Hắn đương nhiên biết, nhiều người hơn thì lực lượng sẽ mạnh hơn. Khi một đội đồng tâm hiệp lực, cơ hội sống sót sẽ cao hơn.
Nhưng điều quan trọng là phải đồng lòng mới có hiệp lực!
Cùng mấy người tư tưởng khác nhau, sẽ chỉ càng kéo chân mình lại. Nó không những không tăng cơ hội sống sót mà còn chết nhanh hơn.
Trần Phi đã suy nghĩ cẩn thận, tốt hơn hết là làm một mình còn hơn mang theo một đám ngu xuẩn không nghe lời.
Bằng kiến thức sinh tồn phong phú, một người không hẳn không sống nổi!
Lý Oánh Oánh trong lòng tức giận, nhưng trên mặt vẫn giữ nụ cười: "Anh Phi, em biết anh tức giận một hồi. Em sẽ đi nói chuyện với Lâm Thiến Nhân, để cô ấy chủ động đến xin lỗi anh."
Cô biết, nếu không có Trần Phi thì khó có thể sống sót trên hoang đảo này, cho nên phải lợi dụng hắn.
Lý Oánh Oánh nói xong, cô rời đi trước, quay lại chỗ ngủ trước đó, chỉ thấy xung quanh đã có gần mười người, cô trợn tròn mắt.
Cô ngay lập tức nhận ra rằng những người sống sót này đều là thành viên của câu lạc bộ quyền anh, những người đã trốn thoát trên cùng một chiếc bè cứu sinh khi họ gặp nạn đắm tàu. Không ngờ, tất cả đều bị sóng cuốn ra hòn đảo này.
Người có hình xăm rồng ở vai phía trước với vẻ dữ tợn là ông chủ của nhóm, Quách Thái Lô, người đang nói chuyện với Long Hào Vũ vào lúc này.
"Long thiếu gia, đừng lo lắng, đã có sư huynh của chúng tôi giữ an toàn cho cậu trên hoang đảo này! Cậu muốn xử lý tên nhóc Trần Phi kia sao? Để đó cho chúng tôi." Quách Thái Lô cười xấu xa, nhe ra hàm răng. .
“Anh Lô, sau khi em được cứu, em hứa sẽ cho anh em của anh rất nhiều tiền, để anh cả đời không phải lo ăn lo mặc!” Long Hào Vũ trong mắt tràn đầy oán hận.
"Long thiếu, anh Lô, em biết Trần Phi ở đâu rồi!"
Lý Oánh Oánh bán đứng Trần Phi ngay lập tức và nói, "Em sẽ chỉ đường cho, nhưng tên Trần Phi đó vẫn rất hữu dụng. Hắn ta biết rất nhiều về sinh tồn, lưu lại mạng của hắn có ích."
Quách Thái Lô hung dữ nói: "Tôi có biện pháp của chính mình, chỉ phế bỏ tay chân của hắn, sẽ không giết hắn."
“Còn cái chân thứ ba của hắn, tôi sẽ tự mình giẫm lên!” Long Hào Vũ vẻ mặt vô cùng tàn nhẫn.
Một nhóm đàn ông mạnh mẽ từ câu lạc bộ quyền anh háo hức đi theo Lý Oánh Oánh và đi đến chỗ Trần Phi đang ở.
Lâm Thiến Nhân đi theo phía sau, toàn thân cô ớn lạnh khi nghe cuộc nói chuyện của bọn họ.
Đó là lần đầu tiên cô phát hiện ra Long Hào Vũ tàn nhẫn như vậy! Trên hòn đảo hoang vắng này, nhân tính âm u độc ác của con người không ngờ lại được giải phóng một cách đáng kinh ngạc như vậy!
Lúc này Trần Phi đang tại xung quanh khu rừng tìm kiếm một loại gỗ, hắn chưa bao giờ là người thiếu quyết đoán, bởi vì đã quyết định đi một mình nên hắn phải bắt đầu chuẩn bị.
Ở nơi hoang dã, nếu có vũ khí, cơ hội sống sót sẽ tăng lên rất nhiều. Dù là để tự vệ hay đi săn, nó đều vô cùng hữu ích.
Lúc này, Trần Phi chỉ muốn sử dụng kiến thức của mình để chế tạo ra một cung tên !
"Miếng gỗ này thật là hoàn hảo."
Trần Phi mắt sáng lên, tìm kiếm hồi lâu cuối cùng cũng tìm được một khúc gỗ của cây cọ, đây là loại gỗ tốt nhất để làm cung tên trong tự nhiên.
Có đầy đủ nguyên vật liệu, dây cung và mũi tên, liền rất đơn giản chế tạo ra một cây cung.
Lá cọ, có thể được sử dụng để làm dây cung, có rất nhiều trên hòn đảo nhiệt đới này.
Loại lá này hơi giống nha đam nhưng có gai nhỏ ở hai bên, Trần Phi đã dùng dao đĩa đá cắt bỏ hết gai nhỏ. Sau đó, bóc lớp thịt lá bỏ đi, hai phần sợi còn lại chính là nguyên liệu tuyệt vời để làm dây cung.
Các sợi lá của Trần Phi được đan lại với nhau và buộc thành vảy ở hai đầu của tấm gỗ cọ.
Sau khi làm xong dây cung, còn lại là mũi tên liền đơn giản hơn nhiều.
Thân của cây đuôi mèo là một mũi tên tự nhiên, thẳng và sắc. Chỉ cần buộc một chiếc lá cọ vào đuôi để đóng vai trò như một chiếc lông mũi tên, đó là một mũi tên hoàn hảo.
Dây cung và mũi tên như vậy đã sẵn sàng, trông có vẻ đơn giản, nhưng chỉ cần nhắm tốt, có thể dễ dàng xuyên thủng cổ họng của các loài động vật như hươu và dê!
Thật trùng hợp, Trần Phi được ông huấn luyện qua cách sử dụng cung nỏ!
"Sột soạt sột soạt ..."
Đúng lúc này, bên ngoài rừng rậm đột nhiên có tiếng bước chân, Trần Phi lập tức cảnh giác.
Mang theo năm mũi tên đã được chế tạo, và đeo cung tên trên lưng, Trần Phi trèo lên một tảng đá lớn. Trên cao nhìn xuống, hắn lập tức nhìn thấy Lý Oánh Oánh đang cùng hơn chục người đi về phía bên này.
Kẻ xấu!
Trần Phi nhận ra những người đó là thành viên của câu lạc bộ quyền anh, những kẻ lắm tiền ở trường.
Bọn họ đi cùng Long Hào Vũ gần như vậy, dùng mông cũng biết là đến đối phó chính mình.
Nhìn thấy Lâm Thiến Nhân đi theo phía sau, trong lòng hắn cảm thấy hơi khó chịu.
Trần Phi thừa nhận rằng hắn có một chút cảm tình với cô ấy, đặc biệt là khi hắn biết rằng cô ấy quan tâm đến bản thân mình. Xét cho cùng, hắn ta dẫu sao cũng là một chàng trai có sức sống mạnh mẽ, một cô gái xinh đẹp, chu đáo như vậy, tự nhiên dễ ràng rung động.
Nhưng bây giờ, sau tất cả, chung quy lại trở thành kẻ thù.
Lúc này, Lâm Thiến Nhân đột ngột nâng mắt lên, như có một sự phù hợp nào đó, ánh mắt của cô chạm vào Trần Phi.
"Trần Phi, chạy đi! Bọn họ sắp giết cậu đấy !!"
Lâm Thiến Nhân đột nhiên hét lớn.
Trần Phi giật mình.
Vốn tưởng rằng cô ấy cũng đi theo Long Hào Vũ để đối phó với mình, thế nhưng không nghĩ tại thời khắc mấu chốt như thế này, lại lo lắng cho an nguy của mình.
"Ba !!"
Nhưng sau đó, một cái tát rõ ràng vang lên!
"Đồ chó cái, ai cho mày lắm miệng!"
Chỉ thấy, Long Hào Vũ tát mạnh vào khuôn mặt trắng như tuyết của Lâm Thiến Nhân, nhất thời trên mặt xuất vết bàn tay sưng đỏ.