Nhưng những điều này cũng không thể nói lên được Đại Chu Hoàng Triều đã an toàn và đã có thể gối cao không lo, phải biết rõ rằng đằng sau Đại Hạ Hoàng Triều là một thế lực không nhỏ đến từ Thượng Giới, hiện tại Đại Hạ chịu im ắng là vì bọn hắn đang báo cáo tình hình lên Thượng Giới mà thôi.
Đợi sau khi Đại Hạ Hoàng Triều nhận được lệnh và trợ giúp từ Thượng Giới và biết được Đại Chu Hoàng Triều hoàn toàn không có chút quan hệ nào với Tần Cửu Ca thì nói không chừng qua ngày thứ hai Đại Chu liền bị nhiều Hoàng Triều khác nhau liên thủ công phá.
Việc Đại Chu Hoàng Triều bọn hắn không có một vị Nhân Hoàng Cảnh tọa trấn là một việc không thể cải biến được.
“Ngươi cứ an bài một tòa phủ đệ kế bên cạnh Diệp Vương Phủ cho ta là được rồi.”
Tần Cửu Ca cười nhạt một cái rồi nói.
“À đúng rồi, ta muốn tin tức của tất cả mọi người trên dưới của Diệp Vương Phủ, đặc biệt là thế của Diệp Trần của bọn hắn.”
Chu Chiến Hoàng sau khi nghe thấy Tần Cửu Ca muốn tin tức của tất cả mọi người tại Diệp Vương Phủ, không chỉ thế mà còn phải an bài một phủ đệ kế bên Diệp Vương Phủ thì cảm thấy vô cùng nghi hoặc.
Nhưng dù sao đây cũng là chuyện công tử lên tiếng, đương nhiên hắn sẽ làm tốt rồi, tính mạng của hắn là do Tần Cửu Ca cứu, với lại hắn cũng nghĩ rằng Diệp Thiên chắc hẳn không có xung đột gì với vị công tử đến từ Thượng Giới này mới đúng.
Nếu như thật sự Diệp Thiên có xung đột với công tử thì bản thân chắc chắn sẽ giết chết Diệp Thiên mà không do dự gì, dù sao mạng của một Diệp Vương nhỏ nhoi không thể nào lấy cả Đại Chu to lớn ra để đổi được.
Chu Chiến Hoàng nhanh chóng phân phó thị vệ trong cung cầm lệnh bài của bản thân đi tới Tông Nhân Phủ để lấy tư liệu về tất cả mọi người trong Diệp Vương Phủ.
“Nghe nói gần nhất Chiến Hoàng bị kẹt tại cảnh giới Nửa Bước Chiến Hoàng nhưng không thể tiến thêm?”
Tần Cửu Ca thấy Chu Chiến Hoàng quyết đoán như vậy thì hơi thưởng thức, dù sao cũng là người đã từng làm Hoàng Chủ, không có ai là chần chừ không dứt khoát cả.
“Ta có một gốc Hoàng Dược có thể giúp Chiến Hoàng một chút chút.
Tần Cửu Ca nhìn sơ qua Chu Chiến Hoàng rồi tiếp tục lên tiếng.
Nếu muốn người khác giúp mình làm việc thì không phải chỉ cần hung ác là đủ, còn phải cho người khác một chút lợi ích mới được, đương nhiên một tý lợi ích này đối với Tần Cửu Ca mà nói thì hoàn toàn không đáng kể tý nào, chỉ là một gốc Hoàng Dược thôi, đối với một người như Tần Cửu Ca thì đó không khác nào một gốc linh được phổ thông cả.
“Đa… Đa tạ công tử.”
Chu Chiến Hoàng rung động trong lòng, bản thân có thể lấy được một gốc Hoàng Dược một cách dễ dàng như vậy sao?
Khi trước vì một gốc Hoàng Dược hư vô mờ mịt mà hắn đã phải mạo hiểm tiến vào Hoang Cổ Cấm Địa, không tiếc tất cả chỉ vì đột phá cảnh giới Nhân Hoàng.
Đúng ra tại Thanh Vân Giới này thì đa số các loại Hoàng Dược đều chỉ tồn tại trong các Cấm Địa cực kỳ nguy hiểm, không có Cấm Địa nào là không phải nơi cửu tử nhất sinh cả, chỉ riêng lần vừa rồi nếu như không phải nhờ Tần Cửu Ca cứu giúp thì chắc chắn hắn đã táng thân tại Hoang Cổ Cấm Địa rồi.
“Chiến Hoàng không cần khách khí như vậy làm gì.”
Tần Cửu Ca khẽ cười một tiếng, hắn thuận tay lấy một gốc linh dược gần như hoàn toàn trong suốt từ trong Nhẫn Chứa Đồ ra.
“Đây chính là Cửu Thiên Linh Ngọc Đằng, nó là một trong những loại Hoàng Dược có dược tính ôn hòa nhất, chắc hẳn là nó có thể giúp cho Chiến Hoàng đột phá lên Nhân Hoàng một cách dễ dàng.”
Tần Cửu Ca thả Cửu Thiên Linh Ngọc Đằng xuống sau đó cười nhạt nhìn qua Cơ Không.
Mặc dù Cơ Không được mọi người của Đại Chu Hoàng Triều xưng là Chiến Hoàng nhưng hắn vẫn chưa phải là một cường giả Nhân Hoàng chân chính, bởi vì hắn là Tiền Hoàng Chủ của Đại Chu Hoàng Triều, nên mọi người mới xưng hắn là Chiến Hoàng mà thôi.
Cơ Không nhìn Cửu Thiên Linh Ngọc Đằng đang lơ lửng trên không trung thì cảm thán liên tục, đệ tử của các thế lực trên Thượng Giới quả thật là quá quyết đoán, Hoàng Dược trong mắt mình là thứ chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, thậm chí còn cần liều mạng để lấy nhưng Tần Cửu Ca lại có thể đưa chi mình một cách dễ dàng như vậy.
Hơn nữa dáng vẻ của y lại còn không có chút do dự nào nữa, xem ra trong mắt của vị công tử này thì Hoàng Dược không khác gì một gốc linh dược bình thường cả.
Chênh lệch địa vị thật lớn.
“Cứ như vậy đi, trước tiên ta chúc Chiến Hoàng đột phá Nhân Hoàng chi cảnh thành công.”
Tần Cửu Ca vẫn tiếp tục giữ nụ cười nhạt, đích thật đối với hắn thì Hoàng Dược không phải thứ gì quá tốt cả, tuy không tới mức muốn bao nhiêu có bấy nhiêu nhưng hắn hoàn toàn không thiếu tý nào.
Tiên Cổ Tần Tộc chính là một trong những thế lực đỉnh phong tại Thái Cổ Tiên Vực, trong tộc không biết còn có bao nhiêu Dược Điền gieo trồng linh dược, không chỉ thế bọn hắn lại còn sở hữu riêng một thế giới chỉ dùng để gieo trồng các loại linh dược.
Tại thế giới đó Tiên Cổ Tần Tộc đã bồi dưỡng được vô số các loại linh dược cấp cao cùng hi hữu, tất cả mọi người bên trong đều mang trong mình nhiệm vụ chiếu cố linh dược cho Tiên Cổ Tần Tộc.
Mặc dù tại đó Hoàng Dược cũng được tính là linh dược cấp cao, một tộc nhân bình thường của Tần Tộc khó mà lấy được nhưng đó là đối với tộc nhân bình thường, đối với Tần Cửu Ca thì nó giống như là rau cỏ hằng ngày hắn ăn vậy.