Chương 80: Là một người si tình hoài niệm cái cũ 2
"A Đạt, sao anh lại bất cẩn thế?"
"Người cẩu thả làm việc là thế đấy, anh cũng không muốn mà."
Kỹ năng diễn xuất Tào Đạt Hoa rất khoa trương, vội vàng nói: "Đừng nói mấy cái này nữa, chúng ta mau lái xe về xem thử đi, không thôi sẽ mở đường cho mấy tên trộm đấy."
"Chỉ có thể làm thế này thôi!"
Madam Vương xin lỗi: "A Kiệt, A Cửu, hai đứa gọi đồ ăn trước đi, tôi và A Đạt về một chút rồi sẽ quay lại, nếu một tiếng sau mà chúng tôi chưa quay lại thì hai người không cần đợi chúng tôi đâu."
"……" x2
Nhìn bóng lưng không hề có chút vội vàng nào của hai người, Liêu Văn Kiệt sờ sờ mũi, cười một cái với Long Cửu ở đối diện.
"Diễn xuất thực sự quá kém."
"Đúng!"
"Thật ra, trước khi đến đây tôi cũng không biết hôm nay ... sẽ như thế này, mấy người chú Đạt cũng không nói cho tôi biết."
Liêu Văn Kiệt đưa tay ra với vẻ mặt nghiêm túc: "Làm quen lại một chút, Liêu Văn Kiệt."
" Long Cửu."
Hai người lại bắt tay, Liêu Văn Kiệt gọi người phục vụ, vừa gọi món vừa nói chuyện phiếm với Long Cửu.
Lần đầu gặp mặt, chủ đề khá là thận trọng, chủ yếu liên quan đến công việc và sở thích cá nhân.
So với cuộc sống bình thường hàng ngày của Liêu Văn Kiệt trong văn phòng, công việc của Long Cửu đặc sắc hơn rất nhiều, Cục An Ninh nơi cô làm việc thuộc Bộ Chính trị của Cảnh sát Đảo Hồng Kông.
Trong trường hợp bình thường, đây là một cái ngành mà mọi người đều cảm thấy sợ và không dám lại gần.
Cũng không nói nhiều về tình hình chi tiết cụ thể, chỉ cần biết đây là một cơ quan tình báo có thẩm quyền lớn, quyền hạn trong tay cực kì lớn là được.
Cục An ninh lại rơi vào một tình huống khác, họ không quan tâm đến việc tình báo, những nhân viên nội bộ là những đặc công có thể công khai danh tính của mình. Trách nhiệm chủ yếu là giữ gìn an ninh ở trên đảo Hồng Kông, thường xuyên làm vệ sĩ bên cạnh những người tai to mặt lớn, tính chất công việc không quá nhạy cảm.
Tuy là nói như vậy, nếu công khai hết danh tính thì cũng không được coi là một đặc công nữa.
Long Cửu còn trẻ mà đã có thể đảm nhiệm vị trí thanh tra cao cấp, ngoàiviệc có thân thủ giỏi ra thì đầu óc phải nhạy bén và tính cách điềm đạm là điều không thể thiếu.
Ngoài ra, giới tính cũng là một lý do quan trọng, đối với người nhà của nhiều người tai to mặt lớn, việc có vệ sĩ nữ bên cạnh bảo vệ sẽ thuận tiện hơn.
Hai người trò chuyện gần hai tiếng đồng hồ, Liêu Văn Kiệt nhìn đồng hoog, lịch sự kết thúc buổi gặp mặt lần này..
Vừa ra khỏi cửa, Madam Vương và Tào Đạt Hoa đã vội vàng quay lại, chuyện trùng hợp như vậy hẳn là không thể xảy ra, hẳn là đã mai phục từ lâu.
Madam Vương lái xe đưa Long Cửu đi, trong khi Tào Đạt Hoa gọi taxi rồi thuận tay kéo Liêu Văn Kiệt theo.
Vừa lên xe, ông liền nóng lòng hỏi: "Thế nào, có triển vọng không?"
Những lời thoại dường như rất quen thuộc, Liêu Văn Kiệt suy nghĩ một chút, ậm ờ nói: "Có để lại số điện thoại, có triển vọng hay không cũng khó nói lắm, công việc của cô ấy rất bận."
Hắn vô cùng tự tin vào ngoại hình và cái trình tán gái của mình, cho dù là tảng băng như Long Cửu, cũng có thể lái tàu phá băng đánh chìm nó.
Nhưng sau khi chìm thì sao?
Nhìn tính chất công việc của Long Cửu thì biết, cô ấy giỏi suy luận và điều tra, phân tích hoạt động tâm lí của phạm nhân, suy ra quá trình phạm tội thông qua các chứng cứ ẩn trong các chi tiết, đây là điểm mạnh của cô ấy. Một khi đã treo cổ lên cái cây này* thì sẽ không còn cơ hội để treo vào cái cây khác nữa.
(* Treo cổ lên cái cây này: miêu tả việc cố chấp thích hay theo đuổi một ai đó, cái gì đó)
Đặc biệt là cô ấy còn để tóc ngắn, độ khó lại càng tăng lên gấp bội.
Nghĩ đến dáng vẻ tràn đầy hơi thở thanh xuân của A Lệ và Sandy, Liêu Văn Kiệt khá là xoắn xuýt, có sao nói vậy, ba cái cây này, hắn đều muốn treo thử một chút.
Đột nhiên hắn có một ý tưởng táo bạo, giả dụ thứ hai treo lên cái cây A Lệ, thứ ba không hợp thì chia tay; thứ tư treo lên cái cây Sandy, thứ năm không hợp thì chia tay; thứ sáu treo lên cái cây Long Cửu, thứ bảy không hợp thì chia tay, sau đó cứ thế mà suy ra…
Một tháng thay phiên như thế, còn có thể kiếm được bốn ngày chủ nhật.
Nghe không hề cặn bã chút nào, hắn là một người si tình hoài niệm những thứ cũ.
Dù sao cái chuyện tình cảm này nói thay đổi là thay đổi, trường hợp không hợp thì chia tay quay lại tìm bạn gái cũ cũng không ít, hợp tình hợp lý, nếu bị bắt quả tang thì không thể nói là một lúc một chân đạp ba thuyền được.
Kế hoạch của tôi đã xong ... Không đúng!
"Nguy hiểm thật!"
Ngay khi Liêu Văn Kiệt quyết định thực hiện kế hoạch, hắn đột nhiên nghĩ ra một chỗ sơ hở.
Mối quan hệ cá nhân.
A Lệ và Sandy thì không sao, nhưng vấn đề vẫn nằm ở Long Cửu. Anh trai Long Ngũ của cô ấy là một nhân vật hung ác, nếu biết em gái mình một tháng bị đá bốn lần, lại còn là từ cùng một tên trai đẹp…
Vấn đề đã tới rồi, Thiết bố sam phải tăng lên mấy cấp nữa mới chống được đạn đây?
Sắp đến giờ tan làm, Liêu Văn Kiệt nhận được cuộc gọi từ Sandy, cô ấp úng, muốn nói lại thôi.