu nhân, những lời hắn nói đều là thật, nô tì đã tận mắt chứng kiến hắn tra tấn sau đó thì giết chết người ta."

Tình cảnh đó đối với Thúy Lan mà nói đả kích quá lớn, dọa người khủng khiếp. Khi biết được tiểu thư muốn rời khỏi nơi này, nàng ta như trút được gánh nặng cuối cùng cũng rời khỏi nơi nguy hiểm
này. Nhưng ai có thể ngời rằng lão gia và phu nhân đã đến nơi này

Mí mắt Lý thị nhảy dựng lên, thần sắc vạn phần kinh ngạc lúc đầu thì không tin, nhưng bây giờ đã tin rồi.

Biến thái? Thật không nhìn ra.

Phu nhân nhìn về phía vị con rể tương lai phát hiện ra con rể nói chuyện cực kỳ thản nhiên, trên mặt còn nở nụ cười nhạt nhẽo, sau đó hướng về phía Lý thị gật đầu mỉm cười.

Nghĩ đến con rể có tâm lý biến thái như thế này, Lý thị không rét mà run, đột nhiên nghĩ đến nếu nữ nhi phải gả vào Lâm gia, vậy cuộc sống sau này sẽ như thế nào?

Ngay lúc không biết phải làm thế nào thì Lâm Vạn Dịch và Lý lão gia đi tới. Bọn họ ở thư phòng trò chuyện cũng không thoải mái, cuộc trò chuyện giữa hai người căn bản không cùng một chủ đề. Lý
lão gia lo lắng chuyện của Ngô Đồng Vương, nhưng Lâm Vạn Dịch một mực truy vấn rốt cuộc hắn có đồng ý gả con gái đến Lâm gia hay không.

Đến cuối cùng câu chuyện vẫn chưa có hồi kết.




Trang 46# 1


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch