Tà Vương Truy Thê
Chương 647: Cái Chết Của Tô Lạc (8)
Nghe xong lời nói dấu diếm châm chọc của Tô Lạc, trong mắt Dao Trì tiên tử hiện lên ánh sáng lạnh!
Tuy rằng không có tận mắt nhìn thấy, nhưng nàng cũng tùng nghe đại ca nói qua. Con linh sủng kia của Tô Lạc trêu đùa nàng xoay vòng vòng.
Chính mình tuy rằng đã là đỉnh cấp sáu, nhưng thực lực lại kém khá xa so với con tiểu súc sinh kia!
Nghĩ đến đây, Dao Trì tiên tử hừ lạnh mấy tiếng, ánh mắt u lãnh nhìn Tô Lạc một cái.
Trong tay nàng có nắm vương bài, nhưng hiện tại còn không phải thời điểm.
Tô Lạc, lại cho ngươi sống lâu mấy ngày.
Dao Trì tiên tử vứt Hỏa Nguyên Thạch trong tay mà chơi, khinh thường nhìn Tô Lạc một cái, nhưng mà vạt áo lại nhẹ nhàng bay đi.
Tô Lạc âm thầm đổ đầy mồ hôi lạnh trên trán.
May mắn là đã bị nàng lừa đi rồi, nếu là thật đánh nhau, không có Tiểu Thần Long trợ giúp, phần thắng của nàng coi như bằng không.
Nhưng mà... Dao Trì tiên tử vừa rồi đã có hai viên Hỏa Nguyên Thạch, mà nàng hiện tại ngay cả một viên đều không tìm được.
Không hổ là Dao Trì Lý gia có toàn bộ bản đồ, chiếm hết tiên cơ.
Khi Tô Lạc còn đang chửi thầm thì...
Bỗng nhiên, nàng phát hiện bốn phía yên tĩnh đến đáng sợ, cảm xúc bất an hiện lên trong lòng nàng.
Tô Lạc ngưng tụ linh lực toàn thân, hình thành phòng ngự tự động, ngay lúc đó, nàng dùng ánh mắt đề phòng mà xem kỹ khắp nơi.
Thanh âm đều đặn phát ra từ phía trước.
Tô Lạc ngẩng đầu nhìn, phát hiện một đám Ma Quỷ Binh tay cầm vũ khí chạy thẳng về hướng Tô Lạc.
Nhiều Ma Quỷ Binh như vậy...
Tô Lạc trong lòng chấn động, xoay người về phía sau bỏ chạy.
Nhưng mà lúc này phía sau cũng truyền đến tiếng bước chân dày đặc.
Dự cảm bất thường trong lòng Tô Lạc càng thêm mãnh liệt, nàng nhìn thoáng qua phía sau, chỉ một cái liếc mắt này đã khiến nàng buồn bực đến muốn khóc.
Nàng phát hiện phía sau cũng có một đám Ma Quỷ Binh cường đại chạy về phía nàng.
Hai đội ngũ, tiền hậu giáp kích, vây nàng ở chính giữa.
Chắn kín mít con đường vốn không được hẹp kia, kín không kẽ hở.
Tô Lạc nhìn ra, hai đội Ma Quỷ Binh này có ít nhất trăm con.
Nhưng mà, đám Ma Quỷ Binh này vì sao lại cố tình tới tìm nàng chứ?
Tô Lạc phát hiện tươi cười quỷ dị của Dao Trì tiên tử lúc gần đi, tức khắc đã hiểu rõ.
Tuyệt đối là Lý Dao Dao âm thầm động tay chân.
Mượn đao giết người, nàng thật đúng là thông minh!
Trước sau hai bên đều có Ma Quỷ Binh không phân xanh đỏ đen trắng, giơ vũ khí chém tới người Tô Lạc.
Mỗi một đám Ma Quỷ Binh đều được dẫn đầu bởi hai vị Binh Vương, có thể nhìn ra hai vị Binh Vương đều có thực lực cấp năm.
Đừng nói là nhiều Ma Quỷ Binh như vậy, chỉ cần mỗi con phun một ngụm nước bọt cũng đủ dìm nàng chết đuối.
Làm sao bây giờ?
Trong lòng Tô Lạc hiện lên chút nôn nóng.
Lấy thực lực hiện tại của nàng, sao có thể đánh nhiều Ma Quỷ Binh như vậy? Thật không biết Lý Dao Dao đưa bọn họ tới bằng cách nào!
Tô Lạc vốn muốn nghĩ cúi người xuống chuồn ra bên ngoài.
Nhưng nhìn đến Ma Quỷ Binh dày đặc như con kiến ngoài kia, nàng tức khắc đánh mất cái ý niệm này.
Mắt thấy hai đội Ma Quỷ Binh trước sau giáp công mà đến, mắt thấy những cây đao kia đã sắp chém vào trên người nàng thì…
Tô Lạc chỉa mũi chân xuống đất, thân hình đột nhiên bắn lên!
Dùng hai bức tường bóng loáng làm điểm tựa, trái đạp phải đạp, lập tức bắn ra mấy chục mét xa!
Ma Quỷ Binh này đều là do sương mù biến thành, hành vi tựa hồ giống như được thiết lập, không đủ linh hoạt.
Cho nên, khi Tô Lạc chạy ra được cả trăm mét rồi thì bọn họ mới phản ứng người đã không còn ở chỗ cũ.
“Đuổi theo!”
Hai đội Binh Vương múa may trường đao lấp lánh ánh sáng, hung mãnh mà đánh về hướng Tô Lạc.
Trừ bỏ chậm một chút, thì những con Ma Quỷ Binh đều có thực lực không tồi, tốc độ càng là vô cùng quỷ dị.
Chương trước
Chương sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc
A/D để lùi/sang chương.