Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ

Chương 89:

Chương 89




Đặc biệt là lúc sáng sớm, nó nghe được cô gái tóc đen dài này vừa gặm khoai lang, vừa nói thì thầm: "Quỷ nước rất lợi hại, bắt cá bắt tôm giỏi như vậy, tùy tiện bắt một con cá cũng hơn 10-20 tệ, bán 15 tệ có phải là quá thiệt thòi rồi không?"

Trong lòng nó trong nháy mắt có một loại dự cảm xấu, đây là có ý gì ? Cô gái tóc đen dài này thật là xấu bụng, cô ta muốn bán quỷ! Bán nó làm gì? Đem nó bán cho những con quỷ khác làm con rối hay là làm đồ ăn? Chuyện quỷ tu ăn quỷ không phải nó không biết!

Lại nói bản thân nó bắt cá giỏi như vậy nhưng chỉ 15 tệ sao? ? ?

Quỷ nước tức đến đau đơn tâm can, không muốn đào hố nữa, nó tức giận đến lệ máu chảy ròng ròng, trừng mắt tóc đen dài.

Cố Phi Âm bị trợn, không hiểu ra sao, vừa nhai khoai lang, trông ngóng nói: "Đào hố xong chưa?"

Quỷ nước: "Chưa xong!"

"Đào đi, động tác nhanh lên một chút, tôi còn phải đi làm nữa."

"..."

Quỷ nước cúi đầu nhìn tay mình đầy bùn, trừng mắt nhìn cô gái tóc đen dài, lạch cạch một thoáng liền quỳ xuống: "Cầu xin cô, đại tỷ, đưng bán tôi mà, cô thấy tôi đã làm quỷ nước hơn hai mươi năm, mặc dù mấy lần muốn hại người, nhưng cuối cùng đều thất bại ... Tôi chưa từng hại ai cả! Ngày hôm qua tôi thật vất vả mới hạ quyết tâm kéo một đứa bé xuống làm người chết thay, nhưng cuối cùng vẫn được cô cứu rồi, ngẫm lại tôi chỉ có lòng hại người chưa hại người thật sự, tội không đáng chết! Cô đừng bán tôi mà!"

Cô gái hàng xóm đem bùn đào ra thành từng cái hố trên mặt đất, nhìn con quỷ nước, con mắt đen như mực bên trong có chút cười trên sự đau khổ của người khác.

Quét quét quét không ngừng, bà cụ càng quét càng vui vẻ hơn.

Cố Phi Âm nói: “Không muốn bị bán sao?"

Quỷ nước lắc lắc đầu to toàn lông xanh của nó, ai nghĩ quẩn như vậy, đồng ý bị bán? ?

Quỷ nước ở đây than thở khóc lóc, Cố Phi Âm cũng thật sự có chút không nỡ, cá tôm ăn ngon như vậy, cô vừa ăn tôm càng chấm hạt tiêu và cá nướng, cô còn muốn ăn tôm chưng tỏi, còn có cá trích nấu canh, hầm, kho, hấp, đường dấm...

Không có quỷ nước, cô tìm đâu ra lưới đánh cá dễ sai khiến như vậy, nên giữ lại ít ngày vậy.

Cố Phi Âm suy nghĩ một chút, biện pháp này cũng có thể được, ngược lại quỷ nước này bán sớm hay muộn thì đều một giá, ở thêm mấy ngày cũng sẽ không ăn gạo của cô, sẽ không lỗ vốn, nên cô liền nói: "Được, vậy mày ở lại giúp tao bắt cá."

Quỷ nước nghẹn ngào một chút, cũng không biết nên cao hứng hay là nên khổ sở đây.

Cố Phi âm: "Ăn hết lại bán mày."

Quỷ nước: "... ..." Đây mới thật sự là ma quỷ! :(

Quỷ nước thành công ở lại, không chỉ giúp đào hầm, còn phải giúp bắt cá tôm, không thể bảo là không thê thảm, không có một điểm quỷ quyền.

Chờ đào hố xong, vùi quan tài vào, tùy tiện rải chút cỏ dại củi khô lên trên, xác nhận không thấy được , Cố Phi Âm mới đi nhà ma làm việc, trước khi đi còn không quên để cô gái hàng xóm và cụ bà xem hộ quan tài, thắt chặt dây thừng trói quỷ nước, lại đánh nó hai quyền vào đầu, xác định nó thể không chạy thoát được, lúc này mới thanh thản ổn định đi làm.

Quỷ nước bị đánh hai quyền thoi thóp: "... ..."

Quá buổi trưa, ma nữ trung niên rốt cục tới, cô đi rất vội vàng, nói: "Thật không tiện, ngày hôm qua chỗ con trai tôi có chút việc, liền chưa kịp chạy tới. Sáng sớm hôm nay tôi phải đi nhà bạn xem ngay, nhà kia còn chưa cho thuê, bởi vì lúc trước từng ảy ra án mạng, người biết nội tình cũng không muốn dùng tiền thuê nhà có ma. Không biết nội tình, vào ở không được mấy ngày bảo đảm lầm ầm đòi trả phòng, nói là trong nhà có quỷ, sau khi náo loạn mấy lần, nhà kia vẫn trống không, cho tiền cũng không ai dám ở."

"Nhà kia và tòa nhà cũ nát trước cô ở chỉ cách nhau một con đường, cách nơi cô đi làm cũng gần, là nhà cũ mấy chục năm, gần nhất mấy năm qua không phải đều nói phá dỡ sao? Lại bởi vì chuyện ma quái, bên trong phần lớn hộ gia đình đều dời ra ngoài lâu rồi, vì lẽ đó tương đối ít người. Nhà là một nhà hai gian, trước là hai gia đình đồng thời thuê chung, sau này xảy ra loại chuyện kia, không ai dám ở, nghe nói hung thủ hiện tại còn chưa bắt được đây."

"Nếu như cô không ngại, liền gọi điện thoại cho bạn tôi, bởi vì nhà có ma, muốn thuê vẫn tương đối rẻ, cô nói cô thuê một gian là được, một tháng cùng lắm là ba, bốn trăm thôi?"

Cố Phi Âm đương nhiên sẽ không chú ý nhà kia có ma không, hiện tại có chỗ ở là tốt lắm rồi, nhưng một tháng ba, bốn trăm vẫn rất đắt, nhưng nghĩ lại thì phòng vẫn phải thuê, tuy rằng cô không ngại ngủ gầm cầu, nhưng cô còn có một quan tài gia sản đây, để bên ngoài thật sự quá không an toàn, nếu như bị trộm đi cũng quá không có lời, cô sẽ tức chết.

"Cảm ơn cô, phòng này rất tốt, tôi sẽ thuê. Cô có số điện thoại của bạn cô không? Tôi gọi điện thoại cho người ta." Cô sờ điện thoại di động trên cổ, có điện thoại di động quả nhiên tốt, dễ dàng liên lạc, như hồi cô thành quỷ, muốn gọi mọi người chỉ có thể kêu to, tuy rằng giọng cô lớn không để ý việc kêu to.

Hơn nữa điện thoại di động này còn có thể chơi ghép hình, kêu leng keng leng keng chơi rất vui.

...

Chủ nhà trọ là một người bạn nhỏ họ La, Cố Phi Âm liên hệ cô ấy nói muốn thuê phòng, khiến bà kinh ngạc nhảy dựng lên, không dám tin hỏi cô nhiều lần có phải muốn thuê phòng thật không? Tin tức cho thuê phòng bà đã dán ở trên tường bên ngoài sắp một năm cũng không có ai hỏi một chút, người bên môi giới thật vất vả có tin tức, qua nhìn một chút rồi cũng chạy mất, bây giờ rốt cuộc có người thuê phòng, bà có thể không vui sao?

Lại nói phòng này không cho thuê được, bà cũng là người bị hại, làm sao bà biết phòng của mình sẽ xảy ra án mạng?

Đại khái cũng là hai năm trước, phòng này cho một đôi mẹ con và một nữ sinh chừng 20 tuổi thuê, hai nhà thuê chung, mỗi người mỗi tháng 500 tệ, vẫn ở rất tốt, cũng không có va chạm gì.

Vấn đề nằm ở chỗ đôi mẹ con kia không được người ta thích, người phụ nữ kia có một ông chồng thích bài bạc ghiền rượu, đứa nhỏ có một ông bố không chịu trách nhiệm, đêm hôm ấy bà không biết cụ thể xảy ra chuyện gì, nhưng bà nhìn thấy trong phòng đâu đâu cũng có máu...

Không chỉ có đôi kia mẹ con chết, liền ngay cả tiểu cô nương sát vách cũng không chạy trốn được.

Người đàn ông kia sau khi giết người chạy trốn suốt đêm, hiện tại cũng chưa bắt được, nghe nói là gây án có âm mưu trước, sau khi giết người chưa từng xuất hiện. Ngoại trừ chuyện ma quái, đây cũng là một trong những nguyên nhân không ai thuê phòng của bà, bởi vì sợ người đàn ông kia đột nhiên quay lại giết người.

Hơn nữa từ khi phòng của bà truyền ra tin đồn ma quái, các gia đình trong tòa nhà bốn tầng này đều ít nhiều có chút cấm kỵ và sợ sệt, cuối cùng đều lục tục chuyển đi, còn lại mấy người khác là mấy ông bà lão, đều vì giá tiền thuê rẻ, người trẻ tuổi thì không muốn ở chỗ này.

Bây giờ lại có người dám thuê phòng của bà, có thể không ngoài ý muốn sao?

"Cô nhất định muốn thuê? Nhà tôi trước kia có sự kiện án giết người cô biết không?"

"Biết, tôi nghe nói rồi." Cố Phi Âm nói, "Không sao, tôi không sợ."

La đại thẩm không nghĩ tới cô gái có âm thanh này lành lạnh này to gan như vậy, biết chuyện ma quái còn dám vào ở, nghĩ lại cũng là do điều kiện kinh tế kém không có biện pháp, huống hồ cõi đời này nào có quỷ, nhiều nhất cũng chỉ là tác dụng tâm lý, con gái người ta muốn thuê, bà cũng không có thể không cho, nếu bà muốn để ngừa vạn nhất thì về thay cái khóa chắc chắn một chút, bên trong lại cài khóa chống trộm, bảo đảm an toàn là được.

Nhưng mà TV đã để mấy năm, không biết còn được không, tủ lạnh chỉ sợ cũng không chuyển được, phải mua một cái tủ lạnh nhỏ hai ngăn bù vào.

"Giường, tủ, sô pha đều có, bóng đèn điện quang học, khí đốt, tiền điện nước tự trả, còn có yêu cầu khác sao?"

Cố Phi Âm lập tức nói: "Ha ha, có thể rẻ hơn chút không?"

Thím La: "..."

Thím La: "Vậy chỉ thu cô 300 đi, trả 3 tháng thế chấp 1 tháng, được chứ?"

Cố Phi Âm lắc ngón tay, 300 tệ, không đắt đến mức cô không thở nổi, cô lập tức đồng ý, nói được.

Thím La nói: "Nhưng bây con dâu tôi đi du lịch, ngày mai mới trở về, cũng phải đi quét dọn một chút, nếu như cô cần ở gấp, muộn nhất cũng phải ngày mai mới có thể vào ở."

Vì lẽ đó tối nay, tối mai vẫn phải ngủ gầm cầu.

Sau khi Cố Phi Âm và người bạn nhỏ họ La thương lượng được, trong lòng cũng coi như là thở phào nhẹ nhõm, nơi ở có rồi, cũng không cần gánh quan tài hối hả ngược xuôi, sau đó có lửa, cô lại đi mua chút nồi bát bồn bầu gì đó, liền có thể bắt đầu nấu cơm, cũng không cần lo lắng buổi tối điện thoại di động điện sẽ không đủ dùng, đến lúc đó còn có thể để quỷ nước mỗi ngày bắt cá tôm về cho cô, như vậy có thể tiết kiệm một khoản tiền lớn rồi.

Cô tỉ mỉ tính toán các loại chi tiêu, tiền thuê nhà 1200 tệ, nước điện gas 300 tệ, nồi xào rau, nồi cơm điện và bát đũa cũng phải 300 tệ, ngoài ra còn có một ít thứ như gia vị muối ăn, ít nhất cũng phải 100 tệ, lần này liền đi tong gần một tháng tiền lương của cô.

Cũng may còn có quỷ nước bắt cá ăn, bớt đi một khoản tiền, nếu như quỷ nước có thể vào núi đánh lợn hoang gà rừng hái quả dại thì tốt hơn, có thể tiết kiệm được một số tiền lớn.

...

Cố Phi Âm đi làm muộn như thường lệ đi cửa bệnh viện ăn cơm hộp, sau đó làm ổ dưới gầm cầu chơi điện thoại di động, quỷ nước bị treo trên cây, thoi thóp bay giữa sông, còn cố ý đem thành quả hôm nay của nó bày ra cho cô gái tóc đen dài ác độc này xem, bởi vì cá này phải ăn tươi mới ngon, nó cũng không ngốc đem cá tôm bắt hết lên, nên đuổi hết đến cầu bên này, bảo đảm tóc đen dài ác độc chỉ cần muốn ăn là có thể ăn.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch