Chương 8: Bằng hữu như ngươi, ta nhất định phải kết giao!
Thấy Lâm Bắc Phàm ngẩn người, Kim Bất Hoán thúc giục: "Đồng học, ta muốn mua tất cả linh phù của ngươi, sao ngươi không nói gì?"
"Kim đồng học, chỗ này của ta có 20 tấm linh phù nhị giai, 80 tấm linh phù tam giai. Uy lực của linh phù ta họa khá lớn nên giá cả tương đối đắt. Linh phù nhị giai là 500 linh tệ một tấm, linh phù tam giai là 1.000 linh tệ một tấm, tổng cộng là chín vạn linh tệ." Lâm Bắc Phàm tính giá thật nhanh.
Giá cả thế này phải ngang ngửa với một đầu yêu thú cửu giai, căn bản là không phải người thường có thể mua nổi.
Vậy mà đại thổ hào Kim Bất Hoán lại nhíu mày bất mãn: "Đồng học, linh phù của người tốt như vậy, uy lực lại lớn thế, bán vậy rẻ quá rồi!"
Lâm Bắc Phàm kinh hãi, còn có người chê rẻ nữa sao?
Thế là hắn khiêm tốn thỉnh giáo: " Vậy Kim đồng học, ngươi cảm thấy bán bao nhiêu mới tương đối ổn?"
Kim Bất Hoán giơ một đầu ngón tay lên: "Như này này."
"10 vạn?" Lâm Bắc Phàm đoán một con số.
"Không đúng, phải gấp 10 lần như vậy."
Lâm Bắc Phàm sửng sốt một lần nữa. Hắn đã to gan lắm rồi, không ngờ người này còn to gan hơn cả hắn.
Vấn đề ở chỗ ngươi là khách hàng, vậy mà lại hét giá cao hơn?
Với loại yêu cầu vô lý như thế này, đương nhiên Lâm Bắc Phàm ta phải đáp ứng ngươi.
Lâm Bắc Phàm oai phong lẫm liệt nói: "Hay lắm, nể tình Kim đồng học biết nhìn hàng như thế, vậy ta sẽ bán linh phù này cho ngươi với giá 90 vạn, coi như kết giao bằng hữu này!"
Mọi người: "..."
Đã là bằng hữu còn bán giá cao hơn, đây chẳng phải lừa bạn sao?
Kim Bất Hoán kích động vỗ đùi: "Lâm đồng học thật sự sảng khoái! Bằng hữu như ngươi ta nhất định phải kết giao! Đây, 90 vạn!"
Kim Bất Hoán vung tay lên, trên mặt đất tức thì nhiều hơn một núi linh tệ linh khí bức người.
Chẳng lẽ đây mới là phương thức kết giao bằng hữu chính xác?
Là chúng ta không theo kịp thời đại, hay là thời đại từ bỏ chúng ta?
Cùng lúc đó, Lâm Bắc Phàm cảm ứng được khí tức trên người Kim Bất Hoán trở nên mạnh mẽ, hắn càng tin vào suy đoán của mình, hẳn gia hỏa này là một kẻ bật hack, có thể có Hệ thống Thổ Hào.
Thật khiến người ta phải hâm mộ!
Sau khi tiêu hết một đống tiền lớn, Kim đồng học cảm thấy thần thanh khí sảng, năng lượng tràn đầy toàn cơ thể, song hắn ta vẫn chưa thỏa mãn, nói: "Lâm đồng học, ngươi còn linh phù loại này nữa không? Ta muốn hết!"
"Hiện tại thì không, ta phải về họa thêm. Lâm đồng học, ngươi cứ báo một con số, ngươi muốn bao nhiêu ta họa bấy nhiêu." Khó khăn lắm mới gặp được một khách hàng thổ hào như vậy, Lâm Bắc Phàm cũng trở nên rộng rãi hẳn, hắn muốn ăn hôi!
"Ta lười đếm số, ngươi làm bao nhiêu ta lấy bấy nhiêu!" Đồng học Kim Bất Hoán vung tay lên.
Lâm Bắc Phàm sợ hãi một phen. Hắn lùi về sau ba bước "côp", "cộp", "cộp", rồi lại nhảy lên trước ba bước nữa, dùng hai tay nắm chặt lấy bàn tay to đầy thịt của Kim Bất Hoán, vừa kích động vừa chân tình nói: "Kim đồng học, ngươi thật sự là hảo hữu tri tâm của ta!"
Kim Bất Hoán cũng tình thâm ý trọng: "Ta cũng cảm thấy Lâm đồng học rất hiểu lòng ta, nhân sinh này có được tri kỷ như vậy đã thỏa mãn."
"Đúng vậy, sau này chúng ta nhất định phải gặp nhau thường xuyên."
"Chắc chắn rồi! Phải thắt chặt quan hệ!"
Một người muốn hét giá lên, người kia lại muốn mua giá đắt, thế là hai kẻ này cấu kết với nhau làm việc xấu.
Sau khi mọi người tản đi hết, Lâm Bất Phàm móc một tấm Vận Thâu Phù trong túi ra, cất toàn bộ xác yêu thú cửu giai vào.
Vận Thâu Phù là một loại đạo cụ không gian có thể cất chứa rất nhiều thứ, nhưng chỉ có công hiệu trong một ngày, hết một ngày Vận Thâu Phù sẽ mất hiệu lực. Vậy nên chỉ có thể dùng nó như một đạo cụ vận chuyển, so ra kém không gian giới chỉ.
