Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tà Vương Truy Thê

Chương 148: đương trường thạch hóa (12)

Chương 148: đương trường thạch hóa (12)




“Đúng vậy, nhưng mười vạn kim thực sự quá cao, phải biết, cho dù đã tính đến chuyện cắt ra tinh thạch xanh lá, nhưng giá thì trường cũng chỉ có năm vạn kim thôi.”

“Đúng vậy, giá này xác thật cũng cao thái quá, chỉ có đồ ngốc mới có thể ra giá cao như vậy.”

“Buồn cười nhất là cuối cùng lại cắt ra tinh thạch dựa da.”

Mỗi người đều làm Gia Cát Lượng phán xét sau khi xong việc, tha hồ chém gió.

Nhưng những thanh âm này giống như con dao bén nhọn cứa vào trái tim Liễu Thừa Phong.

Không, không được, hắn không thể cứ như vậy ngã xuống, trong tay hắn không phải còn một ít nguyên thạch sao? Những nguyên thạch đoạt từ tay nha đầu thúi kia nhất định sẽ không kém, nhất định có thể cắt ra tinh thạch tốt.

Đúng, giải thạch, cần giải thạch!

Liễu Thừa Phong phất tay, phân phó nói: “Lấy bảy khối nguyên thạch trước đó mua được ra đây, bản công tử muốn tiếp tục giải thạch!”

Còn muốn giải? Đám người chung quanh đều khe khẽ nói nhỏ, nhưng Liễu Thừa Phong một mực làm lơ, hắn hiện tại cần giải ra một viên tinh thạch màu xanh lá tinh thạch, nếu không hắn làm sao bàn giao với nhà mình?

Hắn tiêu tiền như nước, chỉ một ngày hôm nay đã tiêu tốn gần mười lăm vạn đồng vàng rồi!

Khối nguyên thạch thứ nhất, áp thạch… Không có.

Khối nguyên thạch thứ hai, cắt ngang một đao…… Không có.

Khối nguyên thạch thứ ba, thẳng một đao…… Không có.

Khối nguyên thạch thứ tư……

… Khối nguyên thạch thứ bảy dường như bị Liễu Thừa Phong băm thành bột phấn, nhưng vẫn rỗng tuếch, không có một viên tinh thạch nào!

Giờ khắc này, Liễu Thừa Phong cơ hồ muốn điên mất rồi.

Mười lăm vạn đồng vàng a, những mười lăm vạn đồng vàng! Hắn hoàn toàn ném tiền qua cửa sổ rồi! Vậy mà cũng chưa từng chạm đến một viên tinh thạch nào, dù là tinh thạch màu đỏ!

Lúc này, hai mắt của Liễu Thừa Phong gần như bốc hỏa, dường như hoàn toàn mất trí. Chuyện này không có khả năng! Rõ ràng lúc trước nha đầu kia phải tuyển chọn thật lâu, còn vui mừng nữa mà!

Lúc này, Tô Lạc và lão Trần đang chậm rãi bước đến.

Tô Lạc đi trước với tư thái như chủ nhân, mà lão Trần với thân phận người hầu đi sau nửa bước… Thứ tự như vậy khiến người xem cảm thấy vô cùng quỷ dị.

Bởi vì những người có thể tới nơi này ai không biết lão Trần? Ai không biết hắn chính là tinh thạch vương năm đó tiếng tăm lừng lẫy? Hắn sẽ là người hầu cho người khác sao?

Cho nên, căn bản không ai có thể đoán được Tô Lạc cùng Lão Trần là quan hệ chủ tớ.

Liễu Thừa Phong không điên cuồng xông lên, lúc này, cặp mắt đỏ kia đã dần dần ổn định, nhưng khi nhìn thấy bóng dáng Tô Lạc, đáy mắt hắn âm hàn, chứa đầy độc ác, khóe miệng hắn cong lên một nụ cười lạnh quỷ dị.

Hắn giơ tay, gọi một hạ nhân, nói thầm mấy tiếng.

Hạ nhân kia nhanh chóng lĩnh mệnh rời đi.

Quá trình này, Liễu Thừa Phong vô cùng bí ẩn, dường như không ai biết hắn làm chuyện mờ ám.

Tô Lạc đưa cho Tô Tiểu Nguyên mười đồng vàng, cười nói: “Cầm lấy, mua vài thứ tốt cho mẫu thân cùng muội muội của ngươi, cũng đừng khiến bản thân mình quá mệt.”

“Đồng vàng?” Tô Tiểu Nguyên kích động nhìn mười đồng vàng trong lòng bàn tay, khó tin nói lớn. Tiểu thư không phải đã nói cho mười đồng xu thôi sao?

“Đây là cái giá cho hành động ngày hôm nay của ngươi, cất vào đi, đừng để người khác giành lấy, đến lúc đó, ngươi sẽ không đòi lại được đâu."Tô Lạc cười nói.

“Nhưng,… hôm nay ta đã làm được gì đâu.” Tô Tiểu Nguyên chán nản nói.

Hôm nay, ngoại trừ dẫn tiểu thư đi đến chỗ Trần bá bá, hắn chưa hề làm gì, không có lý do gì lại nhận nhiều đồng vàng như vậy, hắn rất hổ thẹn.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch