Chỉ là tám chữ nhắc nhở của hệ thống cũng đủ làm cho Tô Mục có trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Từ khi hắn chuyển chức binh chủng tinh anh trọng giáp Mạch đao binh đến bây giờ cũng đã qua hơn mười ngày. Tin tức liên quan đến chuyển chức binh chủng đặc thù mà hắn có được cũng có hơn thời gian mười ngày.
Trong hơn mười ngày này, Tô Mục đã suy nghĩ nhiều nhất chính là sở trường của mình là cái gì, làm thế nào mới biến sở trưởng của mình thành đặc tính!
Nhưng hắn tốn hơn mười ngày vẫn không có cách nào đạt được.
Nhưng bây giờ.
Hắn chỉ tăng cấp cho một kỹ năng, nhưng trong lúc lơ đãng lại khiến hắn thu được đặc tính đầu tiên của mình, chính là "Cứng cỏi"!
Cứng cỏi cũng chỉ là một cái đặc tính.
Được hệ thống ban tặng cho riêng Tô Mục. Nó mang ý nghĩa rằng Tô Mục đã có năng lực phòng ngự thân thể vượt qua người thường, cùng với tăng cường bổ sung sức chịu đựng mạnh mẽ của thân thể.
Cái đặc tính "Cứng cỏi" này của bản thân hắn cũng không có kèm theo hiệu quả.
Nhưng sự xuất hiện của nó lại mang ý nghĩa, chỉ cần đẳng cấp của Tô Mục tăng đến cấp 20 thì hắn lúc nào cũng đều có thể chuyển chức từ binh chủng tinh anh tấn thăng thành binh chủng đặc thù!
Binh chủng đặc thù a. ..
Lại hướng lên nữa thì chính là võ tướng chân chính!
Có thể nói rằng khi Tô Mục có được đặc tính "Cứng cỏi" này thì khoảng cách trở thành võ tướng chân chính của hắn chỉ còn cách một bước nữa mà thôi!
. ..
"Tô Mục, ngươi làm sao vậy?"
Lúc Tô Mục học tập cùng tăng cấp cho kỹ năng thì Lạc Thiên Thiên một mực ở bên cạnh chờ đợi.
Nhìn thấy Tô Mục đột nhiên sửng sốt, trên mặt càng hiện rõ sự bối rối, nàng không kìm lòng được hỏi han.
"Không có việc gì, ta rất khỏe!"
"Cực kì tốt!"
Cười lớn một tiếng, Tô Mục nói ra: "Chờ đến lúc trở lại lãnh địa thì ta liền có thể chuyển chức binh chủng đặc thù rồi!"
"Thật sao?"
Lạc Thiên Thiên lập tức kích động, nàng vội vàng mở giao diện thuộc tính của Tô Mục ra.
Ở bên trên giao diện thuộc tính rất dài của Tô Mục thình lình có thêm một hàng thuộc tính mới có tên là đặc tính. Mà Tô Mục lại có được đặc tính "Cứng cỏi" được ghi chú ngay tại đằng sau của một cột đặc tính!
"Đúng là đặc tính a. . ."
Sau khi nhìn thấy Tô Mục đã thỏa mãn được điều kiện khó khăn nhất chính là đặc tính để chuyển chức trở thành binh chủng đặc thù thì Lạc Thiên Thiên ngạc nhiên hét lên một tiếng. Nàng ôm lấy Tô Mục, giật nảy mình: "Tô Mục Tô Mục, chúng ta lập tức về nhà đi!"
"Binh chủng đặc thù đó nha!"
"Chắc ta là người lãnh chúa đầu tiên bồi dưỡng ra được binh chủng đặc thù nhỉ?"
Nhìn thấy Lạc Thiên Thiên háo hức đang ôm mình, trên khuôn mặt của Tô Mục tràn đầy vui vẻ.
Sau một lúc, hắn mới đưa tay sờ cái đầu nhỏ của Lạc Thiên Thiên, khẽ cười nói: "Bình tĩnh một chút, cấp bậc của ta còn thiếu một chút nữa mới được. Lại nói buổi đấu giá không phải còn chưa kết thúc hay sao? Chúng ta cứ ở trong huyện thành này chờ thêm mấy ngày nữa đi, biết đâu có thể mua sắm được một ít đồ vật có ích."
"Đúng, đúng!"
Lạc Thiên Thiên liên tục gật đầu: "Mua, nhất định phải mua! Ba quyển sách kỹ năng đã có thể sinh ra một cái đặc tính cho ngươi, nếu như mua được nhiều thêm mấy quyển sách kỹ năng, đây chẳng phải là. . ."
Nếm được mùi vị ngon ngọt của buổi đấu giá, Lạc Thiên Thiên bắt đầu có chút mơ mộng.
. ..
Sau đó mấy ngày, Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên vẫn ở lại trong huyện thành.
Buổi trưa mỗi ngày, Lạc Thiên Thiên đều sẽ chạy đến buổi đấu giá một lần để nhìn xem ở bên trong buổi đấu giá có trang bị hoặc sách kỹ năng mà Tô Mục cần hay không. Còn những lúc khác thì hai người lại tìm kiếm khắp các nơi ở bên trong tòa thành trì to lớn này.
Hoặc là đi dạo phố để mua sắm một chút đồ vật mà trấn Phượng Vũ không có, hoặc là đơn thuần chỉ đi dạo để hưởng thụ cuộc sống sinh hoạt của người xưa một phen.
Ba ngày sau đó.
Buổi đấu giá cuối cùng cũng kết thúc.
Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên cũng chuẩn bị rời khỏi nơi này để trở về trấn Phượng Vũ.
Bên trong ba ngày đó, Lạc Thiên Thiên cũng không mua được sách kỹ năng mới. Cũng không phải là bên trong buổi đấu giá không có sách kỹ năng mới, mà là không xuất hiện sách kỹ năng thích hợp với Tô Mục.
Ngoại trừ một bản "Cung thuật cơ sở" cùng một bản "Đao thuật tiến giai" ra thì bên trong buổi đấu giá cũng xuất hiện rất nhiều sách kỹ năng, sách kỹ năng nhiều nhất chính là thuộc về nghề nghiệp du hiệp cùng thuật sĩ.
Dù sao.
Ở giai đoạn đầu của trò chơi thì nhiệm vụ chủ yếu của lãnh chúa người chơi vẫn là xây dựng lãnh địa. Có rất ít người sẽ rời khỏi lãnh địa của mình để đánh quái thăng cấp. Cho nên bọn hắn cũng có rất ít cơ hội thu hoạch được chiến lợi phẩm.
Ngược lại, người chơi theo nghề nghiệp giang hồ du hiệp và thuật sĩ thì đã từ rất sớm tranh thủ đi đánh quái thăng cấp rồi, bọn họ cũng càng dễ dàng thu hoạch được càng nhiều chiến lợi phẩm.
Nhưng mà.
Đa số kỹ năng hạn chế nghề nghiệp du hiệp cùng thuật sĩ thì lại rất hiếm.
Giống như loại kỹ năng "Thiết sa công" này thuộc về kỹ năng của du hiệp vậy, nhưng không có kỹ năng hạn chế nghề nghiệp thì ít càng thêm ít.
Ngược lại về phương diện trang bị thì Lạc Thiên Thiên đã mua được một món trang bị thanh đồng thích hợp với Tô Mục.
Chính là một cái túi đựng giáo.
Lúc trước Tô Mục lấy được ngọn giáo ngắn khi hắn chuyển chức thành lính ném giáo thì túi đựng giáo cấp thanh đồng có thể chứa được chín ngọn giáo ngắn. Nhưng mà chất liệu của giáo ngắn lại được làm bằng sắt, uy lực mạnh hơn rất nhiều so với giáo ngắn được làm bằng gỗ.
Mặt khác, túi đựng giáo có thuộc tính là khôi phục. Mỗi khi qua một giờ thì số lượng giáo ở trong túi liền sẽ tự động khôi phục một cây. Có túi đựng giáo này thì năng lực tác chiến liên tục của Tô Mục sẽ được tăng lên đáng kể.
Cuối cùng chính là lương thực.
Chừa lại phí tổn để Tô Mục chuyển chức binh chủng đặc thù, cũng chừa lại phí tổn để trấn Phượng Vũ thăng cấp thành Thành trấn cấp 3 cùng thành nhỏ xong thì Lạc Thiên Thiên nghe theo đề nghị của Tô Mục, nàng lấy hết vàng còn lại để mua tài nguyên!
Ngoại trừ vật liệu đá cùng vật liệu gỗ không có mua sắm ra thì còn lại lương thảo, quặng sắt, kim loại cao cấp, các loại bản vẽ kiến trúc có thể mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu, cho đến khi tiêu hết thỏi vàng cuối cùng!
Đợi đến khi tiêu xài hết tiền thì Lạc Thiên Thiên trọn vẹn tốn mấy trăm lượng vàng để mua lương thảo! Cho dù nông phu của trấn Phượng Vũ không trồng trọt lương thực trong một thời gian thì những lương thảo này cũng để trấn Phượng Vũ sử dụng trong một đoạn thời gian rất dài.
Cũng may mắn Lạc Thiên Thiên là người chơi.
Ở giai đoạn đầu của trò chơi thì những loại vật phẩm tư nguyên này có thể chồng chất lên nhau ở bên trong thanh vật phẩm. Nếu không thì nàng làm sao có thể đem những tư nguyên này mang về trấn Phượng Vũ, chuyện này cũng là một loại phiền phức không nhỏ.
Sau khi làm xong những việc này, Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên mới rời khỏi huyện thành để trở lại trấn Phượng Vũ.
Ngay đúng lúc khi bọn hắn vừa ra khỏi cửa thành thì có một người chơi lặng lẽ từ chỗ bí mật ở cửa thành đi tới.
Hắn nhìn thấy bóng lưng của Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên đã đi xa thì liền mở cột bảng hảo hữu của mình ra rồi gửi một đoạn tin tức.
"Lão đại, bọn hắn ra khỏi thành!"
"Phương hướng mà bọn hắn rời đi cũng chính là phương hướng mà lúc trước bọn hắn đến!"