Ban đầu hắn cũng không định lãng phí như vậy, nhưng bây giờ Lâm Bất Phàm đã có tiền, hơn nữa, với hắn, chế tạo Vận Thâu Phù là một chuyện cực kỳ đơn giản, vậy nên cũng chỉ có thể dùng tạm. Nhà hắn vốn không thể chứa nhiều đồ như thế.
"Bây giờ ta có tiền, có thể thuê một căn nhà lớn hơn. Mấy hôm tới lại đi tìm thử." Lâm Bất Phàm hạ quyết tâm. Nay có tiền rồi, tất nhiên hắn cũng muốn cải thiện điều kiện sinh hoạt của bản thân, như vậy hắn ở nhà tu luyện cũng thoải mái.
"Phàm ca ca, ta còn nhiệm vụ, phải đi trước, ngươi phải bảo trọng!" Lâm Vi Vi lưu luyến không muốn rời.
"Đợi đã, muội cầm hết những thứ này đi." Lâm Bất Phàm móc một xấp linh phù tứ giai ra, khoảng chừng 30 tấm, đưa cho Lâm Vi Vi.
"Để muội trả tiền." Lâm Vi Vi sửng sốt, sau đó ngay ngốc nói.
"Không cần tiền đâu. Coi như đây là món quà nhỏ ta tặng muội" Lâm Bắc Phàm dịu dàng vuốt đầu nhỏ của Lâm Vi Vi: "Trước nay toàn là tiểu ny tử này chăm sóc ta, khiến ta ngượng ngùng. Bây giờ Phàm ca có tiền rồi, nên để ta chăm sóc ngươi!"
"Nhưng nhiều linh phù như vậy quá quý giá. Ngươi bán cho Kim Bất Hoán có thể kiếm được rất nhiều tiền đây!" Lâm Vi Vi vội vã trả lời.
Lúc nào cô gái nhỏ này cũng suy nghĩ cho hắn, thật là quá biết điều!
"Đừng nói nhiều, ta thích cho ai thì cho người đó! Hơn nữa trong lòng ta, ngươi chính là bảo vật vô giá."
Đây là... Thổ lộ sao?
Không lẽ Phàm ca ca đã hiểu tâm ý của ta rồi?
"Vâng…" Lâm Vi Vi khẽ gật đầu, mặt nhỏ cũng đỏ bừng hết lên.
"Đừng không nỡ dùng. Hiện tại trình độ họa phù của Phàm ca ca rất cao, mấy thứ này rất dễ dàng vẽ được. Lúc nào gặp nguy hiểm, ngươi cứ làm theo cách ta đã làm với La Thiên Quân, ném hết phù ra, biết chưa?"
Lâm Vi Vi bật cười.
Vì nàng đang nghĩ đến thảm trạng của La Thiên Quân, đúng là không phải thảm bình thường.
Phàm ca thông minh như vậy từ lúc nào?
Trước kia hắn rất chất phác, bây giờ lại hơi xấu xa, nhưng nàng rất thích hắn như vậy!
"Ta hiểu rồi, Phàm ca ca!" Lâm Vi Vi cười ngọt ngào.
Nàng đi được ba bước lại quay đầu nói: "Phàm ca, nhớ đến thăm gia gia, nếu gia gia mà biết ngươi đã đột phá tứ giai, chắc chắn sẽ vui lắm!"
"Chờ ta hai ngày, xong xuôi ta sẽ đi ngay!"
Mang hơn trăm vạn trên người, cuối cùng Lâm Bắc Phàm cũng cảm thấy mình là kẻ có tiền, có thể ra ngoài lượn.
Trước tiên hắn đến chợ tìm người xử lý xác yêu thú cửu giai, tách da và máu thịt của chúng ra, da thú dùng để chế tạo thành tài liệu chế tác linh phù, máu thịt thì giữ lại để ăn hằng ngày, bổ túc khí huyết cho cơ thể.
Sau đó hắn lại đi mua một lô da yêu thú để chế tạo linh phù, mua hết từ nhất giai đến cửu giai, càng nhiều càng tốt.
Tổng cộng tiêu hết 30 vạn linh tệ, mua hàng vạn tấm da thú.
Có những thứ này rồi, thực lực và ví tiền của hắn đều có thể nhanh chóng bành trướng.
Cuối cùng Lâm Bắc Phàm đến thư viện tìm mấy cuốn thư tịch về linh phù.
Phù văn trên linh phù có tác dụng như "thả con tép, bắt con tôm", giúp hẳn hiểu rõ đạo lý tương quan thiên địa, tăng cường lịch duyệt của bản thân, gia tăng thực lực của mình.
Hôm qua chỉ hơn trăm tấm linh phù đã khiến hắn có thể đối chiến với thiên tài kiếm đạo La Thiên Quân, còn giúp hắn đạt đến trình độ luyện thể giả tứ giai.
Nếu lĩnh ngộ hơn vạn tấm linh phù, thực lực của hắn sẽ mạnh tới cỡ nào?
Nghĩ đến đây, Lâm Bắc Phàm đã không đợi được nữa.
Vậy nên hắn quyết định mang nghề cũ là họa phù của mình ra nghiên cứu triệt để, sau đó lại cân nhắc tới những thứ khác.