Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 38: Ta không cần!!

Chương 38: Ta không cần!!

“Tiên Nguyệt…”

Đột nhiên Cơ Tiên Nguyệt nghe tại cửa ra vào có người đang kêu gọi mình, hai mắt nàng nhìn sang.

“Ngươi là…”

Ánh mắt của Cơ Tiên Nguyệt lộ ra vẻ nghi hoặc, nàng không nhớ nổi bản thân có biết người này hay không nữa, nhưng mà nàng lại có cảm giác bản thân đã từng gặp qua thanh niên trước mắt rồi.

“Ta, thế tử Diệp Vương, Diệp Trần!”

Diệp Trần đứng đối diện Cơ Tiên Nguyệt khi thấy một màn này thì cũng không quá xấu hổ, dù sao hiện tại Cơ Tiên Nguyệt cũng không quen biết hắn.

Cơ Tiên Nguyệt lập tức bừng tỉnh, đây chính là con trai trưởng và cũng là đứa con duy nhất của Diệp Vương, Diệp Trần, khi còn bé bản thân đã từng gặp qua rồi, hèn chi nàng cứ cảm giác quen thuộc thế nào.

“Không biết Diệp thế tử gọi ta có chuyện gì thế?”

Cơ Tiên Nguyệt nhìn thế tử Diệp Vương với ánh mắt nghi hoặc cực độ, bản thân nàng đã từng nghe qua thanh danh của hắn tại Hoàng Triều, tuy nhiên đó không phải là thanh danh tốt lành gì.

Tên tuổi của thế tử phế vật của Diệp Vương Phủ dù sao vẫn rất nổi tiếng tại Hoàng Thành này, mặc dù nàng biết hắn nhưng bản thân nàng đâu có giao tình gì với tên này đâu?

“Không… Không có việc gì cả!”

Trên mặt Diệp Trần hiện lên vẻ vừa khẩn trương cùng say mê gương mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc trước mắt này, nàng vẫn xinh đẹp và có khí chất như vậy.

“Ta không biết rõ ngươi muốn mua cái gì nên mới mạo muội tới đây để hỏi, chỉ cần là vật ngươi thích thì ta sẽ giúp ngươi mua về cho!”

Diệp Trần hít sâu một hơi sau đó đè xuống nội tâm đang khẩn trương của mình xuống rồi lên tiếng, hắn âm thầm tự nhủ hiện tại Cơ Tiên Nguyệt chưa biết mình mới là chuyện bình thường, sau khi trọng sinh sống lại một kiếp này thì hắn nhất định sẽ khiến Cơ Tiên Nguyệt yêu bản thân say đắm.

“Đa tạ hảo ý của Diệp thế tử, Tiên Nguyệt không thể nhận được.”

Cơ Tiên Nguyệt khẽ chau mày sau khi lời của Diệp Trần vừa dứt, bản thân cùng tên Diệp thế tử này không thân cũng chẳng quen, vì sao hắn lại chịu đứng ra trả tiền cho mình thế?

Hơn nữa khi nãy tên Diệp Trần này còn nhìn bản thân chằm chằm nữa chứ, Cơ Tiên Nguyệt vừa thấy liền biết rõ trong đầu của những tên này đang suy nghĩ chuyện gì rồi, dù sao nàng lớn lên từ nhỏ trong hoàng cung, dung nhan lại không xấu, những chuyện tương tự nàng cũng chưa phải chưa từng gặp qua.

“Không cần khách khí như thế đâu!”

Diệp Trần cười cười đi tới, hắn chuẩn bị kêu thị nữ Tiên Thai Các đóng gói để bản thân trả tiền.

“Ta nói là ta không cần!”

Lúc này trong giọng nói của Cơ Tiên Nguyệt đã mang theo một ít phẫn nộ rồi, tên thế tử Diệp Vương này quả thật là không biết tốt xấu, bản thân cũng không phải người của hắn mà hắn lại chủ động như thế làm gì?

"Ngạch!”

Diệp Trần sửng sốt một chút, sau đó hắn cũng cười khổ liên tục, Diệp Trần cảm thán trong lòng rằng quả nhiên hiện tại Cơ Tiên Nguyệt không phải là dễ tiếp xúc, nhưng mà hắn vẫn rất có niềm tin vào bản thân mình.

Đoán chừng hiện tại Cơ Tiên Nguyệt thấy mình chỉ là một phế vật trời sinh, hơn nữa lại còn ăn chơi lêu lổng nên không muốn tiếp xúc quá nhiều với mình, chuyện này hắn có thể hiểu được.

Chỉ cần đợi tới ngày mai, bản thân mua được kiện bảo vật giúp hắn khai phát được tiềm năng của Đấu Chiến Thánh Thể của mình thì bản thân liền có thể tu hành một cách cấp tốc, đến lúc đó tu vi của mình phải gọi là tiến triển cực nhanh.

Tới tới điểm đó thì chắc chắn Cơ Tiên Nguyệt sẽ thay đổi cách nhìn về bản thân mà thôi.

“Tiên Nguyệt, những ngày tiếp theo ngươi có rãnh không thế? Chúng ta có thể hẹn nhau một hôm được không!”

Diệp Trần vẫn giữ vẻ mỉm cười sau đó nói với Cơ Tiên Nguyệt, trước khi trùng sinh dù sao hắn cũng là một cường giả Nhân Hoàng, hơn nữa lại còn không phải là một Nhân Hoàng bình thường.

Bản thân hiện tại chỉ cần lấy ra một xíu cảm ngộ tu hành thôi thì cũng đủ để Nhân Hoàng Cảnh lấy được chỗ tốt không ít chứ đừng nói là Cơ Tiên Nguyệt hiện tại chỉ mới là Càn Nguyên Cảnh.

Theo Diệp Trần thì chỉ cần lúc đó bản thân trợ giúp Cơ Tiên Nguyệt mấy lần thì chắc chắn nàng sẽ lau mắt mà nhìn bản thân, nói không chừng còn có thể yêu thích hắn nữa.

“Không…”

Cơ Tiên Nguyệt dự định tiếp tục từ chối tên thế tử Diệp Vương này thì đột nhiên thấy từ cửa ra vào xuất hiện hai người cùng một con gấu nhỏ đi theo.

“Gần đây mọi việc có suôn sẻ không?”

Tên nam tử vừa bước vào khi thấy Cơ Tiên Nguyệt thì nhanh chóng lên tiếng hỏi thăm.

“Đã lâu không gặp, công tử!”

Khi trông thấy nam tử này thì Cơ Tiên Nguyệt hơi đỏ mặt một chút, hai chân còn giãy dụa nhẹ.

“Ê a nha, ê a nha!”

Con gấu đứng bên người nam tử kia liên túc kêu gọi, nó từng gặp qua Cơ Tiên Nguyệt rồi, trong ấn tượng của nó thì Cơ Tiên Nguyệt xấu vô cùng, xấu giống như tên xấu xa vô địch đứng cạnh nó hiện tại vậy.

Nghĩ tới đây thì nó vội vàng liếc sang Tần Cửu Ca với vẻ chột dạ.

Chắc hẳn hai tên này không thể nghe được tiếng lòng của mình nhỉ?

“Công tử?”

Hai mắt Diệp Trần hiện tại híp lại, khí tức trên người của hắn dần dần trở nên lăng lệ hơn, hiện tại khí tràng của hắn vô cùng giống như một cường giả Nhân Hoàng đã từng cường sát tứ phương.

Hắn không biết rõ người trước mắt này là ai, nhưng dựa theo tầm mắt của một cao thủ Nhân Hoàng thì hắn biết tên trước mắt này của mình hoàn toàn không đơn giản tý nào.

Mặc dù sau khi trùng sinh thì tu vi của Diệp Trần mất hết nhưng nhãn lực của hắn vẫn còn nguyên.

Nhưng đây không phải là chuyện hắn quan tâm nhất, chuyện hắn quan tâm nhất hiện tại là vì sao Cơ Tiên Nguyệt lại gọi tên nam tử trước mắt này là công tử? Hơn nữa vì sao mặt nàng lại trở nên hồng như thế, hai tay cũng vô cùng mờ ám?

“Công tử, vì sao ngươi đến Đại Chu Hoàng Triều mà lại không tới hoàng cung, Hoàng gia gia rất mong đợi ngươi đến đấy!

Cơ Tiên Nguyệt thấy Tần Cửu Ca thì bắt đầu bối rối và không biết nên nói gì, nàng chỉ có thể thẹn thùng mà lấy Hoàng gia gia của mình ra làm bia đỡ đạn mà thôi.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch